Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Dọn đến nhà mới 1
Nháy mắt đã nửa tháng trôi qua, cuối cùng cũng đã là cuối tháng sáu.
Đại viện tứ tiến bên kia cũng đã hoàn thành, đến cả nội thất cũng đã được trang bị đầy đủ, tuy rằng thời gian gấp gáp nhưng vẫn thấy được sự tỉ mỉ tinh xảo.
Cổ đại không có bị vấn đề ô nhiễm foóc-man-đê-hít, sau khi nhà ở được xây dựng xong là có thể dọn vào ở ngay lập tức.
Vừa lúc ngày hai mươi tám tháng sáu là ngày đại cát, thuận lợi cho việc di dời, Trình Loan Loan đánh tiếng để người nhà đến ăn tân gia.
Đi qua cửa thuỳ hoa là sẽ đến các khu viện tử, viện tử thứ hai chính là nơi ở của chủ nhân, viện tử thứ ba là nơi ở của Ngô bà tử và các hạ nhân, đương nhiên bọn họ sẽ không ở trong chính viện mà là mỗi người chọn cho mình một sương phòng để ở, bốn thị vệ và Ngụy Tiểu Hải là nam tử nên sẽ ở gian phụ trong viện tử đầu tiên.
Ở viện tử thứ tư có bố trí phòng cho khách nhân, nhà có khách đến thì cũng có nơi để ở lại.
Còn lại là Tiểu Điểm, Tiểu Hắc và Đại Hắc đã được sắp xếp ở khoảng sân giao nhau giữa nhị viện và tam viện, ở đây đã cố ý xây dựng một khu vui chơi cho động vật, ba nhóc này chơi đến hăng say vui vẻ.
Gà vịt ngỗng cùng những gia súc khác thì được nuôi ở sân sau, lại phải bỏ một số vốn to để sửa sang lại trang trại chăn nuôi, khu chăn nuôi được tách ra riêng nên đến ban đêm sẽ không làm ảnh hưởng đến viện chính bên này.
Tiệc rượu tân gia cũng không có làm lớn, chỉ mời một ít họ hàng thân thích tới dự.
Sân tiếp khách phía trước rất lớn, có thể bày bảy, tám bàn rượu, một bàn cho nhóm thợ thủ công, hai bàn cho Triệu gia, hai bàn cho hai bên thông gia Ngô Tào, mẹ chồngn cho người trong nhà, tất nhiên cũng sẽ nhiệt tình mời lý chính đến dự tiệc.
“Căn nhà này thật sự là quá rộng.” Triệu lão thái thái mặt đầy cảm xúc: “Nhìn nơi ở của bốn hài tử này mà xem, một tòa nhà chính, còn có hai gian nhà phụ, năm trước nương các cháu chỉ có thể ở trong một căn nhà nhỏ ba gian, chỉ chớp mắt đã có nhà lớn lợp ngói xanh, thật là như đang nằm mơ!”
“Ai nói không đúng chứ.” Lý chính uống một ngụm rượu: “Lúc trước ta cảm thấy viện tử của Tào gia thật xinh đẹp, hiện tại mới biết Tào gia chỉ là một thương nhân nên không thể có được một số đồ dùng cùng vật phẩm nhà quan, chỉ sợ là tòa nhà này của nương Đại Sơn là độc nhất ở Hồ Châu.”
Ông từng đến Hồ Châu, thấy qua phủ đệ của Tri phủ đại nhân, cũng chỉ bằng một phần hai căn nhà này.
Tân chủ mẫu của Tào gia, Mạnh thị cười nói: “Không phải là như vậy sao, ta vừa bước vào đã thấy cửa lớn tràn đầy quý phái, lão gia, hay là chúng ta quay về cũng tu sửa cửa lớn Tào gia một chút, ta cảm thấy làm giống Tuệ An nhân thì sẽ rất đẹp.”
Tào Đức Phúc có chút đau đầu nói: “Nàng không biết gì thì ít nói vài câu đi.”
Tuệ An nhân là chức quan Lục phẩm, chế độ xây dựng nhà ở làm sao có thể ngang hàng với thương nhân bọn họ, thương nhân bọn họ giàu có thì cùng lắm chỉ có thể lợp ngói sạch, phết cửa son, chỉ khi nào có chức quan mới có thể xây dựng mái dốc, bên dưới có hai cột trụ đỡ lấy, như vậy lúc bước vào cổng sẽ thấy rất oai phong lẫm liệt, lại kết hợp với hai tượng sư tử đá kia thì có bao nhiêu khí phách sẽ bộc lộ hết ra ngoài.
Mạnh thị le lưỡi nói: “Nơi này không phải không có người ngoài sao, yên tâm, ở trước mặt người ngoài ta nhất định sẽ ăn nói và hành động cẩn thận.”
Tào Đức Phúc càng đau đầu.
Lúc trước nâng Mạnh di nương lên làm chính thê quả thật là do bị ấm đầu, hấp tấp quyết định, chờ tới lúc Mạnh thị thật sự thành chủ mẫu, hắn mới phát hiện vấn đề trong chuyện này quá lớn.
Mạnh thị trước kia chỉ là một nha hoàn, mấy điều cơ bản nàng ta cũng không có, muốn nàng ta quản gia thì quả thật là nằm mơ.
Vì thế, hắn chỉ có thể mời người về từ từ chỉ dạy cho chính thê do hắn chọn này, chỉ mong nàng ta có thể hiểu biết được phần nào, để nàng ta có thể an ổn chân chính mà ngồi ở cái vị trí đương gia chủ mẫu này.

Advertisement
';
Advertisement