Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Bà cụ cau mày: “Sao thế?”  

             Chúc Minh nói: “Mẹ, mẹ nghĩ xem, bây giờ Chúc Linh Linh đang sống vô cùng tốt, công ty của nó cũng rất thành công, nó sẽ chịu để chúng ta sáp nhập lại hay sao?”   

             Bà cụ nhíu chặt mày: “Ý con là gì?”  

             “Mẹ, Đường Thần số 2 của Chúc Linh Linh là do một thằng nhóc họ Tần chế tạo ra, hiện tại thằng nhóc đó chẳng có gì trong tay, có thể cậu ta để ý đến tiền của nhà họ Chúc nên mới ở lì đấy, nếu cứ để đám Chúc Linh Linh đi làm việc này thì e rằng sẽ xảy ra chuyện”.  

             Lời nói của Chúc Minh làm bà cụ suy tư một hồi.  

             Đối với việc mua tòa nhà thương mại lần này, ba mươi triệu tệ gần như là tất cả tiền vốn của nhà họ Chúc, một khi xảy ra sự cố thì số tiền đó coi như mất trắng.  

             Nếu là trước kia, đương nhiên bọn họ sẽ không phải lo lắng, nhưng bây giờ tên nhóc họ Tần kia từ một đại thiếu gia lại trở thành một kẻ nghèo kiết xác.  

             Người một khi đã nghèo thì chuyện gì cũng có thể làm được.   

             Mặc dù bà không tin Chúc Linh Linh sẽ phản bội nhà họ Chúc, nhưng có câu ‘không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất’*, vậy nên chuyện này cần phải bàn bạc lâu dài.  

             *không sợ việc to tát, chỉ sợ việc xảy ra bất ngờ   

             ...  

             Chúc Linh Linh trở về nhà rồi làm một bữa tối thịnh soạn, cả cô và Vương Vân đều rất vui vẻ, dù gì thì cô cũng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà bà nội giao cho, hơn nữa còn thành công mua được tòa nhà thương mại, sau này văn phòng của Y dược Văn Hòa sẽ ở đó, công ty nhất định sẽ ngày càng phát triển tốt hơn.  

             Vương Vân lườm Tần Lâm, nói: “Gia đình chúng tôi càng ngày càng tốt hơn rồi, cậu cũng có thể hưởng sái được rồi đó”.  

             Chúc Linh Linh không nói nên lời, Tần Lâm ‘hưởng sái’ chỗ nào đây, rõ ràng là do anh giúp, nếu như Tần Lâm không quen với chủ tịch Hà thì sao có thể giành lại tòa nhà thương mại với giá này chứ?  

             Vừa định giúp Tần Lâm giải thích mấy câu, bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên.  

             Sau khi nghe xong, sắc mặt Chúc Linh Linh chợt thay đổi.  

             “Bà nội, tại sao thế, giá này là do cháu thương lượng được mà”.  

             Mấy giây sau, Chúc Linh Linh bất lực cúp điện thoại, trên mặt lộ rõ vẻ không cam lòng.   

             “Sao thế?”  

             “Bà nội nói nhiệm vụ của con đã hoàn thành, ngày mai việc ký hợp đồng cứ để bác đi”.  

             “Cái gì!” Vương Vân đập bàn đứng phắt dậy.  

             “Đây chẳng phải là đang ức hiếp người khác sao? Lúc xếp hàng ở phòng giao dịch bất động sản tại sao không đi? Chắc là cảm thấy không thể hoàn thành nhiệm vụ nên mới muốn né tránh, bây giờ giá cả đã thương lượng xong, sắp đến ngày ký hợp đồng lại để cho Chúc Minh đi ư?”  

             Chúc Minh đi ký hợp đồng thì coi như đã giúp được một việc lớn cho gia tộc, và mọi công sức của Chúc Linh Linh cũng sẽ bị phủi sạch hoàn toàn, thật không công bằng chút nào.  

             Tần Lâm cười nhạt, bà cụ Âu Dương này cũng quá thiên vị rồi đó, lúc gặp khó khăn thì bảo Chúc Linh Linh đi làm, còn có chuyện tốt lại để Chúc Minh đi, thật buồn cười làm sao.  

             “Yên tâm đi, Linh Linh, nếu không phải em thì không ai có thể ký được hợp đồng này cả”.  

             Vương Vân trợn tròn mắt: “Chỉ có mỗi cậu nói tốt, bây giờ người ta đã để Chúc Minh đi ký hợp đồng rồi, còn có thể đưa lại cho chúng ta nữa sao? Nếu cậu thật sự có bản lĩnh thì hãy giúp chúng tôi nghĩ cách đi, chứ đừng ở đây nói mấy lời mát!”  

             Chúc Linh Linh cảm thấy buồn bực: “Được rồi đó mẹ, chuyện này không liên quan đến anh Tiểu Lâm, để con tự nghĩ cách”.  

             ...  

             Sáng sớm hôm sau, Chúc Minh mặc âu phục chỉnh tề đến phòng giao dịch bất động sản của bất động sản Hà Thị với vẻ mặt tràn đầy tự tin, nhìn thấy người đàn ông đứng trước cửa, Chúc Minh bèn tiến đến hỏi thăm.  

             “Cho hỏi, anh có phải là phó chủ tịch Tôn Tầng Dương không?”   

             Tôn Tầng Dương gật đầu: “Anh là?”  

             Chúc Minh nhanh chóng tiến đến bắt tay, mặt không quên nở nụ cười.  

             “Xin chào, tôi là Chúc Minh của nhà họ Chúc, thật thất lễ khi để anh đích thân ra đón như vậy, chúng ta vào trong ký hợp đồng nhé?”  

             Tôn Tầng Dương cau mày: “Chúc Minh? Cô Chúc Linh Linh đâu?”  

             Chúc Minh cười đáp: “Con bé chỉ là cổ đông thứ ba của công ty, số cổ phần cũng ít hơn tôi, với lại chuyện quan trọng như thế này thì tôi ký sẽ thích hợp hơn”.  

             Vừa dứt lời, Tôn Tầng Dương buông tay ra, sau đó lạnh lùng nhìn Chúc Minh rồi nói một cách lạnh nhạt.  

             “Thật xin lỗi, tôi chỉ ký hợp đồng với cô Chúc Linh Linh”.  

             Chúc Minh sững ra, ngượng ngùng cười đáp: “Chủ tịch Tôn, Chúc Linh Linh chỉ là một vai vế nhỏ trong gia đình chúng tôi thôi, con bé không đủ tư cách để thay mặt nhà họ Chúc ký hợp đồng, hay cứ để tôi làm đi”.  

             Tôn Tầng Dương hừ lạnh một tiếng: “Anh? Anh có tư cách chắc? Đi về nói với người nhà anh, nếu không có cô Chúc Linh Linh thì bản hợp đồng này sẽ coi như vô hiệu”.   

             Nói xong, Tôn Tầng Dương lập tức quay về.  

             Chúc Minh vội vàng đuổi theo: “Chủ tịch Tôn, xin anh hãy cân nhắc lại, chẳng phải hôm qua chúng ta đã thương lượng xong giá cả rồi ư...”  

             Chỉ tiếc là vừa đi đến cửa, Chúc Minh đã bị hai bảo vệ chặn lại, nếu còn bước thêm thì bọn họ sẽ ra tay.  

             Chúc Minh nhìn theo bóng lưng của Tôn Tầng Dương với vẻ mặt bực dọc.  

             Nhìn thấy Chúc Minh về nhà như người mất hồn, bà cụ liền vội hỏi.  

             “Chúc Minh, con ký hợp đồng chưa?”  

             Chúc Minh lắc đầu: “Mẹ... chúng ta gặp rắc rối rồi”.  

             Bà cụ nhíu mày: “Chuyện gì, nói mau!” Đây là toàn bộ tiền vốn của nhà họ Chúc và cũng là ưu tiên hàng đầu trong lòng bà cụ Âu Dương.  

             Chúc Minh nói: “Mẹ, không biết chủ tịch Tôn bị gì nữa, ông ta cứ nói phải là Chúc Linh Linh đi ký hợp đồng, còn nói con không đủ tư cách...”  

             Bà cụ hừ lạnh một tiếng: “Chúc Linh Linh này cũng có chút thủ đoạn đó, xem ra là mẹ coi thường nó rồi”.  

             Chúc Minh bèn tận dụng thời cơ, nói.  

             “Mẹ, mẹ đừng chiều theo nó nữa, chuyện quan trọng của gia tộc mà nó còn dám giở trò, thế sau này chẳng phải nó sẽ không thèm coi mẹ ra gì sao?”  

             Sắc mặt bà cụ sa sầm, nói.  

             “Không sao, đừng quan tâm đến nó, chiều nay để mẹ đích thân đi ký!”  

             Bình thường bà cụ sẽ không bao giờ ra mặt trừ phi gặp phải biến cố gia tộc lớn như vậy, bà còn là chủ của gia đình nên đương nhiên lời nói sẽ có trọng lượng hơn bất kì ai.  

             Như Chúc Minh đã nói, Chúc Linh Linh nghĩ mình lập được chút thành tựu cho gia tộc bèn trở nên kiêu ngạo, thật không tốt chút nào.  

             Buổi chiều, bà cụ chống gậy bước xuống xe, bước từng bước đến phòng giao dịch của bất động sản Hà Thị.  

             Một số chuyên viên tư vấn lịch sự bước đến: “Xin chào, bà muốn xem loại nhà nào ạ?”  

             Bà cụ nói: “Tôi là Âu Dương Diễm Diễm của nhà họ Chúc, tôi muốn tìm phó chủ tịch Tôn Tầng Dương của quý công ty để bàn về hợp đồng của tòa nhà thương mại”.  

             Chuyên viên tư vấn cau mày, cảm thấy dường như có vấn đề.  

             Bàn về hợp đồng của tòa nhà thương mại? Nhà họ Chúc?  

             Tuy bọn họ chỉ là chuyên viên sale bình thường, nhưng bọn họ cũng biết được ai mới là người cuối cùng có được tòa nhà thương mại này, chắc chắn phải là một trong những gia tộc lớn ở Đông Hải, và có vẻ nhà họ Chúc không nằm trong số đó.  

             Hơn nữa, cho dù có thật sự thương lượng thì cứ liên lạc trực tiếp với phó chỉ tịch Tôn là được rồi, cần gì phải đến đây tìm chứ?  

             “Thật xin lỗi, nếu không có hẹn trước thì xin bà hãy qua kia xếp hàng”.   

             Bà cụ cau mày, bà từng này tuổi, cũng tự cảm thấy bản thân cũng không phải người bình thường, vậy mà lại phải đứng xếp hàng như bao người sao?  

             Nhưng nghĩ đi nghĩ lại một hồi, dù gì cũng là cầu xin người ta nên cũng chỉ có thể cúi đầu mà thôi, hơn nữa, bà cũng không dám ngang ngược ở bất động sản Hà Thị.

Advertisement
';
Advertisement