Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Dù sao cũng có xe rồi, Tần Lâm cũng chẳng cần gọi taxi, liền lái chiếc xe thể thao sang trọng này đến địa điểm tụ họp.  

             Đây là lần thứ hai Tần Lâm tới khách sạn Hoa Tử Kinh, đây cũng là sản nghiệp của Mạnh Văn Cương, lần trước anh ăn cơm ở đây cùng Mạnh Văn Cương và Tôn Kiến Dân.  

             Tần Lâm lái xe ra cổng, người gác cửa đứng ngoài cổng nhìn thấy chiếc xe này thì trợn tròn mắt.  

             Người gác cửa thường phụ trách đỗ xe ở khách sạn, quy mô của khách sạn lớn Hoa Tử Kinh rất lớn, đã được nhìn qua rất nhiều loại xe xịn, nhưng chiếc mà Tần Lâm lái lần này thực sự khiến người ta sợ.  

             Chiếc xe này chắc phải mấy chục triệu?  

             Chiếc xe không tầm thường, người lái xe nhất định cũng không tầm thường, người gác cửa vội vã chạy ra đón tiếp.  

             “Thưa cậu, để tôi giúp cậu đỗ xe”.  

             Tần Lâm gật đầu, xuống xe, đưa chìa khóa cho anh ta, sau đó liền đi vào khách sạn.  

             Người gác cửa ngồi chiếc xe ý tưởng này thì vô cùng xúc động, nhìn cách ăn mặc của người này trông có vẻ rất bình thường, chẳng giống gì người có tiền, khiêm tốn thật đấy.  

             Cách ăn mặc của Tần Lâm phối thêm chiếc xe này thì đúng là khiêm tốn thật.  

             Nếu như không có xe, biết đâu lại bị người khác coi là bủn xỉn.  

             Vừa vào phòng ăn, đi đến cửa phòng, Lâm Nguyệt Dao nhìn thấy Tần Lâm đến liền đứng dậy.  

             Mặc dù trong lòng rất coi thường anh ta, nhưng dù sao cũng là họ hàng nhà mình, mẹ mình đã giao phó cho mình việc phải giới thiệu đối tượng cho anh ta, thì vẫn nên cho anh ta chút mặt mũi.  

             “Đây là Tần Lâm anh họ của tớ, còn mấy người này đều là bạn học của tôi, tôi muốn đặc biệt giới thiệu cho anh người này”.  

             Nói xong, Lâm Nguyệt Dao chỉ vào cô gái có thân hình duyên dáng, gương mặt xinh đẹp đang ngồi cạnh cô ấy.  

             “Đây là Tống Song Nhi, bạn học đại học của tôi, nhà cô ấy kinh doanh ô tô”.  

             Tống Song Nhi vốn rất mong chờ, lúc nãy nói chuyện với bạn bè một hồi là để đợi Tần Lâm này xuất hiện.  

             Vốn nghe Lâm Nguyệt Dao nói muốn giới thiệu anh họ cho cô ấy, cô ta cũng rất kì vọng, dù sao bố Lâm Nguyệt Dao cũng là quan chức cấp cao, anh họ cô ấy chắc cũng phải là thiếu gia nhà giàu nhỉ?  

             Kết quả vừa gặp măt, thực sự quá thất vọng, Tần Lâm này trông cũng được ấy, nhưng ăn mặc giản dị thế.  

             Không mặc Coach hay là Hermès, thì ít nhất cũng phải mặc đồ của Adidas chứ?  

             Kết quả là quần áo Tần Lâm mặc đều chỉ là hàng chợ, chắc chỉ là loại hàng giảm giá ở trung tâm thương mại, hai ba chục tệ một chiếc, chỉ vừa nhìn Tống Song Nhi đã vô cùng thất vọng về anh.  

             Gia đình nhà Tống Song Nhi kinh doanh ô tô, cũng coi là đã nhìn qua nhiều mặt của xã hội, mấy loại dân thường, gia đình phổ thông cô ta đều không thèm nhìn đến, chứ càng đừng nói đến loại nghèo rách như Tần Lâm.  

             Sắc mặt Tống Song Nhi có chút không hài lòng, giọng điệu có ý trách móc.  

             “Nguyệt Dao à, cậu coi tớ là ai, giới thiệu cho bạn của mình ít nhất cũng phải môn đăng hộ đối một chút chứ, cậu giới thiệu loại này cho tớ là có ý gì?”  

             Lâm Nguyệt Dao có hơi ngượng ngùng: “Ha ha, Song Nhi à, chuyện này cũng không thể trách tớ được, mẹ tớ cứ bắt tớ phải giới thiệu cho cậu, không sao, làm quen một chút, cũng không phải là xem mắt, tớ về nhà rồi bảo là hai người không vừa ý nhau là được”.  

             Tống Song Nhi hừ lạnh một tiếng: “Không phải là không vừa ý nhau mà là tớ không vừa ý anh ta!”

Advertisement
';
Advertisement