Nàng không sợ bị thổi phồng đến c.h.ế.t 1
Mười mấy phụ nhân cùng nhau bưng thức ăn lên, mùi thức ăn thơm lừng kia không ngừng chui vào mũi mọi người.
Ngôn chưởng quỹ đứng trên một mảnh đất cao, lớn tiếng bắt đầu hô tên các món ăn, bởi vì đều là những món ăn đơn giản dễ nấu, cho nên Trình Loan Loan nghĩ ra chủ ý như vậy.
Đặt cho mỗi món ăn một cái tên ngụ ý cực tốt, ở đây có nhiều người làm quan như vậy, kỳ thật rất coi trọng ngụ ý trong từng món ăn này.
“Hồng loan trùng thiên lăng vân chí!”
Kỳ thật chính là món bồ câu sữa nguyên con, cho táo đỏ cùng một ít dược liệu vào hầm thành canh.
“Như ngư đắc thủy bách sự thuận!”
Đây là món canh chua cá viên tươi, rất ngon miệng.
“Tranh quang đấu diễm hà quang chiếu!”
Đây là một loại bánh ngọt làm từ hoa sen, lại dùng hoa sen để trang trí, nhìn rất thanh thoát tao nhã.
“Vạn lí bôn đằng chưng chưng thượng.”
Đây là món giò heo, dùng rất nhiều nguyên liệu phối với nhau, rất ngon miệng.
Còn có một vài món rau củ xào nữa, cũng là lấy một cái tên ngụ ý phi phàm, từng món từng món được bưng lên, trong nháy mắt trên bàn đã đầy ắp.
“Tuệ An nhân thật sự là huệ chất lan tâm!” Minh công công xem như được mở rộng tầm mắt: “Ngay cả ngự thiện trong cung cũng không có những danh xưng tao nhã như thế này.”
Một món rau xanh, thế mà lại được đặt tên là “Ngàn tầng bích thủy tẩu hoàng vân”, hết lần này tới lần khác còn không tìm ra được sai lầm gì, trên đời này, chỉ sợ ngoại trừ Tuệ An nhân ra thì không ai có bản lĩnh như vậy.
Trình Loan Loan ho khan nói: “Công công thật sự là khen quá lời rồi, chính là bởi vì mấy món ăn này không bằng ngự thiện, cho nên ta mới vắt hết óc nghĩ ra mấy cái danh xưng này, chính là sợ mấy thức ăn của hộ nông gia khó lọt vào trong mắt công công cùng các vị đại nhân.”
“Trong sách nói, mạc tiếu nông gia tịch tửu hồn.” Ngô đại nhân mở miệng: “Bản thân hạ quan đến thôn Đại Hà này, ngày ngày ăn đồ ăn nhà nông, cũng thành nghiện, nói thật, đúng là có một phen hương vị khác, Minh công công nếm thử xem.”
Tuy rằng Minh công công không có phẩm cấp phong hào, nhưng hắn là người trong hoàng thành, vả lại là người bên người Hoàng thượng được Hoàng thượng tín nhiệm, bởi vậy, hắn ở chỗ này xem như là thân phận cao nhất.
Sau khi hắn động đũa, mọi người mới động đũa, xem như chính thức mở tiệc.
Minh công công đối với món bánh ngọt làm từ hoa sen rất hứng thú, đầu tiên liền nếm thử món bánh ngọt hoa sen này, lập tức ánh mắt sáng ngời: “Mềm mại thanh ngọt, cực kỳ ngon miệng, đây là khẩu vị Hoàng thượng thích.”
Trình Loan Loan tiếp lời: “Thần phụ sẽ bảo người viết rõ quá trình chế tác, đến lúc đó mời ngự trù làm cho Hoàng thượng thưởng thức.”
“Lại nói tiếp, sinh nhật Hoàng thượng sắp đến rồi.” Minh công công cười rộ lên: “Chúng ta còn đang lo năm nay chuẩn bị thọ lễ gì cho Hoàng thượng đây, đúng lúc có Tuệ An nhân ở đây, chúng ta mặt dày mày dạn lấy một vài công thức, cam đoan chỉ dùng tại ngự thiện phòng, tuyệt đối không truyền ra ngoài, sẽ không ảnh hưởng đến việc buôn bán của Tuệ An nhân.”
“Minh công công nói lời này là quá khách khí rồi, chỉ cần có thể vì Hoàng thượng bài ưu giải nan, thần phụ có c.h.ế.t cũng không chối từ.” Trình Loan Loan biểu hiện đầy đủ sự chân thành của mình: “Để sau rồi thần phụ sẽ dâng công thức lên.”
“Tuệ An nhân quả nhiên là nữ trung hào kiệt, lòng dạ rộng lượng không ai bằng.” Minh công công uống một ngụm rượu, thở dài nói: “Vốn Hoàng thượng định phong Tuệ An nhân làm ngũ phẩm, nhưng trên triều có rất nhiều lão thần phản đối… Dù sao thì Tuệ An nhân cũng không có nội tình gia tộc, là một nông phụ, trong vòng một năm liên tục thăng ba cấp, đã làm cho vô số người đỏ mắt. Các lão thần cho rằng, thăng thành ngũ phẩm, chính là thổi phồng Tuệ An nhân đến chết, vì thế cuối cùng, mới quyết định thăng thành lục phẩm An nhân.”
Trình Loan Loan thầm chửi bới trong lòng, kỳ thật, nàng không sợ bị thổi phồng đến chết.
Ở thời đại mà quan cao hơn một cấp đè c.h.ế.t người này, chỉ khi ở địa vị cao mới có thể sống một cuộc sống tự do.
Hơn nữa, nàng sẽ không đến kinh thành sinh sống, cho dù quan vị của nàng cao đến cỡ nào, cũng sẽ không ảnh hưởng đến địa vị của những mệnh phụ quan viên ở kinh thành, trên triều đình kéo bang kết phái, ngươi lừa ta gạt, tranh đấu đảng phái, cũng không kéo được đến trên người nàng.
Nàng vì dân, vì nước, trung thành với Hoàng thượng, như vậy, địa vị của nàng sẽ luôn luôn vững chắc.