Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

 
             Mặc dù năng lực hiện tại của Lăng Dật Nhiên không thấp, thân phận cũng cao nhưng thực lực của cô mọi người đều thấy rõ, nhưng bây giờ cô lại dám khiêu khích một trong những đệ tử xuất sắc nhất của đời đệ tử thứ ba hay sao?  

             Nhưng lúc này chỉ có Tần Lâm và Lâm Trung Nghĩa mới có thể giữ được bình tĩnh, bởi vì bọn họ biết được bây giờ Lăng Dật Nhiên mạnh đến mức nào.  

             "Tiểu sư thúc này cũng phách lối quá rồi nhỉ? Ha ha ha, làm sao cô ấy có thể là đối thủ của sư huynh Tùy Ba được?"  

             "Đúng thế, nếu bảo cô ấy khám bệnh thì có thể không ai bằng, nhưng chiến đấu thì chưa chắc đâu”.  

             Có không ít lời ra tiếng vào, nhiều người đều tỏ ra chế nhạo Lăng Dật Nhiên, nếu không phải vì chưởng môn sư tổ thì tiểu sư thúc chắc chắn sẽ không bao giờ có địa vị cao như vậy.  

             Tùy Ba khẽ cười, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.  

             "Tiểu sư thúc, người thật sự muốn thách thức tôi sao? Nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy, tiểu sư thúc đã suy nghĩ kĩ chưa?"  

             Tùy Ba cười nói.  

             "Chẳng lẽ anh lại muốn để tôi thách đấu với Hiên Viên ‘ngông cuồng’ hay sao? He he”.  

             Lăng Dật Nhiên nhún vai, tỏ vẻ bất cần.  

             "Được được được, nếu tiểu sư muội đã có nhã hứng như vậy, đương nhiên huynh nhất định sẽ không để muội thất vọng. Tùy Ba, con đấu với muội ấy đi, tung vài chiêu ta xem, nhớ là không được ra sát chiêu, biết điểm dừng là được”.  

             Tằng Quảng điềm đạm nói, có vẻ ông cũng không coi trọng tiểu sư muội cho lắm.  

             Đặc biệt là Tùy Ba, mười năm trước hắn đã từng theo các sư huynh đệ tham gia nhiều cuộc tranh tài lớn của bốn môn phái võ cổ truyền, giờ đây hắn lại càng thêm mạnh mẽ, nhiều năm như vậy đương nhiên sẽ không thể nao bị tụt lại phía sau được.  

             "Xem ra cô đã bị người ta đánh giá thấp rồi đấy tiểu sư thúc, cố lên nhé”.  

             Tần Lâm hơi híp mắt lại.  

             Mấy ngày nay Tần Lâm đều theo dõi tiến độ của Lăng Dật Nhiên, lúc nào cô cũng luyện tập, đây là điều mà trước đây chưa từng có, vậy nên lần này Tần Lâm mới khẳng định cô đã rất cố gắng.  

             Nhưng lại không có một ai kỳ vọng vào cô.  

             Lúc này, ngay cả Dương Chí và những người khác cũng đều đang cười.  

             "Tam sư đệ, xem ra vị trí của đệ tử đệ không được đảm bảo rồi đấy”.  

             Diệp Toàn Cơ nhìn sang Tằng Quảng, Tằng Quảng cũng mỉm cười, ông căn bản không thèm để ý đến tiểu sư muội chút nào, trận chiến này chắc chắn Tùy Ba sẽ thắng.  

             "Vậy thì cứ chờ xem? Ha ha”.  

             Tằng Quảng điềm tĩnh cười.  

             "Đúng vậy, chưa biết được ai sẽ là người cười cuối cùng đâu, huynh tin tiểu sư muội, hy vọng đến lúc đó tên nhóc Tùy Ba sẽ không bị lật thuyền chứ”.  

             Dương Chí cười nói.  

             "Tiểu sư thúc, đắc tội rồi!"  

             Lúc này Tùy Ba bước ra, ánh mắt hai người đan vào nhau, tràn đầy ý chí chiến đấu.  

             Mọi người đều coi trận chiến này như một trận chiến hữu nghị.  

             Thế nhưng Lăng Dật Nhiên lại không nghĩ như vậy, cô nhanh như điện xẹt, vừa ra tay đã làm mọi người thay đổi sắc mặt.  

             Chiêu thức quá đáng sợ!  

             Cao thủ bát mạch!  

             Lăng Dật Nhiên cũng đột phá cao thủ bát mạch rồi sao?  

             Tùy Ba tin rằng mình sẽ có thể giải quyết được tiểu sư thúc mà không cần đến hai mươi chiêu.  

             Thế nhưng Lăng Dật Nhiên lại vô cùng mạnh, quyền cước của hai người liên tục va vào nhau, thực lực hoàn toàn tương xứng, trận chiến này liền trở nên khá thú vị, những người lúc đầu xem thường cô đều bắt đầu ngơ ngác, ngay cả các sư huynh của Lăng Dật Nhiên cũng phải coi trọng cô.  

             Tiểu sư muội mạnh như vậy từ khi nào chứ?  

             Trận chiến giữa hai người diễn ra khá ác liệt, tất cả các sư huynh đều như chết lặng.  

             "Sức mạnh của tiểu sư muội đúng là tiến bộ rất nhiều, lúc trước đệ còn xem thường muội ấy”.  

             Diệp Toàn Cơ cau mày.  

             "Đừng trông mặt mà bắt hình dong, tài năng của tiểu sư muội không tệ đâu, hơn nữa cũng đã đột phá rồi, đệ nghĩ cháu gái của sư thúc sẽ kém chắc?”  

             Dương Chí cười nói.  

             "Tùy Ba, sao còn chưa ra tay, muốn chờ đến khi nào nữa?"  

             Sắc mặt Tằng Quảng sa sầm, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ không ổn mất.  

             Có tiếng reo hò giữa đám đông.  

             "Ai nói phụ nữ kém hơn đàn ông? Tiểu sư thúc, hay lắm! Cố lên!"  

             Thực lực của tiểu sư thúc càng ngày càng mạnh, Tùy Ba căn bản không thể khống chế được nữa, càng lúc lại càng trở nên bị động, trong lòng vô cùng bực tức, không lẽ mình sẽ thua tiểu sư thúc thật ư?  

             Trong nháy mắt đã hơn ba mươi chiêu, lúc này Tùy Ba cũng vô cùng sốt ruột, bắt đầu ra tay một cách tàn độc.  

             "Xem ra Tùy Ba có vẻ gấp rồi đây”.  

             Vương Định Sơn lẩm bẩm, nhưng điều khiến anh ta kinh ngạc nhất chính là sức mạnh của tiểu sư thúc, không ngờ cô lại có thể ép sát Tùy Ba như thế, đúng là đã vượt quá dự đoán của mọi người.  

             "Tôi nghĩ Tùy Ba chỉ sợ làm tiểu sư thúc bị thương mà thôi, nếu không thì sẽ không thể nào đánh đến bây giờ”.  

             Âu Dương Chấn Vân trầm giọng nói.  

             "Cũng chưa chắc, thực lực bày ra trước mắt, không ai có thể xem thường được, cậu cho rằng tiểu sư thúc yếu sao? Nếu như đã dám khiêu chiến với Tùy Ba thì tôi cũng đoán được rồi”.  

             Vương Định Sơn trầm giọng nói, tiểu sư thúc đã ở cạnh Tần Lâm trong khoảng thời gian này, hai người không ngừng luyện tập, ngay từ lúc cô dám đứng ra thách đấu với Tùy Ba thì đã có ít nhất một nửa tự tin rồi.  

             Sau khi đấu hơn ba mười chiêu, ai nấy đều sửng sốt, cuối cùng Lăng Dật Nhiên tung một chưởng vào vai Tùy Ba, thêm một cú đá ngay chính diện, may mắn thay là Lăng Dật Nhiên còn biết thu lực vào lúc cuối, nếu không thì sẽ làm cho Tùy Ba bán sống bán chết mất.  

             Sắc mặt Tùy Ba tái nhợt, bước lùi về sau, cả người giống như mất hồn vậy, hắn đã bị đánh bại trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, coi như cũng đã mất đi tư cách tham dự vào cuộc chiến của các môn phái võ cổ truyền.  

             Đối với Tùy Ba mà nói thì điều này quá sức tàn nhẫn.  

             Cảnh tượng này cũng làm cho sắc mặt Tằng Quảng sa sầm, Tùy Ba vốn là niềm tự hào lớn nhất của ông, đã hai lần được tham gia thi đấu, ngay cả nhị sư huynh cũng không có được đặc ân như vậy, nhưng bây giờ thì hay rồi, Tùy Ba đã thực sự bị đánh bại, mất đi tôn nghiêm, mất mặt, thậm chí mất cả tiền đồ.  

             "Thắng bại là chuyện thường trong võ học, tam sư đệ, đệ cũng đừng quá buồn phiền, dù sao Tuy Ba trước đây cũng đã từng tham gia cuộc tranh tài của tứ đại môn phái rồi, lần này lại thua tiểu sư muội, chung quy cũng không phải người ngoài, sư huynh muội với nhau cả mà, rộng lượng một chút nhỉ? Ha ha ha”.  

             Diệp Toàn Cơ vỗ vai Tằng Quảng rồi nói, Tằng Quảng từ trước đến giờ vẫn luôn kiêu ngạo như thế, bây giờ thì sao? Còn hơn tự vả, đệ tử của ông cuối cùng cũng có ngày này.  

             "Không ngờ tiểu đồ đệ của ta lại mạnh mẽ như vậy, thực lực cũng tiến bộ rất nhiều, xem ra trong khoảng thời gian ta bế quan, con đã luyện không ít nhỉ. Tốt lắm! Không tồi, lần này ta cho phép con thay thế Tùy Ba tham gia vào cuộc thi đấu lần này, ta hy vọng con sẽ không để Côn Luân chúng ta phải thất vọng”.  

             Trong mắt sư tổ hiện lên vẻ vô cùng vui mừng.  

             "Còn ai muốn thách đấu nữa không?"  

             Dương Chí trầm giọng hỏi.  

             "Con muốn thách đấu với Âu Dương Chấn Vân”.  

             Tần Lâm vừa bước ra, sắc mặt của mọi người liền trở nên nghiêm trọng, thậm chí có chút bông đùa.  

             Tiết mục chính cuối cùng cũng xuất hiện!  

             

Advertisement
';
Advertisement