Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Chương 164: Tình yêu của Lâm Nguyệt Dao

Buổi tối dì Hai gọi anh qua ăn cơm, Tần Lâm lại
đến nhà dì Hai.

Biết Tần Lâm tự mở y quán, cũng đã có công việc,
Lâm Nguyệt Dao và Đường Mẫn đều thở phào nhẹ
nhõm.

Đường Mẫn thờ phào nhẹ nhõm là vì Tần Lâm cuối
cùng cũng có việc, bà ấy cảm thấy vui từ tận đáy
lòng.

Còn Lâm Nguyệt Dao thở phào nhẹ nhõm chủ yếu
là vì không cần phải giúp giới thiệu công việc cho Tần
Lâm nữa, cô ấy cũng bớt được thêm một việc.

Có điều tên này mỡ y quán, dựa vào y thuật của
anh, nhất định sẽ liên tiếp xảy ra vấn đề, đến lúc đó
kẻo lại gặp chuyện cần nhờ cô ấy giúp đỡ.

Nghĩ đến đây, Lâm Nguyệt Dao cảm thấy hơi đau
đầu.

Chỉ có điều Tần Lâm đã có tiến bộ hơn lúc trước
rồi, ít nhất có thể tự lực cánh sinh, không cần dựa vào
nhà bọn họ nữa, như thế là ồn nhất.

Đến nhà nhìn thấy cả nhà dì Hai ngày càng có
một cuộc sống tốt đẹp hơn, trong lòng Tần Lâm cũng
cảm thấy rất vui.

Thực ra với thân phận của anh, anh hoàn toàn có
thể nâng đỡ cả nhà dì Hai thành gia tộc giàu sang
quyền thế.

Nhưng anh không làm như vậy, anh vẫn còn hiểu
đạo lý già néo đứt dây.

Khiến bọn họ dần dần phát triển mới là tốt nhất,
cuộc sống bây giờ chẳng phải rất hạnh phúc sao.

Cả nhà ăn cơm vui vẻ hòa thuận, công việc của
Lâm Nguyệt Dao cũng rất thuận lợi, Đường Mẫn đang
ấn đột nhiên mở miệng hỏi.

“Nguyệt Dao à, dạo này con có hẹn hò với ai
không?”

Lâm Nguyệt Dao lập tức đỏ mặt.

“Sao mẹ lại hỏi chuyện này?”

Đường Mẫn vừa nghe xong liền biết như này là có
kịch vui rồi, lúc trước mỗi lần hỏi nó, con bé này đều
chẳng thèm nghĩ mà trả lời luôn, nhưng lần này lại ấp
a ấp úng, có vẻ như có chuyện gì đó rồi.

“Sao vậy, thật sự có bạn trai rồi à2”

Lâm Nguyệt Dao vội vã nói.

“Vẫn chưa có, mẹ đừng nói linh tinh”.

“Vậy sao mặt con đỏ thế, có phải có gì rồi
không?”

Lâm Nguyệt Dao vội vàng dùng đũa bới cơm
trong bát: “Thôi mà mẹ...sau này con chắc chắn sẽ
kể với mẹ, mẹ đừng hỏi nữa”.

Bây giờ cả bệnh viện đều truyền tin Tần đại sư
nhìn trúng Lâm Nguyệt Dao, từ tình hình trước mắt,
Lâm Nguyệt Dao cũng cảm thấy như vậy, nếu như
Tần đại sư không có ý gì với cô ấy, thì sẽ không đề ý
cô ấy đến vậy.

Nhưng điều khiến cô ấy tò mò là, đã nhiều lần tụ
họp với Tần đại sư nhưng chưa bao giờ gặp mặt anh.

Một là vì thân phận của Lâm Nguyệt Dao thấp,
Tần đại sư là thánh thủ, về lý mà nói cô ấy không có
đủ tư cách để gặp.

Hai là vì cô ấy kém may quá, vốn có hai lần có cơ
hội gặp nhưng kết quả lại bị Tần Lâm làm loạn dẫn
đến không gặp được.



Vậy nên bây giờ có thể nói, 'tình yêu'' của Lâm
Nguyệt Dao mới chỉ có chút nảy mầm.

Đường Mẫn vui vẻ nói: “Ô ô ô, đã nói lại còn ngại
à, thôi được rồi, con không cần nói nữa, Tiểu Lâm à,
cháu thì sao, có bạn gái chưa?”

“Ớ..” câu chuyện bị chuyển chủ đề, khiến Tần
Lâm bị hỏi đến sững sỡ.

“Tạm thời vẫn chưa có”.

Mặc dù Tần Lâm có quan hệ khá tốt với mấy cô
gái, nhưng vẫn chưa xác định quan hệ.

Chúc Linh Linh, Diệp Văn Nhi vẫn đều chưa đâu
vào đâu.

Đường Mẫn nhíu mày: “Vậy không được, cháu
không còn trẻ nữa, bây giờ đã có sự nghiệp ồn định
thì phải mau chóng lấy vợ, bố mẹ cháu không còn
nữa, chuyện này dì Hai giúp cháu lo liệu”.

Tần Lâm cạn lời, dì Hai giới thiệu công việc cho
anh, còn định giới thiệu cả bạn gái cho anh.

Đường Mẫn lại tự nhiên chuyển chủ đề câu
chuyện: “Nguyệt Dao, ngày mai con có buồi họp lớp,
con đưa Tần Lâm theo cùng, có ai phù hợp thì giới
thiệu”.

-----------------------

Advertisement
';
Advertisement