Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Chu Linh Linh hừ lạnh một tiếng: “Bác cả, bác biết ngậm máu phun người thật đấy, tôi cũng không hề biết chuyện gì xảy ra mà bác lại không biết xấu hổ nói tôi hãm hại bác?”  

             Bà cụ chau mày, khuôn mặt tràn đầy nghi ngờ nhìn anh Hổ hỏi.  

             “Chúc Minh là con trai tôi, sao nó có thể tiêu tiền thuê cậu đến đập phá bảng hiệu nhà chúng tôi chứ?”  

             Anh Hổ nói: “Đúng là Chúc Minh, ông ta chỉ bảo tôi làm thế nào, chứ không nói lý do vì sao, tôi cũng chỉ nhận tiền làm việc nên không hỏi nguyên nhân”.  

             “Đây là bằng chứng Chúc Minh chuyển tiền cho tôi, hai trăm nghìn tệ, tôi chưa tiêu đồng nào cả”.  

             Nói xong, anh Hổ lấy ra một thẻ ngân hàng và một tờ kê khai chuyển khoản của ngân hàng đưa lên.  

             Bà cụ vừa thấy thông tin kê khai chuyển khoản thì sắc mặt vô cùng khó coi.  

             “Chúc Minh!”  

             Chúc Minh cúi đầu, sắc mặt cũng tím tái lại như gan lợn, trán chảy đầy mồ hôi.  

             “Mẹ, con xin lỗi, là do con nhất thời kích động mới làm chuyện hồ đồ như vậy!”  

             Đám người nhà họ Chúc đều im lặng, Chúc Minh này đúng là quá quắt thật, không ngờ ông ta lại bỏ tiều thuê người hất nước bẩn vào tòa cao ốc nhà mình để đối phó với Chúc Linh Linh.  

             Sắc mặt bà cụ trầm xuống, cầm gậy ba-toong lên gõ vào đầu Chúc Minh.  

             Trán Chúc Minh bỗng chốc rách da toác thịt, máu chạy xuống má, rồi đứng im ở đó.  

             “Bà nội, bác cả giở trò chơi xấu con rất nhiều lần rồi, trước khi bà trở về, bác ấy luôn dùng những thủ đoạn bẩn thỉu này, mong bà nội minh xét!”  

             Bà cụ im lặng, sự việc ngày hôm nay quả thật vô cùng quá đáng, nếu là tranh chấp nội bộ nhà bọn họ thì bà cụ nói thế nào cũng có lý, cho dù thiên vị ai cũng không thành vấn đề.  

             Nhưng hôm nay Chúc Minh đã làm tổn hại đến lợi ích nhà họ Chúc, bản chất việc này cũng đã thay đổi, nhiều người đang nhìn như vậy, nếu không trừng phạt Chu Minh thì e rằng sẽ khó lòng thuyết phục mọi người.  

             Nhưng bà cụ lại thiên vị, không nỡ trừng phạt quá nghiêm khắc.  

             “Vừa nãy tôi đã dạy cho nó một bài học rồi”.  

             “Con có thể bảo đảm rằng từ nay về sau không giở trò xấu xa nữa không!?”  

             Chúc Minh vội vàng nói: “Mẹ yên tâm, con đã ghi nhớ chuyện lần này rồi, sau này con không dám dùng những thủ đoạn bẩn thỉu này nữa”.  

             Sắc mặt bà cụ dịu đi một chút, bà nói.  

             “May mà không gây ra bất kì thiệt hại nào cho nhà họ Chúc, như vậy đi, lần này ba công ty nhà chúc ta sát nhập lại, tất cả công việc liên quan đến chuyển công ty sẽ do con phụ trách, có được không?”  

             “Được ạ, con sẽ rút tiền túi ra để trả chi phí chuyển công ty!”  

             Bà cụ gật đầu, nhìn Chúc Linh Linh nói.  

             “Linh Linh, bà xử lý như vậy con có hài lòng không?”  

             Hài lòng?  

             Tất nhiên là không rồi.  

             Vận chuyển công ty thì tốn bao nhiêu tiền? Vừa rồi bà cụ đánh bằng cái ba-toong kia thì có thể đau thế nào chứ? Ông già Chúc Minh này đã giở trò thâm độc, nên trực tiếp hủy bỏ tư cách cổ đông của ông ta mới phải.  

             Nhưng bà nội rõ ràng là đang thiên vị, Chúc Linh Linh cũng chẳng còn cách nào khác, ngoài việc gật đầu.  

             “Bà nội đã xử lý thỏa đáng, Linh Linh rất khâm phục”.  

             Chuyện này đã qua rồi, sắc mặt bà cụ đã tốt lên không ít”, được rồi, các người quay về hết đi, thời gian sắp tới chắc chắn sẽ rất bận”.  

             ......  

             Trên đường về nhà, Vương Vân luôn không ngừng chửi bới, tuy trước mặt bà cụ bà ấy không dám nói gì, nhưng trong lòng cũng vô cùng bất mãn.  

             Chúc Linh Linh trợn mắt: “Được rồi mẹ, mẹ còn không biết xấu hổ mà nói nữa!”  

             Bà mẹ này đúng là quá quắt, lúc xảy ra chuyện thì chạy nhanh hơn ai hết, vậy mà giờ lại tỏ ra không hài lòng.  

             “Lúc xảy ra chuyện, sao mẹ có thể chạy đi bỏ mặc người khác vậy chứ, nhỡ may hôm nay anh Tiểu Quân bị người ta đánh bị thương thì làm sao!”  

             Vương Vân hừ một tiếng: “Sao, giờ đến lượt con dạy dỗ mẹ à? Mẹ là mẹ hay con là mẹ vậy? Mẹ nói cho con biết, ngày nào mẹ còn sống thì con đừng hòng ở cùng tên nhóc họ Tần đó, tên nhóc xấu xí này đúng là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga!”  

             Chúc Linh Linh cạn lời, dù thế nào bà ấy cũng là mẹ ruột của cô ấy, cô thật sự không có cách nào, nhưng thái độ của bà ấy đã khiến anh Tiểu Lâm chịu ấm ức rồi.  

             ......  

             Sau khi về đến nhà, Tần Lâm nhận được cuộc gọi từ dì Hai.  

             “Tiểu Lâm à, ngày kia Nguyệt Dao tổ chức sinh nhật, cháu cũng đến chung vui đi?”  

             “Vâng thưa dì Hai”, túi bánh quy lần trước Lâm Nguyệt Dao tặng cho Tần Lâm vẫn đề bên nhà Mạnh Văn Cương, trong đó còn có thiệp mời sinh nhật, nhưng anh không hề nhìn thấy nên không biết.  

             “Vâng, cháu cũng lâu rồi không đến nhà dì ăn cơm, ngày mai cháu sẽ đến trước đi, Nguyệt Dao gần đây đang yêu đường, ngày mai bạn trai của nó cũng đến nhà gặp gỡ”.  

             “Ồ? Thế ạ, vâng dì”, không ngờ Lâm Nguyệt Dao lại có bạn trai rồi, tuy cô gái đó hơi tự cao tự đại, nhưng dù sao cũng là em họ của Tần Lâm, anh cũng hy vọng cô ấy hạnh phúc.  

             Đường Mẫn nói tiếp: “Nguyệt Dao kể là Tần đại sư gì đó, cũng làm nghề y, hình như rất lợi hại, cháu đến có lẽ sẽ giao lưu được”.  

             Tần Lâm sững người, Tần đại sư?  

             Trong giới Trung y Đông Hải, còn có Tần đại sư nào khác sao?  

             Trên cả nước, người được xưng là đại sư vô cùng ít ỏi, tổng chỉ có mười người, tất cả đều là bậc thầy Đông y.  

             Cả Đông Hải, thậm chí là cả tỉnh Hán Đông cũng chỉ có một mình Khổng Phàm Lâm, là bậc thầy Đông y trẻ tuổi nhất cả nước.  

             Còn về Tần Lâm, anh không có chứng nhận, anh được xưng là vậy là do các bác sĩ già kia xuất phát từ lòng kính nể mà gọi anh là đại sư.  

             Mà Lâm Nguyệt Dao có vẻ đã ngưỡng mộ Tần đại sư từ lâu, chỉ là Tần Lâm không nói ra thân phận của mình, không biết Tần đại sư kia có liên quan đến điều này không.  

             Sau khi hẹn thời gian với dì Hai, Tần Lâm liền vào thành phố mua chút quà, dù sao cũng là sinh nhật em họ, anh không thể đến tay không được.  

             Sau khi cúp máy, Lâm Nguyệt Dao không vui trợn mắt.  

             “Mẹ, nếu Tần Lâm đến thì mẹ bảo anh ta ngày kia đến là được rồi, bảo mai đến làm gì?”  

             Ngày mai là ngày cô và Tần đại sư gặp nhau, cô ấy không muốn lại bị Tần Lâm làm loạn nữa.  

             Đường Mẫn trợn mắt: “Bảo cả anh họ con đến đây để kiểm định giúp, cái người Tần đại sư đó, con còn chưa gặp lần nào, không quan sát cẩn thận, sao mẹ yên tâm được.  

             Lâm Nguyệt Dao cứng họng: “Anh ta thì nhìn ra được cái gì chứ, Tần đại sư đó là bác sĩ được cả bệnh viện bọn con kính trọng, ngay cả chủ tịch Mạnh cũng kính trọng anh ấy, còn Tần Lâm, anh ta có tư cách gì mà đi đánh giá người ta? Ngày mai anh ta đến, mẹ bảo anh ta nói lại đi”.  

             Nói xong, Lâm Nguyệt Dao tiếp tục bấm điện thoại nói chuyện với Tần đại sư.  

             Không biết tại sao tối qua Tần đại sư đột nhiên kết bạn zalo với cô ấy, còn nói rằng mới nhận được quà của cô, biết cô sắp đến sinh nhật nên muốn hẹn gặp cô ấy.  

             Hai người nói chuyện với nhau suốt một ngày một đêm, Lâm Nguyệt Dao giống hệt như một cô gái đang yêu, cô ấy vô cùng ngưỡng mộ Tần đại sư, hiện giờ hai người đang nói chuyện trên zalo y như một cặp tình nhân. Vừa nghĩ đến cuộc gặp ngày mai, Lâm Nguyệt Dao lại có chút hưng phấn.  

             ......  

             Sáng hôm sau, chưa đến sáu giờ Lâm Nguyệt Dao đã dậy trang điểm, chải chuốt một lượt rồi mới đi ra ngoài cửa đón người.  

             Kết quả Tần đại sư còn chưa đến đã thấy Tần Lâm.  

             Lâm Nguyệt Dao trợn mắt, hơi thất vọng.  

             “Hôm nay em xinh lắm”, Tần Lâm thản nhiên khen ngợi.  

             Hôm nay tâm trạng Lâm Nguyệt Dao rất tốt, hiếm khi không châm chọc Tần Lâm.  

             “Coi như anh có mắt, chút nữa Tần đại sư đến rồi, anh có câu hỏi y học nào thì cứ chuẩn bị, đừng ngần ngại mà hỏi cho hết, cơ hội này hiếm có lắm đấy”.

Advertisement
';
Advertisement