Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Đồ cưới của Tào phủ 2
Mà lúc này, mấy chiếc xe ngựa xuất hiện trên con đường chính của thôn Đại Hà, từ từ chạy tới.
Chúng phụ nhân vội vàng dừng công việc trong tay, nhón chân ngước nhìn.
“A, không phải nói sáu mươi bốn rương đồ cưới sao, sao chỉ được có ba chiếc xe ngựa, chứa đủ sao?”
“Xem ra Tào gia cũng không có tiền như chúng ta tưởng tượng.”
“Đừng quên Tào tiểu thư còn có một kế mẫu nữa, kế mẫu sao nỡ chuẩn bị đồ cưới phong phú cho kế nữ chứ.”
“Nói cũng đúng…”
Trong lúc mọi người nghị luận, xe ngựa đã đi tới cửa nhà Trình Loan Loan.
Trong sân mặc dù có nhiều người, nhưng đều ở khu vực cố định, ở giữa còn để lại một con đường rộng rãi.
Bà mối Vương dẫn đầu từ trên xe ngựa bước xuống, sau đó là Tôn quản sự, ngay sau đó, là gia đinh của Tào phủ. Hai chiếc xe ngựa phía sau, đều là đồ cưới.
Tám gia đinh đi xuống, nâng lên bốn rương đồ cưới, so với thôn dân tưởng tượng ít hơn nhiều.
Tôn Thủy Cần đứng trong đám người nhếch môi mỉa mai, chỉ có bốn rương đồ cưới, khuê nữ của một chưởng quỹ trong thành xuất giá cũng có thể có tám rương đồ cưới, ngoài ra đồ cưới còn có thể có tủ giường, chậu rửa mặt chăn mền các loại, một đống lớn vật phẩm khác a. Tào gia đại tiểu thư này cũng không khá hơn chỗ nào, căn bản là không xứng với nhi tử Tuệ Nhũ nhân, không xứng làm nhị nhi tức của Tuệ Nhũ nhân!
Bốn cái rương màu đỏ được đặt ở cổng.
Bà mối Vương lấy từ trong tay áo ra danh sách lễ vật, hắng giọng, bắt đầu đọc to danh sách. Đây là quy củ của nhà giàu, tặng lễ nhất định phải đọc danh sách.
“Loan phượng hòa minh, trang khai kiến hỉ!”
“Hộp trang điểm một bộ, vải đỏ ba thước, bình hoa một đôi, gương đồng một mặt, bát đũa long phượng, thùng tử tôn, chăn hợp hoan, gối uyên ương…”
Cái rương thứ nhất thứ hai được mở ra, rương thứ nhất là đồ dùng hàng ngày, rương thứ hai là vật dụng trên giường, không có gì quá đặc biệt.
Kỳ vọng ban đầu của người trong thôn đã không còn, mấy thứ này, trong thôn có một ít gia đình có chút của cải, lúc gả nữ nhi cũng sẽ chuẩn bị, mặc dù không tinh xảo như vậy, nhưng cũng là chuẩn bị hết toàn bộ. Đồ cưới của Tào gia, tựa hồ cũng không có gì quá ngạc nhiên.
Sau đó, cái rương thứ ba được Tôn quản sự mở ra, chỉ có một cái hộp gỗ đàn hương nho nhỏ.
“Một căn nhà tam tiến viện ở ngõ Quế Hoa huyện Hà Khẩu, bốn gian cửa hàng liền nhau ở phía đông phố chính, một phương nhuộm vải Tào gia, một chiếc thương thuyền Tào Ký, trang viên hoa đào ba trăm mẫu…”
Bà mối Vương đọc đến đây, tất cả mọi người ở đây đều hít một hơi khí lạnh.
Để bọn họ xem cái đã, căn nhà tam tiến viện là bao nhiêu, cửa hàng cho bao nhiêu, còn có phường nhuộm vải, trang viên gì gì đó, vậy mà đồ cưới còn thêm một chiếc thương thuyền… Trời ạ, Tào gia rốt cuộc thương khuê nữ này đến bao nhiêu, sao lại cho nhiều thứ như vậy!
Trình Loan Loan cũng ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới Tào Đức Phúc lại hào phóng như vậy.
Lúc trước nàng đã nói qua với Tào Oánh Oánh, Triệu gia bọn họ ở trong thôn, chỉ là gia đình nông dân, nhà cửa cũng nhỏ, ví dụ như tủ hay giường cất bước gì gì đó thì cũng đừng làm đồ cưới nữa, bên phía Tào gia cũng đáp ứng. Không nghĩ tới, đồ cưới không phải là đồ nội thất, lại trở thành nhiều tài sản cố định như vậy, nhà cửa, cửa hàng, thương thuyền… Xem ra nhị nhi tức của nàng là người giàu nhất trong nhà!
Cái này còn chưa xong, Tôn quản sự mở ra cái rương cuối cùng.
“Hít!”
“Ông trời của ta ơi!”
“Vàng, tất cả đều là vàng!”
“Nương ơi! Con mắt ta sắp mù luôn rồi!”
Bà mối Vương hắng giọng: “Hoàng kim một trăm lượng, vàng lá một trăm lượng, đậu vàng một trăm lượng, ngân phiếu khác ba vạn lượng!”
Trình Loan Loan cũng kinh ngạc, đồ cưới nhiều như vậy, sợ là trong mấy huyện trấn phụ cận cũng là độc nhất. Một đại thủ bút này của Tào gia, thật sự là khiến người ta phải choáng váng.
Sau khi đọc danh mục đồ cưới xong, mấy rương đồ cưới cũng đóng lại. Triệu Nhị Cẩu choáng váng dẫn người đem tất cả đồ cưới mang vào phòng mới.
Tào gia còn mang theo một vị hỉ bà tới đây, hỉ bà phúc lộc thọ tam toàn, trước một ngày tới chuyên môn trải giường cho người mới, sau đó để cho một nam oa thân thể khỏe mạnh gia đình mỹ mãn lăn một vòng trên giường, ngụ ý đa tử đa phúc…

Advertisement
';
Advertisement