Lâm Nguyệt Dao nhíu mày, có chút không đồng ý.
“Mẹ! Mấy người bạn kia của con đều rất có điều kiện”.
Lâm Nguyệt Dao không nói thẳng ra, nhưng ý trong lời nói lại rất rõ ràng.
Mấy người bạn học nữ của cô ấy đều rất xinh đẹp, gia cảnh không tồi, sao có thể nhìn trúng loại quê mùa như Tần Lâm được.
Đường Mẫn trừng mắt: “Nói vớ vẩn gì vậy, điều kiện của Tiểu Lâm làm sao, bây giờ có mấy người có thể tự mở y quán? Con để ý một chút mà giới thiệu cho Tiểu Lâm”.
“Dì Hai, cháu nghĩ không cần thiết đâu ạ...”
“Sao lại không cần, chuyện này để dì lo, cháu nhất định phải đi, cứ coi như là đi xem mắt ấy”.
Dì Hai dùng giọng điệu ra lệnh khiến Tần Lâm không biết làm thế nào.
Buổi tối, anh lại ở lại nhà của dì Hai.
Lâm Nguyệt Dao mím môi, vẻ mặt không bằng lòng, ngày mai vốn muốn đi tụ tập, lại phải đem theo anh đi, đây chẳng phải phiền toái sao.
“Nói cho anh biết, anh đừng nói linh tinh ở buổi họp lớp ngày mai ấy, anh phải biểu hiện cho tốt vào, tôi sẽ giới thiệu cho anh một cô gái còn độc thân, có điều người ta có nhìn trúng anh không thì tôi không dám chắc”.
Tần Lâm nghe xong, vừa định nói không cần, Lâm Nguyệt Dao đã không nhịn được mà đi về, anh chỉ có thể thuận theo.
Buổi sáng ngày thứ hai, sau khi Lâm Nguyệt Dao tỉnh dậy liền nói với Tần Lâm.
“Bạn học nữ của tôi sẽ đến đón tôi, anh đi cùng chúng tôi không tiện lắm, tí nữa anh tự gọi taxi đi”.
Nói xong địa điểm, Lâm Nguyệt Dao liền đi.
Đường Mẫn nhíu mày: “Con nhóc này! Bạn học nữ đến đón con chẳng phải vừa vặn có thể giới thiệu cho Tiểu Lâm sao?”
Đường Mẫn liếc mắt, rút ra từ trong túi một tấm thẻ đưa cho Tần Lâm: “Tiểu Lâm à, lần trước dì Hai đưa cháu thẻ, cháu chưa cầm, lần này ra ngoài ăn cơm, phải tỏ vẻ một chút, hào phóng với cô gái mà mình hẹn một chút”.
Tần Lâm từ chối hai lần rồi nhưng đều không thành công, chỉ có thể cầm lấy thẻ của dì Hai.
Đúng lúc chuẩn bị ra cửa, đột nhiên có người gọi điện đến, số điện thoại hơi lạ, cũng không nghe ra đây là giọng ai.
“Xin hỏi ai đấy?”
“Cậu Tần! Tôi là Tiểu Khang, chủ quản Khang của tập đoàn Mạnh Thị, lúc trước chúng ta từng gặp mặt ở nhà hàng Hòa Thuận, cậu còn nhớ không ạ?”
Tần Lâm nhớ ra, lúc trước đã từng nhờ ông ta giúp đỡ ở nhà hàng Hòa Thuận.
“Tôi nhớ rồi, có chuyện gì vậy?”
Lần trước Tần Lâm khám bệnh cho ông ta xong, đi về chưa bao lâu, vợ của chủ quản Khang đã có thai, hôm nay đến bệnh viện siêu âm, phát hiện là thai đôi, chủ quản Khang vui mừng quá đỗi, vội vàng gọi điện cho Tần Lâm để cảm ơn.
“Cậu Tần, chuyện lần trước cảm ơn cậu, vợ tôi có thai rồi, còn là sinh đôi!”
Tần Lâm cười: “Vậy thì chúc mừng ông”.
“May mà cậu Tần có bàn tay thần diệu, tôi chuẩn bị một món quà tặng cậu, đây là một chút lòng thành của tôi, chẳng đáng gì cả, không biết cậu ở đâu để tôi mang qua tặng”.
Lần trước Tần Lâm khám bệnh cho ông ta nhưng chưa thu tiền khám, vậy nên chủ quản Khang vẫn luôn nhớ đến chuyện này, lần này nói gì thì nói vẫn phải tặng quà cho Tần Lâm.
Chân thành khó chối từ, Tần Lâm đưa địa chỉ nhà của dì Hai.
Chẳng mấy chốc, chủ quản Khang đã đến dưới nhà.
Tần Lâm nhìn xuống dưới nhà, nhìn thấy một chiếc xe thể thao vô cùng xa xỉ đang đậu ở cổng, màu đen hấp dẫn ánh nhìn của người khác, vô cùng hoa lệ, hơn nữa hình như anh chưa bao giờ nhìn thấy con xe này, ngay cả Tần Lâm cũng thấy nó rất đẹp.
“Cậu Tần, đây là mẫu xe ý tưởng thường niên của Aston Martin mà tôi đặt mua từ nước ngoài về, mất mấy tháng trời mới có thể mang về nước, tôi đã làm xong thủ tục đăng ký xe cho cậu rồi, cậu có thể sử dụng bất cứ lúc nào”.
“Vậy thì cảm ơn ông”.
“Ha ha, cậu khách khí quá rồi, vậy tôi làm phiền cậu rồi, tôi đi trước nhé!”
Mọi người đều biết mẫu xe ý tưởng đều vô cùng đẹp, bởi vì không sản xuất số lượng hàng loạt, nhà thiết kế cũng dùng hết công sức.
Aston Martin vốn là hãng xe thể thao siêu sang trọng, mẫu xe ý tưởng lại càng lộng lẫy, chiếc xe này mà xuất hiện trên đường phố nhất định sẽ vô cùng nổi bật.
Tần Lâm vốn không quá thích xe, có điều chiếc xe này thực sự không tệ.
Anh biết lái xe, chỉ có điều không muốn lái mà thôi, nếu có tài xế thì sẽ để tài xế lái.
Có điều chiếc xe thể thao sang trọng này thì không thể tìm tài xế, chỉ có hai chỗ ngồi, cũng không thể để tài xế ngồi ghế lái, anh ngồi ghế phó lái được.