Anh có thể không quá ấn tượng với những sư đệ, sư muội khác, nhưng lại ấn tượng rất sâu sắc với Mã Lương Điền.
Mấy năm trước tên mập này trở lại thăm sư phụ còn dẫn theo mười nữ minh tinh đến, nào là người mẫu, nào là ca sĩ, nào là vũ công, tóm lại là biết hát biết nhảy, trông giống như ba nghìn mỹ nữ muốn dâng lên cho sư phụ.
Kết quả bị Diệp Hiên Viên đánh cho một trận nhừ tử từ trên núi xuống chân núi.
Nghĩ lại thấy tên Mã Lương Điền này cũng là một nhân tài.
Chỉ là tên mập này trước giờ luôn phát triển ở Tân Cảng, không ngờ lần này lại đến Đại Lục.
Vài năm trở lại đây, ngành công nghiệp giải trí cả nước phát triển nhanh chóng, Mã Lương Điền cũng có tầm ảnh hưởng và tiếng nói rất lớn ở Đại Lục, bất kể là trong lĩnh vực điện ảnh, âm nhạc hay các lĩnh vực khác.
Vừa nói chuyện với Tôn Kiến Dân xong, Tôn Lương Điền liền gọi điện tới.
“Alo, tiểu sư huynh, tôi là Mã Lương Điền, Mã mập đây, chúng ta từng gặp nhau rồi!”
Tần Lâm mỉm cười: “Ừ, tôi có nhớ”.
“Ha ha ha, tốt quá, tiểu sư huynh, tôi đang trên máy bay riêng, sắp cất cánh rồi, tối nay huynh đệ chúng ta sẽ không say không về! Trên máy bay của tôi có hai cô tiếp viên chân dài, trắng trẻo xinh đẹp, sư huynh có muốn...”.
“Dừng dừng!”, Tần Lâm nhanh chóng bảo ông ấy dừng lại, không biết tên mập này đã làm hại biết bao nhiêu cô gái nhà lành trong giới giải trí rồi, trong đầu toàn là những thứ này.
“Đúng lúc tôi có chuyện muốn nhờ sư đệ giúp”.
“Tiểu sư huynh cứ nói, dù phải xông vào chảo lửa cũng quyết không do dự!”
Trong số các sư đê sư muội, thì Mã Lương Điền coi như là nghèo nhất rồi, hơn nữa cũng hơi không nghiêm chỉnh, có lẽ là vì thận phận của ông ta, thường xuyên lăn lộn trong giới giải trí nên ít nhiều cũng bị ảnh hưởng, nhưng mà ông ấy lại có chút tấu hài\tính hài hước.
Hai người trao đổi một hồi, sau đó Mã Lương Điền liền lập tức dặn dò cấp dưới, ông ta chắc chắn cố gắng hết sức xử lý việc Tần Lâm giao cho.
Sau đó, Tần Lâm gọi cho Tô Văn Kỳ.
“Buổi hòa nhạc tối nay chuẩn bị đến đâu rồi?”
Giọng nói vui tươi của Tô Văn Kỳ vang lên từ đầu bên kia: “Chỉ có vài người thôi mà, cần gì chuẩn bị, cứ thế lên hát là được”.
Tần Lâm mỉm cười: “Vậy sao được, bạn bè của tôi đều là fan của cô, đừng có để toang đấy nhé”.
Tô Văn Kỳ cười khổ: “Anh yên tâm đi, tôi là ca sĩ chuyên nghiệp mà! Buổi hòa nhạc hàng chục nghìn người cũng chả khác gì buổi hòa nhạc mấy người cả, được rồi, chút nữa tôi chuẩn bị một lát rồi đi trước đây, các anh cũng đến sớm vào nhé!”
Hai người nói chuyện một lúc rồi cúp điện thoại.
Sau đó, Tần Lâm đích thân lái xe thương vụ cỡ lớn của Tô Văn Kỳ đi đón cô ấy.
Tô Văn Kỳ vừa lên xe đã kéo rèm cửa theo thói quen, trong xe chỉ có ba người là cô, chị Điền và Tần Lâm.
“Văn Kỳ à, chút nữa biểu diễn cho tốt đấy nhé”.
Trước mặt chị Điền, Tô Văn Kỳ vẫn duy trì dáng vẻ lạnh lùng.
“Em biết rồi”.
Tổng cộng chỉ có mấy người, cần gì phải biển diễn cẩn thận, thả lỏng một chút có khi còn có thể hát hay hơn.
Khi xe chạy đến lưng chừng núi, chị Điền đột nhiên xuống xe.
“Văn Kỳ, tôi đi làm việc trước đây, thợ trang điểm và stylist đang đợi cô ở trên đỉnh núi”.
Sau khi chị Điền đi, Tô Văn Kỳ nhíu mày lại.
“Chị Điền lại nổi cơn gì vậy, chỉ là mấy người bạn thôi mà, cần gì thợ trang điểm với stylist chứ?”
Tần Lâm mỉm cười: “Cô mở rèm cửa ra xem”.
Tô Văn Kỳ nhíu mày, cẩn thận mở một góc rèm cửa ra, đột nhiên nhìn thấy một biển người đông đúc ở bên ngoài.
Hàng nghìn người hâm mộ đang xếp hàng soát vé, còn có nhân viên an ninh và nhân viên công tác, cả đỉnh núi đã được rào lại, quanh lưng chừng núi chật kín chỗ ngồi, trên đỉnh núi dựng một sân khấu đơn giản với dàn ánh sáng, âm thanh và máy quay, như thể một buổi hòa nhạc hoàn chỉnh.
Tô Văn Kỳ trợn to mắt, vẻ mặt kinh ngạc.
“Sao anh làm được vậy!”
Tần Lâm mỉm cười: “Có một ông chủ bán nước khoáng đến tài chợ tổ chức buổi hòa nhạc trên núi, những người hâm mộ mua vé lúc trước cũng không uổng công vô ích, có thể đến đây xem”.
Tô Văn Kỳ vô cùng bất ngờ, vốn tưởng lần này không thể tổ chức buổi hòa nhạc ở Đông Hải, thậm chí còn viết cả bài xin lỗi người hâm mộ trên Facebook rồi, không ngờ cuối cùng lại mở một buổi hòa nhạc trên đỉnh núi!
Tô Văn Kỳ lo lắng nhất là làm người hâm mộ thất vọng. Lần này thì tốt rồi, tất cả đều hoàn hảo!
“Tần Lâm, anh đỉnh quá!”
Nói xong, Tô Văn Kỳ ôm chầm lấy Tần Lâm, sau đó hôn anh từ phía sau.
Đôi môi mát lạnh in lên mặt Tần Lâm, hương thơm phả vào mặt khiến tim anh rung động.
Tô Văn Kỳ vừa chạm đã tránh ra, khuôn mặt cũng đỏ bừng lên, nhanh chóng lùi lại phía sau, ngồi xuống ghế giả vờ như không có gì xảy ra.
Lên đến đỉnh núi có rất nhiều lều được dựng lên, bên trong là phòng trang điểm và thay đồ đơn giản. Vì buổi hòa nhạc trên núi lần này tương đối đặc biệt nên không có vũ công và hát bè, mà chỉ có một mình Tô Văn Kỳ hát hoặc chơi đàn ghi ta.
Sau khi Tô Văn Kỳ đi vào phòng trang điểm, Tần Lâm đứng ở cửa đợi cô ấy, tiện thể đợi đám người Diệp Vãn Nhi đến.
Anh đã đồng ý cho mấy người Diệp Vãn Nhi đi cửa sau vào hậu trường để xin chữ ký và chụp ảnh cùng Tô Văn Kỳ.
Cùng lúc đó, một chiếc xe sang trọng đang đi lên núi, trong đó có một nam một nữ.
Người phụ nữ ăn mặc rất gợi cảm, khuôn mặt đầy phấn khích.
“Anh Hồ, buổi hòa nhạc lần này thật sự do anh tài trợ à?”
“Còn cần phải nói à, anh tài giỏi không?”
Đôi mắt người phụ nữ đột nhiên lóe sáng: “Anh Hồ giỏi quá!”
Hai người này cũng coi như là người quen của Tần Lâm.
Người phụ nữ này là streamer từng pk với Vương Đông Tuyết và Diệp Vãn Nhi – Tiểu Hồ Nương.
Còn người đàn ông này chính là anh Hồ - đại gia bao nuôi Tiểu Hồ Nương.
Anh Hồ này là người của công ty nước khoáng, để được tài trợ buổi hòa nhạc của Tô Văn Kỳ lần này, anh ta đã phải nhờ cậy không ít quan hệ.
Suy cho cùng, có thể tài trợ cho buổi hòa nhạc của Tô Văn Kỳ thực ra cũng là một phương thức quảng bá rất tốt, rất nhiều doanh nghiệp cũng tranh giành nhau đầu tư.
Tiểu Hồ Nương cũng vô cùng khấn khích, anh Hồ là nhà tài trợ, làm quen với Tô Văn Kỳ chắc hẳn không thành vấn đề, cô ta chỉ là người nổi tiếng trên mạng hạng ba, nếu có cơ hội kết bạn với một nhân vật tên tuổi như vậy, chắc chắn sẽ có ích cho con đường phát triển sau này của cô ta.
Tiểu Hồ Nương lấy điện thoại và gậy tự sướng ra, đến nơi xuống xe xong cô ta sẽ livestream luôn.
“Xin chào mọi người, tôi là Tiểu Hồ Nương đây, hôm nay tôi livestream bên ngoài là vì hôm nay tôi đến buổi hòa nhạc của Tô Văn Kỳ”.
“Bạn của tôi trùng hợp lại là nhà tài trợ ở đây, nên tôi đi thẳng vào đây, chút nữa tôi sẽ vào hậu trường tiếp xúc gần với Tô Văn Kỳ, mọi người đợi nhé!”
Nói xong, Tiểu Hồ Nương cầm điện thoại, đi thẳng đến phòng trang điểm sau hậu trường.
Thấy Tần Lâm đứng trước cửa, Tiểu Hồ Nương cong môi, lạnh lùng hừ một tiếng.
“Bảo vệ kia, mau tránh ra”.
Tần Lâm nhíu mày: “Cô tìm ai?”
Tiểu Hồ Nương sững sờ giây lát: “Tôi tìm ai? Anh không biết tôi là ai à? Tôi đến tìm chị Tô, không liên quan gì đến anh, chó ngoan không cản đường, mau tránh ra!”