Ta sẽ dạy cho mọi người một bài học 1
Tiệm may mặc Đại Hà đột nhiên trở nên náo nhiệt.
Mặc dù tổng cộng chỉ có năm phong cách, nhưng về cơ bản đã bao gồm tất cả các loại, bốn loại kích thước về cơ bản cũng phù hợp với tất cả thân hình của các tiểu thư, tất nhiên, ngoại trừ quá béo hoặc quá gầy, điều này yêu cầu có sự điều chỉnh riêng về số đo.
Mấy tiểu thư có dung mạo và thân hình xuất sắc vừa tiến vào đã tìm được xiêm y mà mình yêu thích.
Mà có một số người có thân hình hơi khiếm khuyết, chọn tới chọn lui cũng không biết mình thích hợp với kiểu dáng và màu sắc gì.
Các nàng hy vọng Tào Oánh Oánh có thể hỗ trợ đề xuất một loại quần áo, nhưng mà Tào Oánh Oánh thật sự là quá bận rộn, bị mấy tiểu thư có quan hệ tốt hơn một chút vây quanh, hỏi đông hỏi tây, chủ yếu là hỏi về màu sắc và kiểu dáng phối hợp… Những kiến thức này, Tào Oánh Oánh cũng là học được từ chỗ Trình Loan Loan, hơn nữa bản thân cũng nghiên cứu sâu về nó nên có thể nói ra một hai ba bốn vấn đề.
Trình Loan Loan đi tới, cười nói: “Hai người cũng muốn mua xiêm y sao?”
Hai tiểu thư có chút ngượng ngùng gật đầu: “Tuệ An Nhân, chúng ta không sốt ruột, đợi Tào tiểu thư bận rộn xong rồi nói sau.”
“Không có việc gì, có nhu cầu gì thì cứ nói với ta.” Trình Loan Loan cười dịu dàng, ánh mắt lại rất sắc bén, nàng nhìn lướt qua dáng người của hai tiểu thư, vừa thấy đã hiểu rõ, chỉ chỉ chiếc váy bên cạnh và nói: “Chiếc váy dài xếp ly màu xanh dương bằng lụa gấm ở bên kia, hai người đều có thể mặc thử một chút.”
Kiểu dáng của chiếc váy này là ở n.g.ự.c dùng la sa gấp nếp xếp chồng lên nhau, giống như đường viền của mộc nhĩ, giúp che giấu hoàn toàn khuyết điểm của ngực.
Mặt hai tiểu thư này lập tức đỏ lên, các nàng đã cố gắng che dấu khuyết điểm, không nghĩ tới lại bị Tuệ An Nhân liếc nhìn một cái đã nhận ra, không hiểu sao lại cảm thấy có chút mất mặt.
“Thân thể tóc da đến từ phụ mẫu, có người da trắng, có người da đen, những thứ này đều là trời sinh, không có gì mà phải tự ti.” Trình Loan Loan vừa nói chuyện với giọng điệu bình tĩnh vừa lấy xiêm y trên tường xuống: “Ngươi tương đối thích hợp với màu xanh dương, còn ngươi thì thử xem màu đỏ nước này.”
Hai tiểu thư kia cầm lấy xiêm y, vội vàng đi vào phòng thử quần áo và thay quần áo.
Ở nơi này lắp đặt hai gương đồng soi chiếu toàn thân, sau khi bọn họ thay xiêm y xong và đi ra, nhìn thấy mình trong gương thì đều kinh ngạc.
Các tiểu thư vây xem ở bên cạnh cũng thấy rất ngạc nhiên.
Một bộ xiêm y, dĩ nhiên đã thay đổi diện mạo của một người, tăng lên vẻ ngoài cho một người, thật sự là quá thần kỳ.
Trước kia các nàng đều là để tú nương đến phủ đo đạc rồi làm xiêm y, điểm chú ý nhất chính là chất liệu vải vóc cùng hoa văn thêu lên, mà bây giờ các nàng mới biết được, thì ra, một bộ quần áo có đẹp hay không, ngoại trừ vải vóc và kỹ thuật thêu, kiểu dáng và cắt may cũng rất quan trọng, có thể nói, hai điểm này chính là quan trọng nhất.
Một đám tiểu thư đều chọn được xiêm y mình thích ở trong cửa hàng, chỉ trong khoảng nửa canh giờ đã bán được tám bộ y phục.
Cho dù là từ vải vóc, hay là đường thêu của những bộ y phục này mà nói, đều rất xuất sắc, một bộ xiêm y bất kỳ cũng là ba bốn lượng bạc, nếu yêu cầu tới cửa để đo đạc, và đặt may riêng thì giá cả sẽ tăng gấp đôi.
Tôn Thủy Cần đứng ở bên cạnh phụ trách chiêu đãi trà và điểm tâm, nàng ta ngẩng đầu nhìn thấy những tiểu thư kia không chút đau lòng mà móc bạc ra trả, không khỏi có chút líu lưỡi.
Xiêm y trong cửa hàng này, đều được hoàn thành dưới sự giám sát của nàng, một bộ xiêm y cũng chỉ tốn tám thước vải, chi phí về vải vóc ước chừng tám chín trăm văn tiền, thuê người cắt may thêu hoa thì mất khoảng ba ngày là có thể hoàn thành một bộ, tiền công cũng chỉ khoảng hai trăm văn tiền, chi phí một bộ xiêm y là một lượng bạc, thế nhưng bán ra ba lượng bạc, điều này cũng quá kiếm được tiền.
Cứ như vậy trong nửa canh giờ, cửa hàng đã thu vào được gần ba mươi lượng bạc.