Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Tào Oánh Oánh lại mặt 2
Tán gẫu với nhau một ít chuyện trong nhà xong, sau đó liền nói đến chuyện của Mạnh di nương.
Thẩm lão phu nhân uống một ngụm trà mở miệng nói: “Tào lão đại ba ngày nay có tới hai chuyến, nhưng vẫn chưa cho hắn gặp người, đến lúc này hắn còn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Tề thị kia bỏ tiền mua chuộc một ngục tốt, để ngục tốt động tư hình với Mạnh di nương, ngục tốt kia mặt ngoài đáp ứng, quay đầu liền đem tiền của Tề thị đưa lên.”
Lão nhân gia nàng ném ra một túi tiền.
Túi tiền nặng trịch, nhìn thấy ít nhất là hai mươi ba mươi lượng bạc.
Trình Loan Loan vừa định nói Tề thị ra tay quá keo kiệt, dù sao cũng là người giàu nhất huyện Hà Khẩu Tào gia, lại chỉ bỏ ra hai mươi lượng bạc đòi hai mạng người.
Lúc này, Mạnh di nương mở túi tiền ra, lấy ra hai tấm ngân phiếu, mỗi một tấm đều mệnh giá một ngàn lượng.
“Chậc chậc, không nghĩ tới mệnh tiện này của ta đáng giá như vậy, à không, phải nói đứa nhỏ trong bụng ta đáng giá mới đúng.” Mạnh di nương cười lạnh: “Nàng ta đã không cho ta sinh, ta cứ đem hài tử sinh ra đấy, cho nàng ta tức c.h.ế.t luôn!”
“Tề thị hẳn là nằm mơ cũng không nghĩ tới, hai ngàn lượng bạc này lại trở thành chứng cớ cho việc ác của nàng ta.” Trình Loan Loan mở miệng nói: “Tục ngữ nói, chó cùng rứt giậu, Tề thị tốt xấu gì cũng là chủ mẫu một phủ, có chút thế lực. Nếu thật sự bị bức bách, ai cũng không biết nàng ta sẽ làm ra chuyện gì, ta cảm thấy, vẫn là chờ hài tử sinh ra đã rồi nói sau.”
Nhìn bộ dáng Mạnh di nương như vậy, hài tử khoảng chừng một tháng nữa là có thể sinh ra.
Thẩm lão phu nhân gật đầu: “Ta cũng có ý này.”
Tào Oánh Oánh vội vàng đem lễ vật nặng trịch đã chuẩn bị nâng lên: “Nhờ có Thẩm lão phu nhân ra tay cứu giúp, bằng không đệ đệ này của ta sợ là phải c.h.ế.t từ trong bụng mẹ, đây là một chút tâm ý của ta, kính xin ngài nhận lấy.”
Thẩm lão phu nhân cũng không cự tuyệt.
Nếu là giúp Triệu gia, nàng tuyệt đối sẽ không thu lễ, nhưng Tào gia cách một tầng, nếu không nhận, người Tào gia ngược lại sẽ có áp lực tâm lý.
“Đại tiểu thư, thiếp thân thật sự không biết nên nói cái gì cho phải.” Mạnh di nương cảm khái muôn vàn: “Tuệ Nhũ nhân, trong lòng thiếp thân thiên ân vạn tạ, cũng không biết nói thành lời như thế nào…Hay là cứ như thế này, chờ sau khi nhi tử của ta sinh ra, ta để hắn nhận Tuệ Nhũ nhân làm nghĩa mẫu…À không, Tuệ Nhũ nhân đều đã ôm tiểu tôn nữ rồi, vẫn là để nhi tử ta nhận Tuệ Nhũ nhân làm nghĩa nãi nãi đi.”
Trình Loan Loan: “…”
Không cần, cảm ơn!
Sau khi nói chuyện xong, Triệu Nhị Cẩu và Tào Oánh Oánh cáo từ, hai người đánh xe đi đến Tào phủ ở trấn Hà Khẩu.
Vừa đến cửa Tào phủ, một bà tử liền mừng rỡ nói: “Đại tiểu thư, cô gia, hai người đã về rồi, lão gia đều đã đi ra xem nhiều lần, lão nô liền đi vào bẩm báo lão gia!”
Đang muốn xoay người đi vào, Tào Đức Phúc liền đi ra, nhìn thấy nữ nhi con rể đứng chung một chỗ, hắn liền cười híp mắt, vui vẻ gật đầu nói: “Tốt, tốt lắm, đừng đứng ngây ngốc đó, đi, chúng ta đi vào nói chuyện!”
Bước vào sảnh đường, mấy muội muội đều có ở đây, thiếu gia duy nhất cũng ở đây, còn có mấy di nương cũng quy củ đứng ở bên cạnh, hơn nữa còn có các bà tử nha hoàn tùy thân hầu hạ, có vẻ rất náo nhiệt.
Tào Oánh Oánh kinh ngạc nói: “Sao không thấy mẫu thân?”
“Vừa rồi nàng ấy còn ở đây, đột nhiên nói đau bụng.” Tào Đức Phúc khoát tay: “Mặc kệ nàng, ngồi đi.”
Tào Oánh Oánh chậm rãi truy vấn: “Mạnh di nương đâu, sao cũng không đến, nữ nhi cùng Mạnh di nương xưa nay vẫn có quan hệ tốt, nàng ấy hẳn là phải về tham gia náo nhiệt nha.”
Nói đến Mạnh di nương, Tào Đức Phúc thở dài một hơi: “Ngày đại hôn của con, nàng bị người của quan phủ bắt đi rồi, nói là phóng ngựa đả thương người. Ta cũng rất buồn bực, nàng chỉ là một phụ nhân mang thai, sao lại có bản lĩnh phóng ngựa đả thương người đây? Ta đã đi đến huyện Bình An nhiều lần rồi, cũng không gặp Thẩm đại nhân, tìm Viên sư gia cũng vô dụng, trong lòng ta thật sự rất lo lắng, nàng luôn luôn nũng nịu, không biết ba ngày nay ngồi trong lao nhà lao như thế nào…”
Tào Oánh Oánh nói bóng nói gió thăm dò vài câu, Tào Đức Phúc cũng không hoài nghi Tề thị, nàng chỉ có thể bỏ qua, an ủi vài câu, sau đó liền đề nghị đi tế bái mẫu thân ruột thịt.

Advertisement
';
Advertisement