Tiết Đại Lâm là người rất thẳng thắn, nghĩ gì nói nấy, chưa bao giờ che giấu bản thân, khiến Vương Đông Tuyết cũng rất bất lực, không biết nói gì chỉ đành cười gượng.
Tần Lâm mỉm cười: “Được, có cơ hội sẽ dạy cậu vài chiêu”.
“Tốt quá!”
Hà Niệm Anh hơi há miệng, nhưng cũng không nói gì, tuy vai vế hơi loạn, nhưng nếu con trai có thể thân thiết với tiểu sư huynh thì tốt quá rồi.
Hà Niệm Anh mở két sắt, lấy ra một chiếc hộp màu đỏ, mở ra, bỗng nhiên một tia sáng đỏ chói lọi lóe ra.
Hai mắt Vương Đông Tuyết sáng lên, viên ngọc này đẹp quá!
Trong hộp là một mặt dây chuyền hồng ngọc vuông vắn to bằng ngón tay cái, được bọc bằng lớp bạch kim, hình dáng vô cùng nhã nhặn, vừa nhìn đã biết được làm từ bàn tay bậc thầy, viên ngọc trong suốt óng ánh, không hề có chút tạp chất nào.
Mặc dù giá của hồng ngọc không phải đắt nhất, nhưng những viên hồng ngọc có màu sắc như này lại cực kì hiếm.
“Cô Vương, chiếc dây chuyền này có tên là Xuất Thủy Phù Dung, tôi thấy nó rất hợp với cô nên tặng cô này".
Nói xong, Hà Niệm Anh còn đến phía sau, đeo lên cổ giúp Vương Đông Tuyết.
Trang sức chỉ khi được đeo lên người mỹ nữ mới thể hiện được giá trị lớn nhất của nó.
Làn da của Vương Đông Tuyết rất trắng, đeo dây chuyền hồng ngọc này lên, trông cô càng xinh đẹp cao quý, thực sự đẹp như một đóa hoa phù dung.
“Đẹp lắm”, Tần Lâm cũng khen ngợi.
Vương Đông Tuyết hơi xấu hổ, mặt đỏ bừng lên.
Tiết Đại Lâm vô tư nói: “Bộ váy này của chị dâu không xuất sắc lắm, về em sẽ làm cho chị hai bộ!”
Vương Đông Tuyết liên tục nói cảm ơn, sau đó mới về trường.
Để viên hồng ngọc này vào trong áo, tuy cô rất thích nhưng nếu để bên ngoài thì hơi phô trương quá, nên khiêm tốn một chút thì tốt hơn.
Cô ấy không giống những người phụ nữ thích khoe khoang khác.
Trên đường trở về, Vương Đông Tuyết ghé vào mấy cửa hàng quần áo nam dạo xem một lúc, muốn mua cho Tần Lâm mấy bộ.
Cô biết Tần Lâm không thiếu quần áo, nhưng đây là tấm lòng của cô, cũng rất có tình ý.
Chọn được hai chiếc khá nghiêm túc cho vào túi, tổng cộng hết hơn ba nghìn tệ.
Nếu là bản thân cô thì hơn ba trăm tệ có thể mua được hơn mười chiếc rồi, còn nếu là mua cho Tần Lâm thì mỗi chiếc hơn một nghìn cũng không thấy đắt lắm.
Sau khi mua xong, cửa hàng tặng cô ấy một tờ vé bốc thăm trúng thưởng.
“Thưa cô, tấm vé này có thể quay trúng thưởng trực tuyến, giải nhất là một chuyến du lịch một ngày trên du thuyền sang trọng đấy”.
“Ồ, được, cảm ơn nhé”.
Vương Đông Tuyết cầm tờ vé trở về lớp bắt đầu tiết học.
Trong giờ học, cô lấy điện thoại ra để quét tờ vé bốc thăm trúng thưởng.
Mấy cô bạn bên cạnh thấy vậy thì hỏi: “Đông Tuyết, cậu đang làm gì vậy?”
Vương Đông Tuyết nói nhỏ: “Đang bốc thăm trúng thưởng”.
“Haizz, đây toàn là lừa đảo thôi, làm gì có chuyện trúng giải dễ dàng như vậy chứ?"
Vương Đông Tuyết mỉm cười: “Cứ thử thôi”.
Cô cảm thấy gần đây mình rất may mắn, nhất là sau khi gặp được Tần Lâm.
Có người tài trợ cho cô đi học, làm streamer thì có người donate, cuộc sống ngày càng thuận lợi, biết đâu lại trúng giải thì sao.
Vương Đông Tuyết thử quét mã, mấy vài phút thao tác, trên điện thoại xuất hiện một chiếc bàn tròn, trên đó có viết các loại giải thưởng.
Bấm vào rút thăm, bánh xe bắt đầu quay tròn, ngay sau đó, chiếc kim đã dần dừng lại.
Rơi vào vị trí bé nhất, có xác suất thấp nhất.
Giải nhất!
Vương Đông Tuyết ngạc nhiên, trúng giải thật rồi!
Mặc dù Vương Đông Tuyết không quá mê mẩn hay để tâm đến việc trúng giải, dù gì thì cô ấy cũng chưa mua xổ số bao giờ.
Nhưng việc trúng giải vẫn khiến cô hơi bất ngờ cùng vui mừng.
Mấy người bạn bên cạnh cũng rất ngạc nhiên: “Đông Tuyết, cậu trúng giải thật à? Trúng gì đó mau xem xem”.
Vương Đông Tuyết quét mã QR, kết quả giải thưởng nhanh chóng hiện ra.
“Là hai vé du thuyền hạng sang”.
“Vãi chưởng, Đông Tuyết, cậu may mắn quá vậy, tớ nghe nói đến du thuyền này rồi, hình như mỗi năm Đông Hải chúng ta chỉ có một lần thôi, chỉ có người giàu có quyền lực mới lên được đó, còn dân thường chúng ta dù có tiền cũng vô dụng”.
“Đúng vậy, con du thuyền này tên là Kim Thái, những người lên được đó toàn là đám cậu ấm cô chiêu, nếu tớ có thể lên đó chơi một lần thì đời này không còn gì hối tiếc nữa”.
“Đông Tuyết này, cậu có hai vé, hay là bán cho tớ một vé đi?”
“Cậu nghĩ gì thế, Đông Tuyết chắc chắn là đi với bạn trai rồi”.
Mặt Vương Đông Tuyết đỏ bừng lên, cũng vô cùng vui mừng, có hai tấm vé này, cô tất nhiên là muốn đi với Tần Lâm.
Mấy người bạn đều cực kì hâm mộ, đột nhiên có một người lên tiếng.
“Hình như lớp chúng ta cũng có người lên được du thuyền Kim Thái này chơi đó?”
“Ai vậy?”
“Tất nhiên là cô chủ Khổng rồi!”
Nhắc đến cô chủ Khổng, tất cả mọi người đều bừng tỉnh, nếu lớp bọn họ có người đủ tư cách lên tàu thì đó chắc chắn là cô chủ Khổng rồi.
Cô chủ Khổng là con nhà giàu nổi tiếng lớp bọn họ, điều kiện kinh tế rất tốt, thường xuyên tham gia các bữa tiệc của giới thượng lưu, hoàn toàn không cùng một tầng lớp với bọn họ.
Sau khi tan học, mấy người bạn liền nhiệt tình: “Cô chủ Khổng!”
Khổng Linh Linh quay lại, nhíu mày: “Gì vậy?”
“Cô chủ Khổng, Đông Tuyết cũng sắp tham gia bữa tiệc trên du thuyền Kim Thái đó!”
Khổng Linh Linh lạnh lùng hừ một tiếng: “Sao có thể, cô ta làm gì có tư cách đi”.
Giọng điệu Khổng Linh Linh tỏ vẻ khinh thường, trong lớp này người cô ta khinh thường nhất chính là Vương Đông Tuyết, nhà đã nghèo còn tỏ vẻ thuần khiết.
“Thật đó, Vương Đông Tuyết trúng thưởng, được hai vé đó!”
Chúc Linh Linh nhíu mày, đi đến cầm điện thoại lên đọc thông tin trúng thưởng, cười mỉa mai.
“Ngu à, thế mà cũng tin, đây chắc chắn là giả, không tin cô thử đi đổi vé mà xem”.
Nghe Chúc Linh Linh nói vậy, tất cả mọi người chợt lộ vẻ thất vọng, thì ra là giả, bảo mà, làm sao có chuyện may mắn thế được.
Vương Đông Tuyết hơi nhíu mày, cô lại thấy hơi sai sai, đây là vé bốc thăm trúng thưởng mà cửa hàng cô mua quần áo cho Tần Lâm tặng, tuy không phải bán hành hiệu xa xỉ gì nhưng cũng là cửa hàng quần áo cao cấp, sao có thể đưa cho cô vé giả được chứ?
Sau khi tan học, Vương Đông Tuyết cầm điện thoại ra cổng trường, đến địa điểm đổi thưởng, hỏi nhân viên.
“Xin chào, tôi trúng giải nhất...Có thể đổi thưởng ở đây không?”
“Được thưa chị, vui lòng đăng ký và quét mã QR ạ”, nhân viên mặc đồng phục vô cùng lịch sự, nơi đổi thưởng cũng rất lớn, không hề giống lừa đảo.
Ngay sau đó, nhân viên lấy hai tấm vé đưa cho Vương Đông Tuyết, đăng ký thông tin của cô là xong.
Cầm hai tấm vé trên tay, Vương Đông Tuyết vô cùng vui mừng, không ngờ cô lại may mắn như vậy, trúng được giải thưởng lớn.
Đúng lúc đi chơi với anh Tần, cô ấy còn chưa được ngồi du thuyền bao giờ, có lẽ sẽ rất lãng mạn cho xem.
Vương Đông Tuyết nóng lòng gửi tin nhắn cho Tần Lâm.
“Anh Tần, em trúng thưởng được hai vé du thuyền Kim Thái, ngày mai chúng ta cùng đi chơi đi?”
Tần Lâm nhanh chóng trả lời lại: “Được”.