Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Chúc Linh Linh lộ rõ vẻ buồn rầu.  

             Cái gì mà chủ tịch của tập đoàn Hiên Viên, lấy đâu ra mấy tin tức này thế?  

             Hiên giờ ở ngoài đang lan truyền việc Chúc Linh Linh sắp được gả vào nhà giàu, trở thành bà chủ của tập đoàn Hiên Viên.  

             Nhưng chỉ có cô mới biết, cô vốn chưa từng thấy qua ông chủ đứng đằng sau đó, gặp cũng chưa được gặp thì lấy đâu ra làm bà chủ đây?  

             Lúc này, Chúc Linh Linh đã dần tỉnh táo trở lại, lời Vương Vân nói không phải không có đạo lý.  

             Chuyện đắc tội với nhà họ Tề vẫn chưa giải quyết xong, tuy lần trước thiếu gia nhà họ Kim ra tay giúp đỡ nhưng chắc chắn nhà họ Tề cũng không đời nào dễ dàng bỏ qua như vậy được, dù sao cũng là một trong ba gia tộc lớn ở Đông Hải, ngay cả Chúc Linh Linh hiện tại cũng không thể nào chống đỡ nổi thế lực lớn như vậy.  

             Hơn nữa Kim Sơn Long còn từng cứu mẹ cô, món nợ ân tình này cô còn chưa kịp trả.  

             “Mẹ, mẹ về trước đi, lát nữa con sẽ mời Kim Sơn Long đi ăn”.  

             Sắc mặt Vương Vân dịu đi một tí, bà lạnh lùng nhìn Tần Lâm rồi hừ một tiếng.  

             “Đừng có cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, cậu bây giờ không giống như ngày xưa nữa rồi, đừng nhớ nhung gì đến Linh Linh nhà chúng tôi nữa!”  

             Nói xong, Vương Vân liền rời khỏi nhà Tần Lâm.  

             Chúc Linh Linh thở dài, tỏ vẻ vô cùng áy náy.  

             “Anh Tiểu Lâm, em xin lỗi...”  

             Tần Lâm mỉm cười, sau đó xoa đầu Chúc Linh Linh.  

             “Không sao, chỉ một nhà họ Tề bé nhỏ thôi, không cần phải lo, em không muốn thì đừng làm, có anh ở đây, không ai có thể ép em được”.  

             Chúc Linh Linh ngây ra một lúc, trong lòng thầm cảm động.  

             Nếu như anh Tiểu Lâm vẫn còn là đại thiếu gia như trước thì những lời này chắc chắn có thể thực hiện được, anh tuyệt đối sẽ bảo vệ cô.   

             Chỉ là bây giờ anh Tiểu Lâm đã là một người bình thường, đương nhiên sẽ có một số việc mà bọn họ không thể nào chống chọi nổi.   

             “Anh Tiểu Lâm, Kim Sơn Long muốn mời em đi ăn, em không muốn một mình đi gặp anh ta, anh đi cùng em được không?”  

             Tần Lâm gật đầu.  

             “Được”.  

             Hai người rời khỏi nhà Tần Lâm, sau đó họ đến một quán bar.  

             Đây là một quán bar khá yên tĩnh, chỉ có uống rượu và nghe nhạc live*, âm nhạc cũng tương đối nhẹ nhàng, rất thích hợp để các cặp đôi hẹn hò.  

             *nhạc live: ca sĩ hát trực tiếp   

             Kim Sơn Long đã đặt một vị trí yên tĩnh bên cạnh cửa sổ để đợi Chúc Linh Linh.  

             Vài phút sau, Chúc Linh Linh và Tần Lâm cùng nhau xuất hiện, sắc mặt Kim Sơn Long lập tức trở nên khó coi.  

             “Tại sao anh cũng đến đây?”  

             Lần trước, lúc mừng thọ ông cụ Chúc, Tần Lâm đã làm mất mặt anh ta, khiến anh ta vô cùng khó chịu, chuyện hôm đó anh ta còn chưa kịp tính sổ với Tần Lâm.  

             Bây giờ anh ta đi hẹn hò với Chúc Linh Linh, tên này đến đây làm gì chứ!  

             Chúc Linh Linh nói: “Ban đầu tôi vốn hẹn anh Tiểu Lâm đi ăn, nếu anh không muốn thì chúng tôi đi chỗ khác vậy”.  

             “Đừng!”, Kim Sơn Long bất lực, mỗi lần hẹn hò Chúc Linh Linh luôn tìm mọi cách để trốn tránh, lần này vì chẳng còn cách nào khác nên anh ta mới đành gọi điện cho Vương Vân, thôi bỏ đi, cùng lắm chỉ là mang theo cái bóng đèn mà thôi.  

             “Được thôi, hai người ngồi đi”.  

             Sau khi ngồi xuống, Kim Sơn Long mở một chai Glenfiddich 30 năm tuổi ra, đầu tiên rót cho Chúc Linh Linh, sau đó tự rót cho mình.  

             Anh ta lườm Tần Lâm, nói: “Chắc anh không cần uống đâu nhỉ, nếu muốn uống thì gọi bia mà uống”.  

             Loại rượu này vô cùng đắt, để cho tên này uống há chẳng phải là lãng phí hay sao.  

             Chúc Linh Linh nói: “Không cần đâu, để em uống chung với anh Tiểu Lâm”.

Advertisement
';
Advertisement