Xuân Hoa từ chối hôn sự 2
“Đau, bụng đau quá…”
Tôn thị nâng bụng, sắc mặt không giống giả vờ.
Văn thị lau tay bước tới: “Nhị thẩm, ta đỡ ngươi nằm trên giường nghỉ ngơi một chút, có muốn làm một ít canh trứng lấp đầy bụng cho ngươi không?”
Tôn thị lập tức gật đầu: “Đúng là đói bụng.”
Trình Loan Loan bất đắc dĩ lắc đầu: “Để ta đi nói chuyện với Xuân Hoa, xem rốt cuộc nha đầu này nghĩ như thế nào.”
Nàng đứng dậy đi ra khỏi sân, đứng mỏm đá cao ở gốc cây hòe lớn trong thôn, nhìn về phía đồng ruộng. Không ít nông dân nương theo ánh trăng làm việc trên đồng, mặt trăng tròn treo ở chân trời, cỏ cây trên mặt đất bao phủ một tầng quang huy, sông lớn sóng lấp lánh, bên bờ sông có không ít hài tử đang mò cá mò tôm mò ốc, bên bờ sông có một bóng dáng nhỏ xinh.
Trình Loan Loan đi tới, cũng ngồi xuống bên cạnh nàng.
“Đại bá nương.” Xuân Hoa rũ mắt xuống: “Là nương cháu bảo đại bá nương đến khuyên cháu sao?”
“Nếu ta đến khuyên, cháu liền nguyện ý gả cho Tôn Tiểu Lỗi sao?” Trình Loan Loan tiện tay túm một mảnh lá cỏ trong tay chơi đùa: “Nói cho đại bá nương nghe, vì sao cháu lại bài xích mợ cháu như vậy?”
Xuân Hoa ôm đầu gối, nhẹ giọng nói: “Mỗi lần cháu đi tới nhà ngoại, đều nhìn thấy mợ khi dễ đại biểu tẩu. Có một lần đại biểu tẩu trốn ở sau phòng khóc bị cháu nhìn thấy, liền cùng đại biểu tẩu tán gẫu một hồi. Đại biểu tẩu kỳ thật có tay nghề thêu hoa, lúc chưa lập gia đình đều là thêu hoa mang đi bán lấy tiền, sau khi lập gia đình, mợ liền không cho đại biểu tẩu đi một mình lên thành nữa. Tất cả mọi chuyện trong nhà, cho gà ăn vịt cho heo ăn, nấu cơm giặt giũ quét nhà, đều để cho đại biểu tẩu đến làm, hai tay đại biểu tẩu kia bị hủy, rốt cuộc thêu khăn tay không được nữa…”
“Đại biểu tẩu nói, sau khi nàng gả cho biểu ca Đại Lại, cũng không ra khỏi thôn Quế Hoa. Ngay cả nhà mẹ đẻ cũng chưa từng trở về, không phải nàng không muốn trở về, mà là mợ không cho, nói nàng không sinh nhi tử không có tư cách… Cháu cảm thấy mợ cả thật đáng sợ, nếu cháu gả qua, có phải sẽ không cho cháu đi Đại Hà Yến làm việc hay không, nếu cháu không sinh được nhi tử, có phải sẽ không cho phép cháu trở về thôn Đại Hà…”
Nói đến đây, nàng không khỏi rùng mình một cái.
“Cháu cảm thấy cuộc sống hiện tại rất vui vẻ, cháu không muốn sau khi lập gia đình bị nhốt ở nhà, càng không muốn vì sinh nhi tử mà phải ăn đủ loại thiên phương. Cháu muốn giúp đại bá nương đem Đại Hà Yến phát triển đến hồng hồng hỏa hỏa, cháu muốn biến mình thành trù nương ưu tú như đại tẩu, cháu muốn làm chuyện mình muốn làm…”
Nghe Xuân Hoa độc thoại nội tâm của mình, Trình Loan Loan không khỏi có chút cảm thán.
Lúc mới tới thời đại này, Xuân Hoa mà nàng quen biết chính là một cô nương nông thôn bình thường, không nghĩ tới làm ở tửu lâu Đại Hà Yến mấy tháng, sau khi thấy qua việc đời, vô hình trung lại sinh ra tư duy của nữ cường nhân, đối với nữ tử thời đại này mà nói, cũng không biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu nữa.
Trình Loan Loan vỗ vỗ bả vai nàng: “Ta chỉ có thể nói, ta có thể giúp thuyết phục nương cháu không gả cháu cho Tôn gia, nhưng vẫn không lấy chồng thì không có khả năng.”
“Đương nhiên cháu sẽ không mãi mãi không lấy chồng, chỉ là bây giờ còn chưa quá muốn.”
Xuân Hoa ngập ngừng mím môi.
Nàng muốn tìm một bà bà giống như đại bá nương, bà bà tốt, nhi tử nhất định sẽ không kém…
Hai người đang nói chuyện, một thân ảnh vội vàng chạy tới, là Đông Hoa.
“Đại tỷ, không tốt, nương bị tỷ làm cho tức giận sinh non, chảy rất nhiều máu!” Mặt Đông Hoa dưới ánh trăng trắng bệch, “Nếu nương cùng đệ đệ xảy ra chuyện, tỷ liền xong đời!”
Đồng tử Xuân Hoa mở to, sau đó đứng bật dậy, nhanh chóng chạy về phía nhà.