Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Phong cảnh đẹp như tranh 1
Chợ của thôn Đại Hà có tổng cộng hai mươi cửa hiệu mặt tiền, ban đã cho thuê được năm cửa hàng, phân biệt là khách sạn Đại Đường, nhà ăn Đại Hà, tiệm rượu Đại Hà, cửa hàng Trứng bắc thảo, phòng làm việc của mỏ than đá.
Trải qua giai đoạn phát triển này, trong thôn càng ngày càng có nhiều người tới thuê cửa hàng, bởi vì ba tháng đầu tiền thuê rất rẻ, một tháng chỉ trả có hai trăm văn, cho dù mỗi ngày chỉ thu được mười văn thì một tháng cũng đã có thể hoàn vốn, cho nên không ít người nguyện ý đánh cuộc một phen.
Ví dụ như Trương bà nương nói chuyện khó nghe cũng đã thuê một gian cửa hàng, chuyên bán bánh rán, bánh rán chay hai văn tiền, bánh rán trứng ba văn tiền, đương nhiên không phải cứ một cái bánh là sử dụng một cái trứng mà là hỗn hợp trứng hẹ đã được xào chín, một chiếc bánh rán chỉ kẹp vào một ít, chi phí không tốn là bao.
Nhóm công nhân trên mỏ than và một ít hán tử gần đó sẽ đến nơi này mua bánh rán về ăn, chỉ cần một ngày bán được mười cái thì Trương bà nương xem như đã có lời rồi.
Lại ví dụ như Triệu Tam Nương, nàng không đi làm công cho người ta mà dời tầm mắt lên những người trong thôn, nàng nhập hàng từ trong thành, mua chút dầu muối kim chỉ về bán ở cửa hàng tạp hóa, người trong thôn vốn đã bận rộn nên không có thời gian vào thành mua nhu yếu phẩm, do đó cửa hàng này của Triệu Tam Nương được người ta nô nức ghé qua, kinh doanh quả thật không tồi.
Còn có Triệu Đạt, cũng chính hán tử có xe bò ở trong nhà kia, cũng thuê một cái cửa hàng ở trong chợ, hắn không có kỹ năng gì, nên chuyên môn đi cắt cỏ rồi dùng xe bò chở về cửa hàng, sau đó bán cho phường xà phòng hay thương nhân nơi khác tới đây đặt hàng, những thương nhân đó đa số là sử dụng xe ngựa, đám ngựa kéo xe đường xa mệt nhọc nên cũng cần không ít lương thảo, nhờ vậy mà Triệu Đạt cũng kiếm lời không ít.
Trình Loan Loan chậm rãi dạo một vòng quanh chợ, hai mươi cửa hàng còn thừa lại tám gian, các cửa hàng trước mắt kinh doanh mua bán quả thật không tồi.
Nếu hồ sen có thể thu hút một lượng người tới đây thì trong tương lai còn có thể có vườn đào, vườn nhài, người có thể tới ngắm hoa thì đương nhiên cũng là người có kinh tế ổn định, vậy khu chợ nên phục vụ những người khách này như thế nào để có thể tạo ra một vòng tròn giá trị?
Người tới thì nhất định phải dùng cơm, ẩm thực là hạng mục kiếm bạc dễ nhất, nhưng nhất định phải xây dựng được ẩm thực đặc sắc của địa phương, nếu món ăn nghìn món như một, giống cái nơi khác thì sẽ không hấp dẫn được khách nhân.
Tiếp theo là về chỗ ở, tuy nhiên chỉ những người từ xa đến đây mới cần chỗ ở nên hiện tại hạng mục này chưa thể phát triển rộng rãi.
Lại nói đến những mặt hàng thủ công mỹ nghệ, sản phẩm đặc biệt của thôn Đại Hà là gì?
Vừa lúc ngày mai sẽ có nhóm người đầu tiên đến đây ngắm hoa, trước mắt cứ xem thử cái hồ sen này có được người ta hoan nghênh hay không, có thể tạo được tiếng vang hay không, lại quan sát thử một chút nhu cầu của các thư sinh này là gì.
Một đêm này Trình Loan Loan vì tương lai của thôn Đại Hà mà suy tính.
Sáng ngày hôm sau thì Trình Viên Viên khiêng cuốc tới vườn hoa bên kia làm việc, Trình Loan Loan vội vàng mặc y phục xong thì cũng cùng qua đó.
Tường vây xung quanh đều đã xây xong, bên cạnh tường vây là dây dưa hấu cùng cái loại dây non khác, vào thời điểm giao mùa xuân hạ thì dưa hấu đã điên cuồng sinh trưởng, lớn nhanh tới mức đã muốn chạm tới đỉnh của tường vây.
Chỉ là hoa đào thì vẫn y như cũ, chỉ có nhiều hơn chút lá xanh, hoàn toàn chưa thấy dấu hiệu kết hoa, xem ra phải đợi tới sang năm thì hoa mới nở.
Toàn bộ lô hội đều được dời lại đây, cũng không có phản ứng tương khắc gì với khí hậu và đất đai.
Chồi non của hoa nhài cũng đã nhú ra, tỷ lệ sinh trưởng đạt sáu mươi phần trăm ở thời đại thiếu thốn công cụ này đã xem như là rất cao.
Trình Viên Viên trong khoảng thời gian này vẫn luôn vội vàng trồng hoa nhài, cẩn thận xới đất, tưới nước, bón phân.
“Mấy ngày nay Ngôn chưởng quấy đưa người đi tu sửa đình, còn tu sửa rất nhiều lối mòn bên trong vườn hoa.” Trình Viên Viên lau mồ hôi trên trán nói: “Thừa dịp công nhân đang ở đây, tỷ có một kiến nghị muốn nói qua một chút.”
Trình Loan Loan gật đầu: “Đại tỷ, tỷ có việc gì thì cứ nói, chúng ta là thân tỷ muội, không cần phải che giấu.”

Advertisement
';
Advertisement