Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Danh sách đi sứ A Tát Bố 2
Trình Chiêu thở dài: “Chương đại nhân cũng cự tuyệt thỉnh cầu của ta.”
“Trình huynh không đi, ta cũng không đi thì nghĩa mẫu phải làm sao đây?” Thẩm Chính nóng nảy: “Không được không được, ta phải dặn dò cha ta một chút, để ông ấy phát huy tinh thần của nam nhi đại trượng phu bảo vệ nghĩa mẫu thật tốt…”
Hai người bên này bị từ chối thì Triệu Tam Ngưu bên kia lại vô cùng thuận lợi, khi hắn mở miệng thì Hạ Tiêu đã lập tức đồng ý.
Chỉ là Hạ Tiêu mới vừa gật đầu thì đã có một giọng nói từ doanh trướng vọng tới: “Tướng quân, ta cũng muốn đi A Tát Bố, có thể mang ta theo cùng không?”
Ngay sau đó, Nguyễn Minh Châu đã vén rèm trướng đi vào, vô cùng mong đợi nhìn Hạ Tiêu.
Hạ Tiêu không hề do dự lắc đầu: “Ngươi xem như là tùy tùng của đại tướng quân, không phải binh lính trong danh sách của quân bộ, ta không có quyền mang ngươi theo.”
“Tướng quân, mang theo ta thì sao.” Nguyễn Minh Châu làm nũng cầu xin: “Ta thật sự muốn tới biên ải phía bắc, mỗi nơi tới một lần, sau này thành thân sẽ không có cơ hội nữa, tướng quân, cầu xin ngươi mà…”
“Nguyễn Thành, ngươi đừng như vậy…” Triệu Tam Ngưu không thể nhìn thẳng: “Mặc áo giáp của quân doanh lại làm ra bộ dáng ngượng ngùng của nữ nhi, người không biết còn tưởng binh lính bọn ta mắc sai lầm…”
Nguyễn Minh Châu dậm chân: “Ai cần ngươi lo.”
Từ khi nàng ấy sinh ra cho tới lớn như bây giờ cũng chưa từng rời khỏi kinh thành, thật sự rất muốn đi tới những nơi xa kinh thành đã thăm thú.
Nhưng nương của nàng sẽ không đồng ý, cha nàng sợ thê tử nên cũng không dám gật đầu, chỉ có thể đi tìm đại ca nhị ca tam ca tứ ca nghĩ biện pháp…
Lúc đám hài tử đang không ngừng ngược xuôi thì Trình Loan Loan lại không hề hay biết.
Lúc nàng sắp xếp hành lý thì nhận được một phong thư từ trấn Đại Hà.
Phong thư là do Ngô Tuệ Nương viết, nói gần đây trong nhà phát sinh rất nhiều chuyện.
Chuyện lớn đầu tiên chính là Ngô Tuệ Nương mang thai, đã được hai tháng, đến cuối xuân đầu hạ sang năm mới sinh.
Chuyện thứ hai là ngày thành thân của Hạ Hoa đã tới gần, đã định vào cuối tháng mười, vừa lúc Trình Loan Loan trở về.
Chỉ đáng tiếc lịch trình của nàng có sự thay đổi nên không thể tham dự hôn lễ của Hạ Hoa.
Còn có một chút chuyện linh tinh khác, ví dụ như mấy hài tử đọc sách không tồi, sức khỏe của lão nhân gia trong nhà rất tốt, chuyện kinh doanh không ngừng phát triển, trấn Đại Hà càng ngày càng tốt, trước đó không lâu đã tổ chức tiết mỹ thực vô cùng thành công… Chẳng qua nàng đã rời đi rất lâu, người trong thôn luôn hỏi khi nào nàng mới trở về.
Trình Loan Loan thấy thư thì không nhịn được nở nụ cười.
Nàng nhấc bút bắt đầu viết thư hồi âm.
“Vì có chút việc vặt nên ước chừng đầu xuân năm sau mới có thể về tới, hôn sự của Hạ Hoa cứ làm đúng hạn là được…”
“Tuệ Nương mang thai cần nghỉ ngơi nhiều, Oánh Oánh chia sẻ chút việc vặt trong nhà với đại tẩu, nếu thiếu người thì cứ tới nha phòng mua một ít người về…”
“Trong nhà nhiều hài tử, cần phải chú ý nhiều chuyện, ra ngoài nhất định phải có người đi theo.”
“…”
Nàng lưu loát viết bốn, năm tờ giấy, lúc này mới duỗi eo, gấp thư bỏ vào phong bì.
Nàng cũng sai Tề bà tử chuẩn bị một rương lễ đầy ắp, đây là hồi môn chuẩn bị cho Hạ Hoa, người không đến được những lễ vật phải đến.
Sắp xếp xong mấy chuyện này thì nàng lại tiếp tục thu dọn hành lý.
Vương thất A Tát Bố đã quyết định sẽ khởi hành vào ngày mùng một tháng tám, đã được quyết định từ hai ngày trước.
Xuất phát đầu tháng tám, khoảng hai mươi ngày là tới A Tát Bố, ở đó một tháng, cuối tháng trở về, tháng mười về đến kinh thành, đầu xuân năm sau thì về tới trấn Đại Hà.
Vừa thu thập xong hành lý thì Trình Loan Loan đã có được danh sách người đi sứ.
Hạ Tiêu mang theo ba trăm binh sĩ hộ tống vương thất A Tát Bố hồi triều, Triệu Cảnh Vu và Nguyễn Thành cũng có tên trong danh sách.
Ngoài ra còn có Tần vương được phong đại sứ Quan Bắc đi theo, Hồng Lư Tự sắp xếp bốn vị đại nhân, Hộ Bộ cùng Công Bộ sắp xếp hai người, Thẩm Đông Minh cũng có tên trong đó, còn có hai vị quân sư bên cạnh hoàng thượng.
Trình Loan Loan mang theo năm người, Trình Ất Trình Bính là hộ vệ, Tề bà tử là quản sự, Cố Băng và Cố Lãnh là tùy tùng bảo hộ bên người…
Tướng sĩ hộ tống, thị vệ nha hoàn của các vị đại nhân, cùng với ngự y đầu bếp…cộng lại ước chừng bốn trăm người.

Advertisement
';
Advertisement