Sắc mặt Thái Bình Công chúa tái nhợt.
Nàng nghiến răng nói: “Tuệ phu nhân, ngươi thật to gan.”
“Vương hậu của Tây Nhung chính là Lệ phu nhân.” Trình Loan Loan cười cười, “Vương tương lai của Tây Nhung là trưởng tử của Lệ phu nhân. Mà Công chúa và hai hài tử đều sẽ bị Lệ phu nhân tước bỏ, coi như chưa từng tồn tại… Kết cục như vậy là điều công chúa muốn sao?”
Thái Bình công chúa gắt gao siết chặt chén trà.
Nàng biết những gì Tuệ phu nhân nói đều là sự thật, cho nên, nàng chỉ có thể bất lực phẫn nộ.
Nhưng phẫn nộ có tác dụng sao, vô dụng, một chút cũng không có, phẫn nộ không thể bảo vệ con của mình, không thể báo thù cho con…
Nàng đã nản lòng thoái chí, đã sớm buông tha ý nghĩ báo thù, nàng thầm nghĩ dẫn theo tiểu nữ nhi đi hết cả đời này…
Nhưng lời nói này của Tuệ phu nhân đã đốt lên thù hận đã phong trần từ lâu của nàng.
Đốt lên thì có ích gì!
Ngoại trừ làm cho nàng hàng đêm mất ngủ, còn có thể như thế nào?
Lệ phu nhân có gia tộc cường đại, có năm hài tử bên người, nàng không làm gì được Lệ phu nhân!
Thái Bình Công chúa nhắm mắt lại, đem ý hận cùng đau thương nén xuống, lúc này mới mở mắt ra, chậm rãi nói: “Tuệ phu nhân mới đến hơn mười ngày đã tìm hiểu rõ ràng trong nhiều chuyện Tây Nhung cung như vậy, khó trách có thể dựa vào năng lực của mình đi tới vị trí Nhị phẩm phu nhân. Ta biết Tuệ phu nhân nói những thứ này là có ý gì, ta có thể nói rất rõ ràng cho ngươi biết, bên cạnh ta không có bất kỳ tâm phúc trung thành nào, ngươi muốn ta trợ giúp ngươi trốn đi, ta không có bản lĩnh này.”
Trình Loan Loan chậm rãi nói: “Nói cách khác, Công chúa đồng ý hỗ trợ?”
Thái Bình Công chúa nhìn nàng nói: “Ta lòng có mà lực không đủ.”
Hai ba năm trước Vương Tây Nhung đã lên kế hoạch bắt Tuệ phu nhân tới, bây giờ sau khi bắt được bị nhốt trong thâm cung, mỗi ngày xuất hành đến ruộng thử nghiệm cũng có rất nhiều thị vệ đi theo, nàng là một Vương hậu không có thực quyền gì, căn bản là không thể đối kháng với những thị vệ này… Nếu chọc giận Vương Tây Nhung, nàng sợ Vương Tây Nhung ra tay với nữ nhi…
Nữ nhi của nàng nhỏ như vậy, cũng không thể mở mắt mà chỉ nằm đó như cái xác, nàng không hy vọng những chuyện này liên lụy tới nữ nhi…
“Công chúa yên tâm, chuyện này ngài có thể làm được.” Trình Loan Loan thấp giọng nhanh chóng nói kế hoạch của mình, “Công chúa nghĩ thế nào?”
Thái Bình Công chúa nhíu mi tâm lại: “Kế hoạch xác thực rất chu toàn, nhưng ngươi lấy được t.h.i t.h.ể từ nơi nào, nơi này là cung điện, không phải ngươi muốn như thế nào là có thể như thế đó…”
“Ta đã đề ra kế hoạch như vậy thì đã có kế sách vẹn toàn, Công chúa đừng lo lắng.” Trình Loan Loan nói tiếp, “Nếu kế hoạch này thành công, Công chúa cũng có thể loại bỏ được Lệ phu nhân, không phải sao?”
Thái Bình Công chúa mím môi.
Người nàng hận nhất chính là Lệ phu nhân, hận không thể đem người này rút gân lột da.
Tuy rằng kế hoạch của Tuệ phu nhân không đủ để cho Lệ phu nhân mất mạng, nhưng chỉ cần làm cho Lệ phu nhân thất sủng, về sau nàng đối với phó Lệ phu nhân cũng thuận tiện hơn nhiều.
Sau khi suy tư một chút, Thái Bình Công chúa gật đầu: “Vậy làm theo lời ngươi nói đi.”
Hai người vừa nói chuyện xong, hai cung nhân bưng đồ ăn đi vào, đặt ở trên bàn trong điện.
Thái Bình Công chúa nhìn lướt qua, mở miệng nói: “Lệ phu nhân bình sinh thích hoa Ba Lệ nhất, vừa vặn Tuệ phu nhân ở trong rương tìm được hạt giống hoa Ba Lệ, ngươi đi mời Lệ phu nhân tới xem có phải hay không.”
Cung nhân quỳ gối lĩnh mệnh tiến lên.
Vừa dùng xong đồ ăn, Lệ phu nhân đã dẫn theo một đám cung nhân hùng hổ đi tới.