Lễ nhận thân kết thúc 1
Giờ lành đã đến.
Thẩm lão phu nhân, Thẩm huyện lệnh cùng Thẩm Chính từ chính đường đi ra.
“Cảm tạ các vị trong lúc bận rộn vẫn dành thời gian đại giá quang lâm Thẩm phủ chúng ta, hôm nay bày tiệc, là có hai chuyện.” Thẩm lão phu nhân vẻ mặt tràn đầy ý cười nói: “Chuyện đầu tiên mọi người đều biết, chính là đứa tôn tử không nên thân của ta, được tổ tiên che chở thi đậu tú tài. Tuy rằng chỉ là một cái công danh nho nhỏ, nhưng cũng đáng giá để cao hứng, mời mọi người đến tham gia náo nhiệt một chút. Chuyện thứ hai, là tôn tử của ta không biết trúng phải vận khí gì, thế mà lại lọt được vào mắt Tuệ Nhũ nhân. Lần này cũng định tổ chức một lễ nhận thân, nhận Tuệ Nhũ nhân làm nghĩa mẫu.”
Lời này vừa nói ra, không ít người ở hiện trường hít sâu một hơi.
Bọn hắn những người này, còn chưa nói được mấy câu với Tuệ Nhũ nhân, thế mà Thẩm gia đã leo lên được chiếc thuyền của Tuệ Nhũ nhân rồi.
Tuy nói Thẩm huyện lệnh là quan thất phẩm, nhưng Tuệ Nhũ nhân cũng là thất phẩm. Hơn nữa tất cả mọi người đều có thể đoán được, chức vị của Tuệ Nhũ nhân phỏng chừng còn có thể tăng lên thêm một cấp nữa. Mấu chốt nhất chính là, Tuệ Nhũ nhân còn có một đứa chất tử vừa trở thành án thủ kỳ viện thí, về sau, Trình gia một cửa hai vị hiển quý, ở huyện Bình An có thể nói là độc nhất vô nhị.
“Loan Loan, đến đây, đi lên.” Thẩm lão phu nhân vẫy vẫy tay: “Đại Sơn, mấy người các ngươi cũng đều tới đây.”
Trình Loan Loan dẫn mấy hài tử đi qua, nàng là trưởng bối, trực tiếp ngồi xuống, mấy hài tử thì chia làm hai hàng mà đứng.
Thẩm lão phu nhân mở miệng lớn tiếng nói: “Thắp hương!”
Gã sai vặt tiến lên, lập tức đốt hương nến trên bàn, sau khi đốt nến, lễ nhận thân chính thức bắt đầu.
“Bái!”
Thẩm lão phu nhân hét to.
Thẩm Chính nhấc y bào lên, quỳ xuống trên bồ đoàn, dập đầu ba cái.
A Phúc đưa nước trà tới, hắn cung kính bưng nước trà đưa tới trước mặt Trình Loan Loan: “Nghĩa mẫu, mời uống trà.”
Trình Loan Loan nhận nước trà, hơi nhấp một ngụm, sau đó từ trong tay áo lấy ra một cái phong bao lớn màu đỏ, cùng với một cái khóa trường mệnh màu vàng, đây là lễ vật nhận thân mà đêm qua nàng đã tìm Triệu lão thái thái hỏi thăm, cố ý chuẩn bị cho hôm nay.
Cái khóa trường mệnh này là cho tiểu hài tử đeo, Thẩm Chính tuy rằng đã lớn, nhưng cũng có thể đeo tượng trưng một chút.
Sau khi nghĩa mẫu tặng lễ xong, nghĩa tử cũng phải tặng lễ, dựa theo phong tục, Thẩm Chính chuẩn bị một cái mũ, một đôi giày, cùng với một tấm vải lụa.
Tặng quà xong, lễ thành.
Kế tiếp, là bốn nhi tử của Trình Loan Loan kính trà cho Thẩm lão phu nhân và Thẩm huyện lệnh. Tiếp theo Trình Loan Loan kính trà cho hai vị trưởng bối là Thẩm lão phu nhân và Thẩm huyện lệnh, đây không tính là chính thức nhận thân, bước này biểu thị hai nhà hợp thành một nhà, ý nghĩa sau này sẽ thường xuyên đi lại.
Thẩm lão phu nhân chuẩn bị lễ gặp mặt phong phú cho bốn nhi tử, nhi tức cùng với tiểu tôn nữ của Trình Loan Loan.
Thời gian một chén trà qua đi, lễ nhận thân cuối cùng cũng kết thúc.
Người xem lễ trong mắt đầy vẻ hâm mộ.
“Thẩm huyện lệnh im hơi lặng tiếng thế mà đã bước lên chung một con thuyền với Tuệ Nhũ nhân rồi, năm sau nhất định sẽ thăng quan cho mà xem.”
“Năm ngoái Thẩm huyện lệnh nhiều lần lập công, cũng là bởi vì có Tuệ Nhũ nhân, sau này nhất định sẽ rất khó lường.”
“Người nhà của Tuệ Nhũ nhân sau khi trở thành thân thích với Thẩm huyện lệnh, ngày sau cũng sẽ một bước lên mây a.”
“Hai nhà này về sau nhất định sẽ càng ngày càng tốt, thật làm cho người ta hâm mộ.”
“…”
Triệu lão thái thái cùng Triệu lão đầu tử đứng ở trong đám người, không hẹn mà cùng thở dài một hơi.
Đêm qua bọn hắn đã biết tức phụ lão đại muốn cùng Thẩm gia nhận thân, lúc ấy chỉ cảm thấy kích động, nhưng mà lúc này tận mắt nhìn thấy một màn này, lại chính tai nghe được những lời nói của người vây xem, không khỏi có chút phiền lòng.
Tức phụ lão đại càng đi càng cao, hình như khoảng cách với bọn họ càng ngày càng xa, nhà cũ Triệu gia bọn hắn cần phải ngẩng đầu lên cao, mới có thể nhìn thấy bóng lưng tức phụ lão đại.
Loại cảm giác này, làm cho trong lòng hai vị lão nhân sinh ra một tia mất mát.
“Triệu a gia, đi, qua bên kia ngồi.” Thẩm Chính cười đi qua, vô cùng quen thuộc khoác lên vai Triệu lão đầu tử: “Nhị Cẩu nói lão nhân gia ngài uống được lắm, hôm nay cháu sẽ cùng ngài uống thêm vài chén.”