Đây quả giống như là đãi ngộ dành cho công chúa, bao nhiêu ánh mắt đều đang đổ dồn về cô ta, cô ta còn có thể cảm nhận được bọn họ đang ghen tị với mình.
Đường Nhu lấy điện thoại quay một đoạn video ngắn, sau đó đăng lên vòng bạn bè.
Trong tích tắc, ở bên dưới đã có rất nhiều bình luận.
“Ôi trời, đây có phải là nhà hàng Pháp ở đường Quế Lâm không? Nghe nói nơi này đắt lắm đấy!”
“Đường Nhu cũng có tiền quá đi, lại có thể đến nhà hàng này để ăn, ngầu quá rồi đó!”
“Lại còn có người độc diễn violin cho xem, thật khoa trương quá đi!”
“Thật tốt khi tìm được một người bạn trai giàu có, ngưỡng mộ chết đi được”.
Nhìn thấy từng tin nhắn trả lời của bạn bè, trên mặt Đường Nhu lộ ra vẻ đắc ý, cô ta thích cảm giác được người khác ngưỡng mộ.
Giữa người với người thường có khoảng cách, có người chỉ có thể sống cuộc sống nghèo khó, còn những người khác thì có thể tận hưởng cuộc sống.
Giống như Vương Đông Tuyết, có bạn trai mà đến cả xe cũng không mua nổi, đi dạo phố còn nhặt cả chai thì có thể so sánh với ai được đây?
Nghĩ đến việc bây giờ Vương Đông Tuyết có thể đang ăn một tô canh Ma Lạt trị giá mấy đồng lẻ ở quán vỉa hè, còn cô ta lại đang thưởng thức âm nhạc và đồ ăn trong nhà hàng Pháp này, cho nên cô ta tự cảm thấy bản thân vô cùng sung sướng.
Ngay lúc đó, Vương Đông Tuyết và Tần Lâm cũng đã đến trước cửa nhà hàng rồi bước vào.
“Anh Tần, em phải vào nhà vệ sinh, anh đợi em một lát nhé”.
“Được”.
Hai người vừa bước vào trong, Vương Đông Tuyết liền đi vào nhà vệ sinh, còn Tần Lâm đứng ở trước cửa nhà vệ sinh đợi.
Đường Nhu ở trên lầu nhìn xuống thấy Tần Lâm bèn cau mày.
“Ông xã, anh nhìn người đó đi, có phải là bạn trai của Vương Đông Tuyết không?”
“Hình như là vậy, anh ta làm gì ở đây?”
“Ha ha, chắc là đến để trộm trai chứ gì. Để em đi xem thử!”
Trong lúc Tần Lâm đang đợi, bỗng một người đàn ông từ bên trong bước ra, anh ta rửa tay rồi ném một chai nước xuống đất.
Tần Lâm nhíu mày, sau đó nghĩ đến tư chất của con người bây giờ, ăn mặc đẹp đẽ sang trọng nhưng hành xử lại như một con vật, hành vi cử chỉ lại hết sức bình thường.
Tần Lâm cũng không nghĩ nhiều, anh thuận tay nhặt cái chai lên rồi ném nó vào thùng rác.
Tuy nhiên, ngay lúc anh cúi xuống nhặt chai thì Đường Nhu đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt, cô ta ngay lập tức cười phá lên.
“Ha ha! Bị tôi bắt tại trận rồi chứ gì, biết ngay là anh đi nhặt vỏ chai bỏ vào túi nilon mà, gan cũng lớn đấy, đây là nơi nào mà anh lại dám vào đây trộm chai hả?”
Vừa dứt lời, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía hai người, đây là một trong những nhà hàng cao cấp nhất ở Đông Hải, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Ai ai cũng cảm thấy thú vị, một tên rẻ rách nhặt ve chai lại dám vào một nhà hàng cao cấp thế này để ăn trộm?
Nghe thấy Đường Nhu nói vậy, Tần Lâm lập tức cau mày, sau đó nhìn cô ta mà không nói nên lời.
“Cô nói cái gì? Chúng tôi đến đây để dùng bữa”.
“Dùng bữa? Ha ha ha, anh đừng có mà bốc phét, anh có biết nhà hàng này đẳng cấp như thế nào không, loại người như anh đến đây ăn nổi sao?”
“Anh sẽ không nghĩ rằng nhặt chai một ngày ở ngoài đường sẽ đủ đến đây ăn một bữa đó chứ? Thật nực cười!”
“Nhân viên phục vụ đâu, mau đuổi bọn họ ra ngoài đi, bọn họ ở đây sẽ làm mất hứng của chúng tôi mất”.
Một nhân viên phục vụ nữ bước tới, nhìn thấy trên tay Tần Lâm đang xách một cái túi và một cái chai, cô liền cau mày.
“Mời anh ra ngoài, chỗ chúng tôi không cho phép nhặt phế liệu”.
Tần Lâm có chút cạn lời, sau đó nói: “Tôi nói rồi, tôi và bạn gái đến đây để dùng bữa, chúng tôi đã đặt bàn trước rồi”.
Nói xong, Vương Đông Tuyết bước từ nhà vệ sinh ra, cô khá ngạc nhiên khi nhìn thấy Đường Nhu cũng ở đây.
“Anh Tần, có chuyện gì thế?”
Nhìn thấy Vương Đông Tuyết đi rửa tay, Đường Nhu cuối cùng cũng hiểu ra.
“Tôi biết rồi! Bọn họ đến để đi nhờ nhà vệ sinh đó!”
“Chắc là Vương Đông Tuyết đến để đi nhờ nhà vệ sinh, còn anh thuận tiện nhặt chai luôn chứ gì?”
“Mấy người cũng hài hước quá rồi đấy, các người nghĩ đây là đâu chứ, KFC hay McDonald’s? Muốn đến thì đến muốn đi thì đi à?”
“Mau đến xem nào, có người muốn dùng nhà vệ sinh miễn phí này!”
Đường Nhu hét lớn như vậy, khiến ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía bọn họ, Tần Lâm ngay lập tức trở thành tiêu điểm của cả nhà hàng.
Vương Đông Tuyết cảm thấy xấu hổ xen lẫn khó chịu.
“Đường Nhu, cô quá đáng lắm rồi đấy”.
Đường Nhu hừ lạnh một tiếng: “Tôi quá đáng sao? Tôi nghĩ hai người quá đáng thì có, đi nhờ nhà vệ sinh thì bảo là đi nhờ, giả vờ làm gì chứ, còn ăn trộm chai nữa, đúng là thứ rẻ rách”.
Nhân viên phục vụ cũng có chút khó chịu: “Hai vị, nhà vệ sinh của chúng tôi không cho người ngoài dùng, xin hai người đi cho”.
Tần Lâm có chút không vui, nếu hôm nay không phải vì đi cùng Vương Đông Tuyết, với lại sợ làm cô mất vui, thì anh đã xử đám người này lâu rồi.
“Tôi nhắc lại một lần nữa, tôi đặt bàn trước rồi, nhìn cho rõ đây”.
Nói xong, Tần Lâm lấy điện thoại ra, tìm tin nhắn đặt bàn rồi đưa cho nhân viên phục vụ xem.
Nhân viên phục vụ vô cùng kinh ngạc, vội vàng nói.
“Xin đợi một chút, để tôi đi kiểm tra!”
Nếu có tin nhắn thì chắc chắn đã đặt bàn, chứ không phải nói đùa.
Đường Nhu hừ lạnh một tiếng: “Anh buồn cười thật đấy, anh đặt bàn ở đây sao? Anh đưa cái tin nhắn giả lừa ai chứ, anh đặt bàn số mấy?”
“Bàn số 1”.
“Ha ha, thật nực cười! Nói bừa cũng chẳng đáng tin, tôi nói cho anh biết, tôi và chồng tôi đang ngồi ở bàn số 1 đấy, anh cũng nổ vừa thôi”.
Vừa dứt lời, có rất nhiều người đều che miệng cười, vẻ mặt giễu cợt nhìn Tần Lâm và Vương Đông Tuyết.
Sau khi nhân viên phục vụ kiểm tra xong liền lập tức chạy lại nói.
“Thật xin lỗi quý khách, vừa rồi là do tôi đã sơ suất, anh thật sự đã đặt chỗ trước, xin mời anh lên lầu”.
Đường Nhu sững ra một lúc: “Cái gì! Anh ta có đặt bàn thật sao? Mấy người đừng nhầm lẫn đấy nhé, hai người bọn họ có khả năng chi trả ở một nơi như vậy sao?”
“Hơn nữa, tôi và chồng tôi đặt mới là bàn số 1”.
Người nhân viên phục vụ nói: “Không sai, bàn của hai vị cũng là bàn số 1, nhưng là bàn số 1 ở lầu một, thành thật xin lỗi hai vị, nhân viên phục vụ lúc nãy là người mới nên chưa hiểu chuyện”.
“Xin mời hai vị chuyển vị trí xuống lầu một”.
Nhìn một lượt các vị trí ở lầu một, lúc này cô ta mới hiểu ra.
Hóa ra Tần Lâm và Vương Đông Tuyết đặt bàn số 1 ở lầu trên!
Còn Đường Nhu và Ngụy Kiến Quân lại đặt ở lầu dưới!
Mặc dù đều là bàn số 1 nhưng vị trí và phong cảnh là hoàn toàn khác xa nhau.
Phong cảnh ở lầu dưới cũng đẹp, nhưng khi được trải nghiệm sự sang trọng ở tầng trên thì lầu dưới có vẻ khá bình thường.
Đường Nhu nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt trở nên khó coi.
“Này, các người phục vụ kiểu gì đấy? Chúng tôi đã ngồi rồi, đồ ăn cũng gọi rồi, bây giờ lại muốn chúng tôi chuyển chỗ sao?”
Nhân viên phục vụ sững ra một lúc, khó xử nói: “Thưa cô, cô có muốn thương lượng một chút không?”
Đường Nhu hừ lạnh một tiếng: “Thương lượng cái gì chứ? Các người nhìn bọn họ đi, có giống người có thể trả nổi tiền không? Cho dù có gọi điện thoại đặt bàn trước thì sao, nói không chừng bọn họ chỉ gọi một ly nước đá ra rồi chụp hình đăng lên vòng bạn bè, sau đó ra về”.