Kỹ thuật đánh tơi bông vải 2
Nhưng dù sao đi nữa, tuy việc làm công cụ đơn giản nhưng quá trình đánh tơi lại cực kỳ thử thách kỹ thuật của mọi người, bằng không sao lại có người nói: nửa cân bông vải đánh tơi thành tám lạng tám[1], ý không phải nói trọng lượng bông tăng lên mà là cho người nhìn có cảm giác tơi xốp mềm mại, như vậy mới coi như thật sự đánh tơi thành công. Cuối cùng chỉ có ba bốn phụ nhân và hán tử ở trong thôn học được.
[1] Ngày xưa nửa cân bằng tám lạng, nửa cân bông vải đánh tơi thành tám lạng tám có nghĩa phóng đại để tỏ ra tay nghề giỏi, và lượng bông vải nặng hơn so với thực tế
Những phụ nhân chưa kịp học thấy khó như vậy đành từ bỏ, quyết định chi tiền cho những người học được giúp đỡ đánh tơi bông.
Cứ như vậy trong thôn lại nổi lên một nghề mới, nghề đánh tơi bông vải.
Song song với việc người trong thôn đánh tơi bông vải, Trình Loan Loan lại cùng Khổng tú nương quyết định kiểu dáng xiêm y vải bông, muốn làm áo lót thu đông.
Các phu nhân, tiểu thư ở thời đại này có thói quen mặc xiêm y tơ lụa, trước khi bọn họ chấp nhận vải bông mà làm áo kép, áo khoác, áo choàng bông thì nhất định sẽ rất mạo hiểm.
Nhưng nếu làm áo lót thì sẽ có ưu thế rất lớn, bởi vì tơ lụa không sát da, hơn nữa còn không hấp thụ nhiệt, trong thời tiết lạnh lẽo của mùa đông, nếu mặc áo lót bông sát người thì vừa thoải mái lại vừa ấm áp, tin rằng sẽ được đón nhận nhiệt tình.
Trước mắt thị trường Hồ Châu cũng chỉ có chừng đó, Trình Loan Loan dự tính dùng một vạn cân bông để làm xiêm y, còn số bông thừa lại sẽ làm chăn bông và áo bông.
Năm trước nạn tuyết không biết đã làm bao nhiêu người c.h.ế.t vì lạnh, trong lòng nàng còn sợ hãi, hy vọng có thể dùng chút sức lực nhỏ bé của mình để giúp đỡ dân chúng bần hàn vượt qua mùa đông giá lạnh.
Nàng quyết định làm ra hai kiểu chăn bông, chăn bông bốn cân và chăn bông sáu cân, làm thêm nhiều y phục mùa đông nữa, giá cả sẽ không vượt quá hai trăm văn tiền, việc làm này không nhằm mục đích kiếm tiền mà là để “Đạt tắc kiêm tế thiên hạ.[1]”
[1] Đạt thì cứu giúp khắp thiên hạ
“An nhân, giá cả này quá thấp rồi thì phải.” Khổng tú nương hoảng sợ kêu lên: “Tào gia cũng có bán chăn tơ tằm, một chiếc chăn giá rẻ nhất đã là hai lượng bạc, chất lượng chăn bông này cũng không hề kém hơn chăn tơ tằm, cho dù bán ba bốn lượng bạc cũng không thiếu người tranh mua.”
Trình Loan Loan lắc đầu: “Khổng tú nương cũng biết chi phí sản xuất chăn bông này là bao nhiêu rồi đấy, hơn một trăm mẫu đất, sản lượng hơn sáu vạn cân, nếu tính toán toàn bộ chi phí thì cũng không vượt quá một trăm lượng bạc, thậm chí nếu ta dùng toàn bộ vải bông làm chăn bông để bán thì cũng có thể kiếm được gần một vạn lượng bạc. Đó là chưa kể còn dùng một phần làm áo lót, cộng lại tất cả thì ruộng bông này có thể mang đến cho ta khoảng hai vạn lượng bạc tiền lời.”
“Mà mọi người nuôi tằm thì lại khác, vườn dâu hai trăm mẫu năm nay nhiều nhất cũng chỉ có thể nuôi khoảng hai trăm nong tằm, có thể cho ra được bao nhiêu kén tằm chứ? Mà vẻn vẹn chỉ có một nửa sợi tơ tằm tạo ra từ kén tằm mới có thể dùng để làm chăn tơ tằm, phí tổn cao như vậy, quả thật cũng nên bán hai lượng bạc.”
Khổng tú nương lập tức tính toán trong lòng một chút, không khỏi chép miệng.
Bông trồng trên mặt đất, tưới nước bón phân là được rồi, lúc sâu bệnh nghiêm trọng thì sẽ hơi vất vả chút đỉnh nhưng có vất vả nữa cũng dễ hơn so với việc nuôi tằm.
Nuôi tằm đòi hỏi kỹ thuật nhất định, hơn nữa chỉ cần sơ sẩy một cái thì tằm sẽ dễ bị c.h.ế.t trên diện rộng, không nuôi tốt thì sẽ giảm sản lượng cho nên cần công nhân chuyên tâm nuôi dưỡng, không thể lơ là dù chỉ một khắc.
Cũng gần hai trăm mẫu đất giống nhau nhưng vườn bông có thể thu hoạch được hơn sáu vạn cân mà tơ tằm cuối cùng chỉ còn không đến một vạn cân.
Tuệ An nhân định ra giá này, bề ngoài thoạt nhìn có vẻ lỗ nhưng thật ra lại cực kỳ lời, số tiền này kiếm được dễ dàng hơn nuôi tằm nhiều.
“Đợi sau khi bông vải phổ biến rộng rãi hơn, nhà nhà đều có bông thì thật ra việc bán chăn bông cũng không có lời lãi gì nữa, ta chưa từng nghĩ sẽ kiếm lời từ việc này. Hẳn chúng ta nên chú tâm hơn vào phương diện thiết kế y phục.” Trình Loan Loan cười nói: “Nhân lúc mọi người còn chưa biết bông vải là gì, chúng ta sản xuất ra áo lót bông, đi đầu chiếm lĩnh thị trường, còn lo lắng sau này không kiếm được tiền nữa sao…..”
Lúc hai người nói chuyện với nhau, một bóng dáng đứng ngoài cửa, bóng dáng đó sợ bị phát hiện nên xoay người nhanh chóng chạy đi.