Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Trình Loan Loan chuẩn bị cho đám người bà mối Vương bàn tiệc phong phú.
Sau khi dùng cơm xong, người Tào gia dẹp đường hồi phủ, trong sân nhà Trình Loan Loan tiếp tục bận rộn để chuẩn bị cho hôn lễ ngày mai.
Trình Loan Loan viết một hàng chữ trên giấy đỏ, cầm đi tới cửa phường xà phòng.
Mặc dù trong viện nhà nàng nháo nhiệt vô cùng, nhưng bên trong phường không có người nào nhàn rỗi, ai cũng nghiêm túc làm việc, đang vào mùa xuân nhưng mỗi người đều đổ mồ hôi đầm đìa, mặc áo mỏng bận rộn làm việc như thoi đưa.
Thấy nàng tới, Ngôn chưởng quỹ vội vàng nghênh đón: “Nương Đại Sơn, có chuyện gì phân phó?”
Trình Loan Loan đưa giấy đỏ tới: “Dán ở cột thông báo.”
Phía trên viết một hàng chữ: Đông gia có tin mừng, ngày mai toàn thể được nghỉ.
Ngôn chưởng quỹ lập tức đi làm, vừa dán lên, bên trong phường liền sôi trào, phường này ở sát vách nhà Trình Loan Loan, bên kia náo nhiệt thế nào bọn họ có thể nghe thấy, trong lòng đã sớm ngứa ngáy khó nhịn, nhưng mà vì bình chọn ưu tú, vì tiền thưởng, bọn họ không thể không đè xuống tâm tư hiếu kỳ mà tập trung tinh thần cúi đầu làm việc, không nghĩ tới, nương Đại Sơn vậy mà cho bọn họ nghỉ.
Ngày mai mới là thời điểm náo nhiệt chân chính, bọn họ cũng có thể đi uống chén rượu mừng.
Một số người kích động, cũng có một số người lo lắng, ngày nghỉ thì có phải sẽ thiếu đi một ngày công hay không, nhà bọn họ nghèo, thà ở lại làm việc còn hơn.
Trình Loan Loan giống như là nhìn ra tâm tư của mọi người, cười nói: “Ngày mai nghỉ cũng có tiền công, tất cả mọi người tới nhà ta làm khách, náo nhiệt một chút, dính chút hỉ khí, đều đã giữa trưa rồi, nhanh đi về ăn cơm nghỉ ngơi đi, công việc này làm không hết đâu.”
Từ sau khi ban bố chính sách bình chọn người ưu tú để ban thưởng, mọi người trong phường một người chăm chỉ hơn một người, mỗi lần tan tầm, đều muốn trở về muộn hơn người khác, đối mặt với tình huống như vậy, Trình Loan Loan cũng rất bất đắc dĩ, tăng số lượng người làm việc ưu tú, nâng tiền thưởng lên, cứ như vậy, người tự nguyện tăng ca càng nhiều hơn.
Nàng chỉ có thể gia tăng ngày nghỉ lễ, ví dụ như tiết Đoan Ngọ truyền thống, tiết Khất Xảo, tết Trung thu, Trùng Cửu,… nàng sắp xếp nghỉ có lương, cũng coi như là một chút bồi thường ngoài định mức.
Đúng lúc này, mấy khách thương đi vào cửa, tùy tiện nghe ngóng vài câu liền biết là trong nhà Tuệ Nhũ nhân muốn tổ chức hỉ sự.
“Tuệ Nhũ nhân, chúc mừng chúc mừng!” Bạch Khải chắp tay nói, “Cái gọi là đến sớm không bằng đến đúng lúc, Bạch mỗ muốn mặt dạn mày dày ở lại uống một chén rượu mừng, hi vọng Tuệ Nhũ nhân đáp ứng.”
Trình Loan Loan cười nói: “Bạch chưởng quỹ mà nói lúc này đến thôn Đại Hà sớm thì ta đã đưa thiệp mời cho ngươi luôn rồi.”
Nói xong, nàng nhìn về phía mấy vị khách thương bên cạnh, “Chư vị nếu như không vội vã trở về, ở lại một đêm, ngày mai uống chén rượu mừng rồi đi, như thế nào?”
Những khách thương này đều là đường xa mà đến, trở về sớm một ngày hay chậm một ngày đều không có gì đáng ngại, cũng đều muốn ở lại xem náo nhiệt một chút.
Về sau trở về còn có thể nói khoác với người xung quanh, rằng bọn họ từng đến nhà Tuệ Nhũ nhân uống rượu mừng, những thương nhân bọn họ rất ít khi được quan lại mời uống rượu, bởi vậy, bọn họ nói cái gì cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
“Đúng lúc khách sạn trong thôn chúng ta cũng đã xây xong.” Trình Loan Loan chỉ chỉ phiên chợ xa xa, “Mấy ngày trước vừa đặt mua giường và đệm chăn, đều là đồ mới, chư vị có muốn thử ở trong thôn một đêm xem như thế nào không?”
Bạch Khải nghe vậy liền đáp ứng: “Đa tạ Tuệ Nhũ nhân, vậy Bạch mỗ liền cung kính không bằng tuân mệnh.”
Những khách thương khác cũng nhao nhao gật đầu, bọn họ đều là người trong thành, thực chất bên trong không thích thôn quê, luôn cảm thấy dơ dáy bẩn thỉu, nhưng mà thôn Đại Hà phá vỡ ấn tượng ban đầu của bọn họ đối với thôn trang, nơi này núi cao nước chảy, cây cối xum xuê, chim tước bay lượn, ruộng đồng ngay ngắn, cây mạ phát triển, tràn đầy không khí mùa xuân khiến cho tâm tình của người ta cũng trở nên tuyệt vời.

Advertisement
';
Advertisement