Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Chuyện liên quan đến bông 2
“Sau khi bông hái về, nhất định phải nhớ phơi nắng, phơi nắng đầy đủ, sau khi phơi khô kỹ cần phải bảo quản ở nơi không bị thấm nước, chống ẩm… Sau khi làm xong mấy chuyện này, ta sẽ dạy mọi người cách dùng bông làm y phục và chăn…”
Nhóm nông phụ tỉ mỉ nhớ thật kỹ những điều cần lưu ý, sau đó lại nói cho những nông phụ khác mà hôm nay không tới đây nghe.
Bởi vì số lượng bông mỗi nhà trồng được cũng không nhiều, mỗi ngày bỏ ra một khắc kéo bông đã hái về, để cho hài tử lột bông, cũng không tốn nhiều sức lực.
Bận rộn nhất vẫn là trong nhà Trình Loan Loan, tổng cộng một trăm sáu mươi mẫu đất trồng bông. Mười người làm công theo thứ tự thu hoạch hết toàn bộ một lần, mảnh đất sớm nhất kia phủ đầy bông tơ, một mảnh tuyết trắng.
Toàn bộ bông hái được kéo về chất đống ở trong sân phía đầu của căn nhà, chiếm một phần ba diện tích. Một đám lão thái thái chừng sáu mươi tuổi, một người mang theo một cái ghế thấp tới, ngồi vây quanh lột bông. Bông lột ra dựa theo trọng lượng cân lên để tính tiền công. Những lão thái thái này có người tán gẫu, còn có thể kiếm tiền, mấu chốt nhất chính là, làm việc ở nhà nương Đại Sơn, nước trà điểm tâm được cung cấp không hạn chế, thật sự là quá thoải mái.
Sau khi một nhóm bông đầu tiên được phơi khô, Trình Loan Loan lấy một ít, mang đến phường dệt của Tào gia.
Bên này bây giờ đã đi vào quỹ đạo, hơn hai mươi nữ công nuôi tằm, hơn mười nữ công dệt vải, tú nương hơn hai mươi người, toàn bộ phường dệt cộng lại cũng có hơn sáu bảy mươi công nhân, tiếng máy dệt vải cũng liên tục không ngừng nghỉ.
“An nhân sao lại tới đây, bên ngoài nóng lắm, mau vào ngồi.” Khổng tú nương đứng dậy, nghênh đón Trình Loan Loan vào trong nhà.
Trình Loan Loan nhìn thấy trên bàn đặt bản thảo thiết kế do Tào Oánh Oánh vẽ ra, Khổng tú nương đang chia tách trình tự làm việc, mỗi bộ phận được phân chia riêng biệt, sau đó lại phân cho những người khác nhau đi làm.
“Vẫn là cái phương pháp này của An nhân tốt, hai mươi tú nương, mỗi người phụ trách bộ phận khác nhau, cuối cùng lại ráp lại, hiệu suất tăng lên ít nhất gấp ba lần.” Khổng tú nương cười nói: “Hiện tại việc may y phục đã không cần lo lắng nữa rồi, chỉ là bản thảo thiết kế không đủ dùng, dựa vào một mình tiểu thư vẫn là không được, ta định đi tìm một ít người trẻ tuổi chuyên may y phục, có lẽ bọn họ hẳn là có thể vẽ ra một ít kiểu dáng y phục mới.”
Trình Loan Loan gật đầu, cửa hàng may mặc mấu chốt nhất chính là thiết kế, thiết kế mới chính là linh hồn của nó.
Nàng đổ bông trong giỏ ra: “Khổng tú nương, máy dệt trong phường các ngươi, có thể dệt bông thành vải không?”
Mặc dù nàng biết bông có thể làm thành y phục, nhưng làm thế nào để bông biến thành vải, nàng lại thực sự không biết. Những kỹ thuật nói trong sách đều là kỹ thuật hiện đại, còn ở trong thời cổ đại làm như thế nào thì nàng hoàn toàn không có phương hướng, mà đối với máy dệt thì nàng cũng không quá am hiểu.
Khổng tú nương cẩn thận kéo sợi bông, quan sát một hồi rồi mới nói: “Máy dệt bên chỗ chúng ta chuyên dùng để dệt tơ tằm, sợi tơ tằm rất dài, mà sợi tơ bông quá ngắn. Trước tiên phải kéo thành sợi, sau đó dùng máy dệt vải dệt thử một chút, vấn đề có lẽ cũng không lớn…”
Rốt cuộc cũng là chuyên gia, Khổng tú nương suy tư một chút: “Bông này mềm mại, hút nước mạnh, hẳn là rất dễ nhuộm màu. Dùng cái này để làm áo lót cho hài tử hẳn là rất tốt…”
Trình Loan Loan gật đầu, y phục tơ lụa mặc đúng là thoải mái, nhưng cũng có nhược điểm không thể tránh khỏi. Mà y phục vải bông đã bù đắp khuyết điểm này đến mức tối đa, không chỉ mềm mại mà mấu chốt là thấm hút mồ hôi, rất thích hợp cho hài tử lão nhân. Lại nói, vải bông rất dễ nhuộm, có thể nhuộm hơn mười loại màu đỏ giữa đỏ nhạt và đỏ tươi, đổi thành tơ lụa thì tương đối khó khăn, cần hao phí rất nhiều nhân lực vật lực…

Advertisement
';
Advertisement