Xem nhi tử thứ xuất như huyết mạch 1
Mặc kệ các phu nhân Tào gia phản đối như thế nào thì Tào Đức Phúc cũng đã quyết tâm.
Tào gia nhà hắn không phải là thư hương thế gia nhiều quy tắc, nâng tiểu thiếp lên làm chính thê cũng không hề vi phạm quy củ của Tào gia.
Thạch Đầu là nhi tử duy nhất của hắn, nếu có thể đọc sách tốt thì sau này đi theo con đường làm quan, ngược lại học không được thì cũng sẽ kế thừa sản nghiệp của tổ tiên, về mặt thân phận của hài tử này không thể để người ngoài đàm tiếu.
Chờ khi Thạch Đầu lớn lên cũng đã là mấy chục năm sau, lúc đó làm gì còn ai nhớ rõ Mạnh di nương từng là một nha hoàn?
Sau khi khách khứa đã tới đủ thì Tào Đức Phúc từ trong phòng bước ra, đứng trên bậc thang, ho một tiếng rồi nói: “Cảm tạ các vị bận rộn như vậy mà vẫn dành thời gian đến tham gia hỉ tam tửu của nhi tử nhà ta, chư vị cũng là chỗ quen biết của Tào gia ta, chắc cũng đã nghe qua chuyện phu nhân Tề thị cùng quản gia cấu kết với nhau, mưu đồ mưu đoạt gia sản của tổ tiên Tào gia ta, một tháng trước ta đã cho nàng ta một phong hưu thư rồi đuổi đi.”
“Sản nghiệp Tào gia lớn như vậy, không thể một ngày không có đương gia chủ mẫu, bản thân ta hiện giờ cũng đã sắp đến tuổi tứ tuần, không có khả năng lại rước thêm một vị nương tử xinh đẹp nào đó vào cửa, sau khi nghĩ đi nghĩ lại nhiều lần thì ta đã quyết định nâng Mạnh di nương lên thành đương gia chủ mẫu, về sau Mạnh thị chính là chính thê của Tào Đức Phúc ta, đợi sau khi nàng ấy ở cữ xong thì chuyện trước chuyện sau của Tào gia sẽ giao cho nàng xử lý.”
Lời vừa nói xong thì tất cả tân khách xôn xao.
“Nghe nói Mạnh di nương này từng là nha hoàn bên cạnh Tề thị, để nha hoàn làm đương gia chủ mẫu, đầu óc Tào lão đại bị úng nước rồi sao?”
“Mạnh di nương không phải đã sinh được nhi tử đó sau, mẫu bằng tử quý, vì để tránh cho nhi tử bị người ta bàn tán nên mới nâng Mạnh di nương lên làm phu nhân, Tào Đức Phúc làm vậy cũng không sai nha.”
“Trưởng tử của Tào lão đại dạy mãi không thông, bị Tào lão đại ghét bỏ đưa đến thôn trang rồi, sau này sợ là hắn sẽ hết lòng hết dạ quan tâm tiểu nhi tử này.”
“Tào lão đại mang nhi tử thứ xuất xem như huyết mạch, chuyện này đối lập với một gia tộc nào đó nha.”
Vị phu nhân nói ra lời này làm mặt quỷ, người xung quanh lập tức hiểu ra, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Trịnh phu nhân đang ngồi cách đó không xa.
“Nghe nói Trịnh gia vì muốn kết thân cùng Lâm gia mà dùng không ít thủ đoạn, vậy mà muốn tính kế dưới mắt của Tuệ Nhũ nhân, chậc chậc.”
“Hậu viện của Trịnh gia thiếu gia nhiều tiểu thiếp và nha hoàn thông phòng như vậy, còn có một người đang mang thai, nhà nào mà dám gả khuê nữ của mình qua đó chứ?”
“Các ngươi còn không biết sao, sau khi Trịnh gia cùng Lâm gia kết thân không thành, Trịnh phu nhân mang hết bực tức xả lên người tiểu thiếp đang mang thai kia, vị tiểu thiếp đó bị đuổi ra khỏi Trịnh gia rồi.”
“Trong bụng nàng ta không phải còn có huyết mạch của Trịnh gia sao, cứ như vậy mà đuổi đi à?”
“Đuổi tới thôn trang của Trịnh gia rồi, sinh ra hài tử thì chắc cũng để làm hài tử dưới danh nghĩa của người khác trong tộc, bằng không Trịnh thiếu gia sau này làm sao mà tìm được mối tốt chứ.”
“…”
Trình Loan Loan đang ngồi cách đó không xa nhếch miệng cười.
Chuyện của Trịnh gia và Lâm gia nhất định là từ thôn Đại Hà truyền ra, Tôn thị miệng rộng kia quả nhiên phát tán tin tức rất hiệu quả.
Nàng cũng không thấy mất mặt thay cho Trịnh gia, chỉ là vị tiểu thiếp của Trịnh gia kia, nàng nhớ rõ hình như là chất nữ của Trương bà nương, tên là Lý Tú Hồng, đầu năm lúc cả bọn Trình Chiêu đến Hồ Châu đọc sách thì nàng gặp được Lý Tú Hồng ở trên đường, Lý Tú Hồng lúc đó mặc một thân y phục bằng tơ lụa, nhìn qua là biết rất khá, nàng ta sống tốt đẹp như vậy chắc chắn là nhờ thai nhi trong bụng, hiện giờ bị đuổi tới thôn trang để tự sinh nở cũng lại là do đứa nhỏ này.
Đời người chính là không ngừng lựa chọn, con đường mà mình đã chọn thì có quỳ cũng phải bò cho xong.
Trình Loan Loan thổn thức một hồi rồi quay đầu tán dóc với Thẩm lão phu nhân, các phu nhân khác trên bàn ăn rất tôn trọng Trình Loan Loan và Thẩm lão phu nhân, một buổi cơm diễn ra rất yên bình.