Vốn dĩ bên kia một đám thương phụ cũng đang nói chuyện tỉnh thành, thương nhân đều là người đi khắp bốn bể, đúng lúc hôm qua Tiền lão gia tử đi qua tỉnh thành nên cũng có chút hiểu biết về tình huống bên kia, Tiền phu nhân tự nhiên cũng biết một chút, nói mạch lạc đâu vào đó.
“Trình công tử đúng là rất được Tuần phủ đại nhân tán thưởng.” Tiền phu nhân mở miệng nói, “Sau khi thi đậu cử nhân là có thể làm quan, nhưng mà ta nghĩ Trình công tử hẳn là sẽ không dừng bước ở đây, hắn sẽ lại đi Kinh Thành thi tiến sĩ, đến lúc đó chức quan sẽ cao hơn.”
“Trời ạ, Tuệ An Nhân nghe thấy chưa, Trình thiếu gia muốn làm tiến sĩ á!” Mạnh thị kích động chạy về phía Trình Loan Loan, “Cô cô là mệnh phụ triều đình, chất nhi là đại quan triều đình, về sau trong nhà Tuệ An Nhân cực kỳ khủng khiếp luôn!”
Tất cả mọi người xung quanh quăng ánh mắt hâm mộ tới.
Từ lần thi viện đầu năm trước đó, thanh danh của Trình Chiêu đã truyền ra ngoài, người người đều biết Tuệ An Nhân có một chất nhi ưu tú, thi viện án thủ, vậy thi Hương nhất định là đứng đầu bảng, bây giờ còn lọt vào mắt xanh của Tuần phủ đại nhân, cuối năm đi Kinh Thành thi chắc chắn sẽ đậu Tiến sĩ. . . Thành tiến sĩ rồi thì đó chính là môn sinh của thiên tử. . .
Một số người phản ứng nhanh vội vàng chúc mừng: “Chúc mừng Tuệ An Nhân!”
“Thi Hương còn chưa dán thông báo, tạm thời cũng không biết Chiêu Nhi thi như thế nào.” Trình Loan Loan luôn miệng nói, “Lời chúc mừng của mọi người ta trước hết không nhận, chờ sau khi dán thông báo rồi lại nói.”
“Mặc kệ như thế nào, Trình công tử nhất định sẽ trở thành cử nhân lão gia!” Mạnh thị mở miệng nói, “Trình công tử là sau khi đọc sách ở thôn Đại Hà thanh danh mới truyền đi, Thẩm thiếu gia lúc trước ngang bướng không chịu nổi cũng là tới thôn Đại Hà mới thi đậu tú tài. . . Chờ sau khi nhi tử của ta lớn lên, ta cũng muốn đưa hắn tới thôn Đại Hà đọc sách!”
Tiền phu nhân nói tiếp: “Lão gia tử nhà chúng ta cũng muốn đưa Huy Nhi tới thôn Đại Hà đọc sách, đã hỏi Ngu phu tử rồi, Ngu phu tử nói bây giờ học sinh trong thôn càng ngày càng nhiều, hắn tinh lực có hạn. . . Tuệ An Nhân, Tiền gia ta nguyện ý bỏ tiền mời phu tử khác cho hài tử thôn Đại Hà vỡ lòng, khẩn cầu Ngu phu tử có thể chuyên giảng bài cho hài tử sang năm thi viện!”
Ngô phu nhân nói theo: “Ngô gia ta cũng nguyện bỏ ra một phần lực.”
Người trong nhà có hài tử đọc sách đều thi nhau mở miệng phụ họa.
Bọn họ kỳ thật hoặc nhiều hoặc ít đều đã nghe nói qua thanh danh của Ngu phu tử, mặc dù thanh danh không tốt lắm, nhưng từ Trình Chiêu và Thẩm Chính mà thấy được, Ngu phu tử đúng là có thực học, nếu không lúc trước cũng sẽ không thiếu chút nữa đã trở thành môn sinh của thiên tử năm hắn gần mười lăm tuổi.
“Ý nghĩ của mọi người ta hiểu rõ.” Trình Loan Loan cười nói, “Việc này xem như là đại sự của thôn Đại Hà, cần cùng lý chính và Ngu phu tử thương nghị mới có thể quyết định, chờ sau khi trong thôn có kế hoạch, lại phái người thông tri các vị có được không?”
Các quý phụ ở đây đều là người có tiền, sẵn sàng bỏ tiền giúp đỡ phát triển sự nghiệp giáo dục ở thôn Đại Hà, đây chính là chuyện cực kỳ tốt.
Với lại đoạn thời gian gần đây, thôn dân thôn Trình gia và Vương Gia đôn ở kế bên cũng có người đưa hài tử đến đi học, mắt thấy bọn nhỏ càng ngày càng nhiều, phòng học cũng chỉ có ba gian, phu tử cũng chỉ có một người, Ngu phu tử càng ngày càng bận rộn, đúng là nên thay đổi phương thức dạy học hiện tại một chút.
Đám người cứ như vậy vừa nói chuyện, vừa ăn thịt nướng, bất tri bất giác đã đến thời điểm mặt trời lặn phía tây.
Có thể nói, hội thưởng cúc lần này làm tương đối thành công, từ trong ánh mắt lưu luyến không rời lúc mọi người rời đi liền có thể nhìn ra được.
Trình Loan Loan để người phụ trách tiếp đãi khách du lịch ở lại, người này là một người khác họ, họ Lý, tên Lý Đức Thắng, họ này ở thôn Đại Hà chỉ có ba nhà, xem như tiểu môn tiểu hộ chân chính, chuyện du lịch trong thôn đều giao cho Lý Đức Thắng sắp xếp quản lý.
Nàng nhìn Lý Đức Thắng nói: “Có một số chi tiết chúng ta vẫn phải chú ý một chút, lúc du khách vào thôn, cần sắp xếp người chuyên tiếp đãi, trên đường cũng phải giới thiệu một chút phong cảnh thôn Đại Hà. . . Lại nói, người càng ngày nhiều, phòng vệ sinh sẽ không đủ dùng, phải xây dựng thêm một chút. . .”
Nàng mỗi thứ nói một chút, Lý Đức Thắng liền gật đầu, nghiêm túc nhớ kỹ.