Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Thôn quan tuyển cử 1
Người trong thôn nô nức phát biểu ý kiến.
Nhưng những phát ngôn này đều là ý kiến về những chuyện nhỏ nhặt vặt vãnh, ví dụ như nhà nào đó nuôi gà vô tổ chức, hy vọng trong thôn quy phạm một chút để tránh rau trong nhà bị gà vịt mổ; ví dụ các nhà các hộ đo lường lại nhà, có người chuẩn bị xây nhà mới, hàng xóm cách vách hết lần này tới lần khác không nhượng tấc đất; lại ví dụ, trong thôn có một số người không phụng dưỡng người già nên xử phạt nặng…
Bất luận là ý kiến nào, Triệu Thiết Trụ đều cẩn thận ghi chép lại.
Quá trình này kéo dài gần một canh giờ, hiện trường cuối cùng cũng dần dần an tĩnh lại.
“Được, hôm nay nêu ra ý kiến kết thúc tại đây.” Bàn tay to lớn của Lý chính ấn xuống, “Cột công cáo bên này mọi người đều nhìn thấy rồi chứ, bên trái treo một chiếc hộp nhỏ, sau này các người có ý kiến gì thì đều có thể viết ra, bỏ vào trong chiếc hộp này… Không biết viết chữ cũng không sao, đến nhà trực tiếp nói với ta!”
“Hội nghị lần trước lão Từ sau khi đưa ra ý kiến, ta và nương Đại Sơn đã bàn bạc rất lâu, quyết định đặt lại hình thức quản lý thôn Đại Hà. Mọi người cũng đều biết rằng, bắt đầu từ mùa thu năm trước, việc của thôn chúng ta dần dần nhiều hơn, đặc biệt là đến năm nay, việc lại càng nhiều, nếu dựa hết vào ta và Thiết Trụ, quả thực không thiết thực. Ngoài việc sổ sách tiền bạc, còn có rất nhiều việc khác, ta hy vọng người của thôn Đại Hà, có thể tích cực tham gia vào việc quản lý trong thôn.”
Từ tộc trưởng lập tức nói: “Cái gì gọi là tham gia quản lý trong thôn?”
“Mọi người đều biết, một thôn một Lý chính, tất cả mọi việc trong thôn đều do Lý chính quản lý, bây giờ, ta định phân chia tất cả mọi việc trên tay để mọi người giúp ta quản.” Lý chính nhìn đám người nói, “Trước tiên nói về vấn đề tiền bạc mà mọi người quan tâm nhất, để Triệu gia chúng ta quản lý nhiều tiền bạc như vậy, quả thực là không tốt lắm, vì vậy ta định sắp xếp lại một người chuyên quản lý tiền, Thiết Trụ thì chuyên ghi chép nợ, khi có khoản chi tiêu lớn phải để ta ký tên, giám sát lẫn nhau như vậy mới không sai loạn.”
“Vậy rốt cuộc để ai quản lý tiền bạc, hy vọng các thôn dân tích cực tự tiến cử hoặc đề cử.”
Lời vừa thốt ra, đám người mặt đối mặt nhìn nhau.
Ai cũng không nghĩ tới, lần trước sau khi Từ tộc trưởng đưa ra ý kiến, Lý chính lại muốn đổi người quản tiền, đó không phải là một hai văn tiền, mà là mấy ngàn lượng bạc!
Số tiền này giao cho ai cũng đều không yên tâm!
Chu lão bà tử lớn tiếng nói: “Ta cảm thấy vẫn là theo quy tắc trước đây tốt hơn, cứ để Lý chính bọn họ quản tiền!”
Triệu lão thái thái gật đầu: “Không sai, ta cũng nghĩ như vậy.”
“Trước đây trong thôn chỉ có mấy chục mấy trăm lượng lạc, để ta quản lý thực ra cũng được, nhưng sau này, cùng với sự phát triển của hội chợ, tài sản trong thôn có thể sẽ vượt qua vạn lượng, nhiều tiền như thế mà đặt vào tay ta, vẫn là không được tốt lắm.” Lý chính nghiêm túc nói, “Quản tiền ít nhất cần hai người, mọi người có thể tiến cử ra hai ba người cùng quản.”
Vương thẩm tử mở miệng nói: “Vậy ta chọn nương Đại Sơn.”
“Đúng đúng đúng, để nương Đại Sơn quản.”
“Nương Đại Sơn hiện tại là Tuệ An Nhân, trong nhà nhiều tiền, chắc chắn sẽ không quản đến những việc này trong thôn.”
“Ta cũng tán thành để nương Đại Sơn quản tiền.”
Trình Loan Loan: “…”
Sổ sách trong nhà nàng chất thành đống, bản thân nàng mỗi ngày phải tốn thời gian nửa ngày để xem sổ sách, không dám nhận thêm việc vào mình nữa.
Nàng bước ra khỏi đám đông, sắc mặt nghiêm túc nói: “phu gia ta họ Triệu, ta cũng là người Triệu gia, ta và Thiết Trụ là người một nhà, để hai chúng ta quản tiền quản sổ sách, rất dễ bị người khác nói lời không hay, ta kiến nghị mọi người đề cử những người mang họ hiếm, không biết Từ tộc trưởng bên này có người nào thích hợp?”
Từ tộc trưởng hung hăng thở phào một hơi, nếu nương Đại Sơn thực sự quản tiền, vậy thì ông ấy mọc thêm mười cái miệng nữa cũng vô dụng, bởi vì trong thôn Đại Hà, địa vị của Tuệ An Nhân cao hơn rất nhiều so với Lý Chính, ông ấy không dám công khai khiêu khích.

Advertisement
';
Advertisement