Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Vương Tử?   

             Tần Lâm chau mày lại, cái tên này sao lại nghe có chút quen vậy nhỉ?  

             Nhớ lại một chút, hình như Mạnh Văn Cương đã từng nói tới rồi?  

             Tần Lâm lại nghĩ lại một lúc, hình như là một ngôi sao lớn có tình ý với Tô Văn Kỳ?  

             Không ngờ lại trùng hợp như vậy, Vương Nhất Thủy đây lại là bố của Vương Tử.  

             Tần Lâm cũng không nói gì.  

             Thứ nhất, anh ta và Tô Văn Kỳ vốn dĩ không có quan hệ gì, chỉ là tai tiếng mà thôi.  

             Thứ hai, Vương Tử chỉ uy hiếp anh ngoài miệng, thậm chí còn chưa từng trực tiếp uy hiếp anh, cho nên cũng không thể nói là kẻ thù gì.  

             Thứ ba, mấy người bình thường như vậy, Tần Lâm căn bản chẳng thèm để ý.  

             Đừng nói là Vương Tử, cho dù là bố anh ta - Vương Nhất Thủy, bây giờ chẳng phải cũng cung kính với Tần Lâm hay sao?  

             Vương Nhất Thủy làm việc rất nhanh, trước mặt Tần Lâm, gọi vài cuộc điện thoại, ngày mai là có thể lấy tên của Tần Lâm đi đăng ký một quỹ từ thiện rồi, bước đầu chuẩn bị đầu tư xây dựng vài ngôi trường tiểu học.  

             Thực hiện cụ thể như thế nào, Tần Lâm không phải lo.  

             Vương Nhất Thủy để lại phương thức liên lạc cho Tần Lâm, xong mới bịn rịn nói lời cáo từ.  

             Người cũng đi rồi, Khổng Phàm Lâm cười haha tiến lại gần.  

             "Tần đại sư, Thiêu Sơn Hỏa và Thấu Thiên Lương vừa rồi? Hi hi".   

             Khổng Phàm Lâm sở dĩ làm người học việc cho Tần Lâm chẳng qua là bởi vì muốn học y thuật, ông ta tất nhiên rất muốn học hai phương pháp châm cứu vừa rồi, người thực dụng như ông ta tất nhiên không thể bỏ qua cơ hội này.  

             Diệp Vãn Nhi cũng lại gần.  

             "Anh Tiểu Lâm, em cũng muốn học!"  

             Tần Lâm cười bất đắc dĩ, đành phải bắt đầu giảng bài.  

             ...  

             Đến buổi tối, y quán đóng cửa, Khổng Phàm Lâm ở lại trực ban, phòng khi có bệnh nhân đến khám vào buổi tối.  

             Tần Lâm về nhà, vừa vào trong nhà, dì Phùng đã dùng một ánh mắt khác thường nhìn Tần Lâm rồi nói.  

             "Thiếu gia, ngôi sao lớn lần trước...lại đến rồi".  

             Lần trước, Tô Văn Kỳ say ngã trước cửa nhà Tần Lâm, lúc đó dì Phùng không nhận ra là ai, sau khi Tô Văn Kỳ tỉnh lại, dì Phùng mới nhận ra đó là một ngôi sao lớn.  

             Nếu như là thiếu gia nhà họ Tần năm đó có một cô bạn gái là ngôi sao lớn thì có thể coi là bình thường, nhưng bây giờ nhà họ Tần đã xuống dốc, thậm chí ai cũng khinh thường, vậy mà thiếu gia lại có thể tìm được cô bạn gái giỏi như vậy?  

             Không hổ danh là thiếu gia có khác!  

             Tần Lâm ngây ra một lúc, Tô Văn Kỳ lại uống say rồi sao?  

             Sau khi vào căn phòng, nhìn thấy Tô Văn Kỳ nằm trên giường của anh, nhắm mắt ngủ say.  

             Tần Lâm bất đắc dĩ, cầm chút thuốc giải rượu, bôi lên mặt cô ấy.  

             "Này này này! Anh làm gì thế!"  

             Vừa bôi thuốc tới trán Tô Văn Kỳ đã tỉnh lại, vô cùng tỉnh táo không hề có chút dáng vẻ của người say rượu.  

             "Tôi không uống rượu!"  

             Tần Lâm có chút tò mò: "Cô không uống rượu mà sao lại tới nhà tôi vậy?"  

             Tô Văn Kỳ có chút bực, bóp eo rồi nói với dáng vẻ bực tức.  

             "Này, tôi đến thăm anh đó, anh nghĩ tôi là cái gì hả, con sâu rượu sao?"  

             Tần Lâm cười cười, nhìn dáng vẻ bây giờ của Tô Văn Kỳ lại rất đáng yêu.  

             "Cô đến nhà người ta làm khách là lên giường của người ta ngủ luôn sao?"  

             Gò má Tô Văn Kỳ ửng hồng, vừa đeo tất vừa nói.  

             "Lần trước ngủ ở chỗ anh tôi cảm thấy rất thoải mái, tôi rất ít khi có thể ngủ say như vậy".  

             Nói rồi Tô Văn Kỳ còn vươn vai, hiện ra đường cong lung linh.  

             "Đúng rồi, lần trước sau khi cô đi, không có ai đến làm phiền cô chứ?"  

             Dù sao thì cũng là người đàn ôngtừng lên hotsearch, hơn nữa Vương Tử hình như có chút ý đồ, cho nên Tô Văn Kỳ không tránh khỏi việc có chút lo lắng.  

             "Không có".

Advertisement
';
Advertisement