Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Tề Kiến Long tức đến mức suýt ngất.  

             "Thằng mất dạy! Mày mau dừng tay cho tao!"  

             Tề Kiến Long tiến lên kéo Tề Cương lại, kết quả bị Tề Cương quay đầu đạp cho một phát khiến Tề Kiến Long ngã văng ra, xong ông ta tiếp tục đào.  

             Tề Kiến Long tức đến mức không thở được: "Thằng mất dạy, thằng mất dạy!"  

             Nói xong, ông ta cũng vội vã bắt đầu đào.  

             Hai bố con vì mạng sống mà liều mạng đào hố chôn đối phương, cho dù hai tay Tề Cương có đầy máu thì ông ta cũng chẳng hề quan tâm.  

             Nhìn thấy cảnh này, Tần Lâm bật cười, sau đó ngửa mặt nhìn trời.  

             Nếu như nhà họ Tần ở trên trời cao có linh thiêng, nhìn thấy cảnh này của bố con nhà họ Tề cũng có thể cười vui vẻ.  

             Tốc độ đào của Tề Kiến Long đương nhiên không bằng người trẻ tuổi, có điều ông ta đào được một mảnh thủy tinh vỡ.  

             Tề Kiến Long nắm chặt mảnh thủy tinh ấy, đột nhiên xông lên, tóm chặt lấy tóc Tề Cương, mảnh thủy tinh trong tay cắt vào cổ ông ta!  

             Nói hổ dữ không ăn thịt con, nhưng chuyện đã đến bước này, mạng sống là quan trọng nhất, trong hai người chỉ có một người được sống nên Tề Kiến Long cũng không quan tâm đến mối quan hệ bố con này nữa.  

             Mảnh thủy tinh đâm vào cổ Tề Cương, khiến Tề Cương lập tức nổi giận.  

             Nhưng tiếc rằng Tề Kiến Long quá yếu, không thể lấy mạng ông ta ngay lập tức.  

             Tề Cương tức giận vô cùng, lật người cưỡi lên trên Tề Kiến Long, hai tay bóp chặt lấy cổ Tề Kiến Long.  

             "Lão già kia, tôi phải giết ông!"  

             Tần Lâm vỗ tay, phụ tử tương tàn, đúng là kịch hay.  

             Lúc này hai người đều cơ bản đào xong hố rồi, Tần Lâm tiến lên, nói.  

             "Được rồi, không cần tranh giành nữa, tôi tiễn hai người lên đường".  

             Nói xong Tần Lâm bóp cổ hai người, sau đó giơ bọn họ lên.  

             Sức lực của Tần Lâm vô cùng lớn, bố con bọn họ chẳng thể phản kháng nổi, hai người bị xách cổ, chân đạp loạn trong không khí, cứ như hai con gà con vậy, mặc cho người ta xẻ thịt.  

             "Cậu...cậu nói lời không giữ lấy lời..."  

             Tề Cương không ngại bất hòa với bố mình, trước lúc chết hai bố còn còn tàn sát lẫn nhau để có thể giành cơ hội sống.  

             Tần Lâm lạnh lùng mỉm cười: "Mười năm trước mấy người giết hết cả nhà họ Tần tôi, hai người ai cũng có tội, ông cảm thấy, tôi có nên bỏ qua cho ông không? Uổng công ông khoác lác mình là người của giới thượng lưu, đúng là ngây ngơ quá".  

             Nói xong, hai tay Tần Lâm dùng sức, mười ngón tay bóp chặt.  

             Tề Cương và Tề Kiến Long lập tức trợn trắng mắt, mặt đỏ gắt, bọn họ bắt đầu ngạt thở.  

             Tần Lâm tiếp tục dùng sức, rắc một tiếng, cổ của hai người bị bẻ gãy, toi mạng trong nháy mắt.  

             Sau đó anh ném hai cái xác vào hố, dùng chân đạp mấy phát, coi như đã lấp.  

             Trong tam đại gia tộc, nhà họ Tề đã bị tiêu diệt.  

             Hai bố con đầu sỏ đã chết, những người còn lại cũng tan đàn xẻ nghé.  

             Tần Lâm chỉ giết người tham gia vào vụ án năm đó, chứ không động vào đời sau.  

             Sau khi bọn họ rời khỏi Đông Hải, chỉ cần bọn họ không gây phiền toái, Tần Lâm sẽ không đuổi tận giết tuyệt.  

             Tần Lâm đến trước mộ của bố mẹ và ông nội quỳ xuống, dập đầu mấy cái.  

             "Nhà họ Tề đã bị giết, còn nhà họ Thư và nhà họ Hoa, ngày khác con sẽ dẫn họ đến để cúng bái".  

             Sau đó, Tần Lâm xuống núi, cứ như chưa từng xảy ra chuyện gì.  

             Ngày thứ hai, cả Đông Hải đều rung chuyển.  

             Nhà họ Tề của tam đại gia tộc chuyển đi ngay trong đêm, mấy chục người của gia tộc không còn một ai, tất cả sản nghiệp của nhà họ Tề cũng bị dừng lại, bất động sản cũng không ai cần đến.  

             Ngoại trừ tiền mặt, tất cả tài sản cố định đều vứt lại tại Đông Hải.  

             Người thân bạn bè không liên lạc với một ai, những người này cứ như đi chạy nạn vậy.  

             Nhất cử nhất động của nhà họ Tề đều khiến mọi người khiếp sợ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới có thể khiến nhà họ Tề làm như vậy?  

             Ngay cả bất động sản cũng không cần?  

             Vậy còn sản nghiệp trong giới giải trí, nhà hàng khách sạn, quán bar, quán karaoke, chỗ này đều là những hạng mục trị giá ít nhất cả trăm triệu cũng bỏ lại mà chạy, thực sự khiến người ta kinh ngạc.  

             Trong y quán Hiên Viên, Diệp Vãn Nhi, Khổng Phàm Lâm và Trịnh Bình Long đang vô cùng khiếp sợ, mặt đầy kinh ngạc nhìn Tần Lâm.  

             “Là, là do cậu làm sao?”  

             Khổng Phàm Lâm vẫn luôn cho rằng Tần Lâm chỉ có y thuật cao siêu mà thôi, nhưng không ngờ, Tần Lâm lại có năng lực như vậy.  

             Một người mà có thể san bằng cả một gia tộc!  

             Diệp Vãn Nhi cũng há hốc miệng, nhớ lại nhà họ Tề mạnh mẽ ngày hôm qua, cô ấy vẫn cảm thấy sợ hãi, không ngờ chỉ mới qua một đêm mà nhà họ Tề không còn một ai.  

             Tần Lâm chẳng hề quan tâm đến chuyện này: “Chỉ là nhà họ Tề mà thôi, không cần phải ngạc nhiên, đúng rồi, tối nay tôi mời mọi người đi xem buổi hòa nhạc”.  

             Diệp Vãn Nhi sững sờ: “Buổi hòa nhạc? Buổi hòa nhạc của Tô Văn Kỳ sao? Chẳng phải bị hủy rồi à, hình như đổi thành buổi hòa nhạc của Điền Anh mà”.  

             Tần Lâm nói: “Buổi hòa nhạc của Điền Anh bị hủy rồi, có điều Tô Văn Kỳ chuẩn bị một buổi hòa nhạc quy mô nhỏ, tổ chức trên đỉnh núi Thanh Mai, mọi người có thể đến xem”.  

             “Tốt quá!”, Diệp Vãn Nhi và Trần Thục vốn muốn đi xem buổi hòa nhạc, bây giờ có thể đứng gần để xem thì tốt quá.  

             Diệp Vãn Nhi lấy điện thoại ra mở facebook lên, lập tức lướt thấy một dãy tin tức.  

             “Sự tranh chấp giữa hai ca sĩ nổi tiếng Điền Anh và Tô Văn Kỳ đã phân thắng bại”.  

             “Buổi hòa nhạc của Điền Anh đã bị hủy”.  

             “Điền Anh từ chối trả lời chuyện này, người đại diện úp mở lảng tránh”.  

             “...”  

             Mấy tin tức phía dưới hầu như đều có liên quan đến Tô Văn Kỳ và Điền Anh, buổi hòa nhạc hôm nay của Điền Anh cũng bị hoàn vé, khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.  

             Lúc trước Điền Anh cướp ngày tổ chức của Tô Văn Kỳ dẫn đến nổi lên một làn sóng dư luận, nói hai người bọn họ cấu xé lẫn nhau, bây giờ mâu thuẫn càng ngày càng nghiêm trọng, kết lại lại xuất hiện sự xoay chuyển, buổi hòa nhạc của Điền Anh tự nhiên bị hủy, mọi vé được bán ra đều được hoàn lại.  

             Facebook lập tức xuất hiện nhiều lời chửi mắng.  

             Bởi vì chuyện bán vé không do ngôi sao quản lý, rất nhiều fan không mua được vé, chỉ có thể mua vé với giá cao từ bọn phe vé.  

             Kết quả buổi hòa nhạc bị hủy, khi hoàn vé chỉ nhận được tiền gốc của vé, vậy nên bọn họ mất trắng số tiền phải bỏ ra thêm để mua vé, đương nhiên sẽ chửi rủa.  

             Trong lúc này, Điền Anh bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, hơn nữa vẫn chưa hề đưa ra bất kỳ câu trả lời nào.  

             Tần Lâm nhìn thấy tin tức này lập tức tắt đi, coi như không có chuyện gì.  

             Tôn Kiến Dân đột nhiên gọi điện thoại đến, Tần Lâm liền nghe.  

             “Tiểu sư huynh, hôm qua nhà họ Tề...”  

             “Bố con nhà họ Tề là do tôi giết”.  

             Tần Lâm nói thẳng vào vấn đề, cũng không cần giấu bọn họ.  

             Tôn Kiến Dân ngập ngừng một lúc rồi nói: “Ừm, chuyện phía sau để tôi giải quyết, tiểu sư huynh cứ yên tâm”.  

             “Còn có chuyện này, Lục sư đệ đã biết tin hôm qua năm huynh đệ chúng ta ăn cơm,...cậu ấy rất ghen tỵ, muốn gặp sư huynh”.  

             “Lục sư đệ có phải cậu béo không?”, trong mười sư đệ sư muội của Tần Lâm, anh vẫn nhớ lục sư đệ là một tên béo.  

             Tôn Kiến Dân cười nói: “Không sai, cậu béo tên là Mã Lương Điền, là người Tân Cảng, bây giờ đang ở đại lục, nghe được chuyện này liền ngồi máy bay bay đến đây”.  

             Tần Lâm nhớ ra, Lục sư đệ này tên Mã Lương Điền, là trùm giới giải trí.

Advertisement
';
Advertisement