Tần Lâm chỉ mới vừa ra tay một chút, anh Bì cũng lăn lộn ở giang hồ lâu năm, thường xuyên đánh nhau, chịu nhiều gian khổ, gặp qua không ít cảnh đời.
Tần Lâm chỉ tiện tay tóm một cái đã khiến cho anh Bì không thể động đậy, nếu đánh thật, e rằng bọn họ cũng chưa chắc xơ múi được gì.
Anh Bì bị đau, cũng tỉnh rượu hơn nhiều, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Tần Lâm thì không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Trong phòng này vốn chỉ có đám thanh niên trông có vẻ bình thường, anh Bì đem mấy người đến xử lý bọn họ cơ bản không thành vấn đề.
Nhưng không ngờ trong đám này lại gặp phải một tên có chút năng lực.
Anh Bì nghĩ một lúc rồi bỏ ý định đem Tô Văn Kỳ theo, cô gái này xinh đẹp thật nhưng gã không muốn làm mấy chuyện mình không chắc chắn.
Anh Bì hỏi.
“Người anh em, tôi là đàn em của Bùi đại ca, cậu là đàn em của ai?”
Tần Lâm nói: “Tôi chẳng phải đàn em của ai cả”.
Anh Bì cau mày, tên nhóc này có phong thái như vậy, thân thủ bất phàm, cứ tưởng rằng là đàn em của mấy người có máu mặt như anh Đông, có vẻ như nhầm rồi.
Sau khi bỏ qua Tô Văn Kỳ, anh Bì suy xét một chút, lại nhìn Lâm Nguyệt Dao.
Lâm Nguyệt Dao ăn mặc trang điểm rất khiêm tốn, không giống như Tống Song Nhi trang điểm lộng lẫy, nhưng vừa nhìn xong liền phát hiện cô ấy xinh đẹp hơn Tống Song Nhi nhiều, dễ nhìn hơn nhiều, thuộc kiểu nhìn mãi mà không chán.
Mắt anh Bì phát sáng, không ngờ trong phòng rách nát này lại có đến ba mỹ nữ thuộc hàng cực phẩm.
Nếu Tô Văn Kỳ đã có người bảo vệ, gã cũng không muốn động vào, nhưng Lâm Nguyệt Dao kia thì gã nhất định phải đem đi!
“Cô gái, biết điều thì đi cùng tôi, đừng bắt tôi phải ra tay!”
Nhìn thấy bọn họ nhắm vào Lâm Nguyệt Dao, mọi người đều lùi về sau, để cho Lâm Nguyệt Dao đứng lên phía trước.
Sắc mặt Lâm Nguyệt Dao thay đổi: “Anh làm gì vậy! Tôi không đi với anh!”
Anh Bì cười lạnh: “Không đi? Nếu cô không đi với tôi, hôm nay tất cả mọi người ở đây sẽ đều bị tôi đánh!”
Lời vừa dứt, Tống Song Nhi vội vã nói.
“Lâm Nguyệt Dao! Cậu đừng làm liên lụy chúng tớ, cậu mau đi cùng vị đại ca này đi!”
Mấy bạn học khác nghe thấy vậy thì sợ hết hồn, vội vàng nói.
“Đúng vậy, chuyện của mình cậu thì cậu đừng làm liên lụy đến chúng tớ, đừng để chúng tớ bị đánh, mau đi đi!”
“Nguyệt Dao còn chưa có bạn trai, vừa khéo làm bạn trai của anh Bì đi, chúng tớ cũng được thơm lây”.
“Cậu đừng căng thẳng, mau chút đi, chúng tớ muốn về nhà sớm!”
Sắc mặt Lâm Nguyệt Dao vô cùng khó coi, không ngờ mấy người bạn học này lại lật mặt nhanh như vậy, trong tình huống này mà lại đẩy một cô gái như cô ấy ra ngoài chịu trận.
Làm sao bây giờ, gọi điện cho bố chăng?
Nhưng lúc nãy anh Bì cũng nói rồi, tập đoàn Mạnh Thị chẳng có tác dụng gì với gã, bố nhất định không giúp được mình.
Lâm Nguyệt Dao theo bản năng nhìn Tần Lâm, có điều lại nhanh chóng thất vọng lắc đầu.
Tên này không giúp được rồi, anh chẳng qua cũng chỉ là một tên nhà giàu mới nổi trúng xổ số, hơn nữa còn lấy tiền trúng xổ số đem đi quyên góp, ngoài chiếc siêu xe kia thì chẳng có gì, anh có thể giúp được sao? Đừng gây thêm họa là tốt lắm rồi!
Đầu óc Lâm Nguyệt Dao xoay như chong chóng, cô ấy vội vàng nói.
“Đại ca, nhà tôi có rất nhiều người có quyền, nếu tôi khiến anh khó chịu, chúng tôi có thể đưa tiền, có tiền rồi thì loại con gái nào anh cũng có thể tìm”.
Anh Bì lạnh lùng hừ một tiếng: “Người có quyền? Mấy người uy hiếp tôi? Hôm nay tôi không cần tiền, tôi nhất định phải chơi cô!”