Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Bà cụ vừa dứt lời, thì ngoài cổng lại có thêm một chiếc xe tới, lần này là hai chiếc xe thương vụ, bên trên có viết chữ bất động sản Hà Thị rất rõ ràng.  

             Cửa lớn còn chưa đóng lại, đám người nhà họ Chu thấy rất ngạc nhiên, sao bất động sản Hà Thị lại đến nữa vậy?  

             Bà cụ chống ba-toong vội vàng bước ra cửa đón, cả nhà họ Chúc đứng rất long trọng trước cổng trang viên Thanh Mai, nhìn chằm chằm vào chiếc xe kia.  

             Ngay sau đó, chiếc xe dừng lại, vài chàng trai mạnh mẽ bước xuống xe và hỏi.  

             “Xin hỏi người nào là tổng giám đốc Chúc, Chúc Linh Linh?”  

             “Là tôi”, Chúc Linh Linh đi ra.  

             “Vâng, đây là quà chủ tịch Hà của chúng tôi tặng cô, mong cô hãy nhận lấy”.  

             Nói xong, mấy thanh niên bắt đầu khiêng quà từ trong xe ra, mấy hòm vàng bạc châu báu cùng với vài bộ váy dạ hội, giày cao gót và trang sức quý giá, v...v...  

             Thấy những thứ này, đám người bà cụ đều sững sờ, sao bất động sản Hà Thị lại tặng quà lớn như vậy?  

             Chúc Linh Linh càng ngạc nhiên hơn: “Những...Những thứ này đắt quá, tôi không thể nhận được”.  

             Mấy thanh niên cười khổ: “Tổng giám đốc Chúc đừng làm chúng tôi khó xử, chúng tôi chỉ là người chuyển quà tặng thôi, nếu cô không nhận, khi chúng tôi trở về không biết ăn nói thế nào cả”.  

             Mấy người thanh niên mặc kệ Chúc Linh Linh có nhận hay không, trực tiếp khiêng vào trong sân, cũng không phải đồ vật gì lớn, không cần phải mang tận vào trong nhà.  

             Sau khi xe kia rời đi, mọi người lập tức bắt đầu kiểm tra chỗ châu báu này, mở ra xem bên trong toàn là trang sức quý giá, ngay cả một chiếc vòng tay nhỏ kín đáo cũng có giá mấy trăm nghìn.  

             Bà cụ hơi hoang mang: “Đây là ý gì? Sao bất động sản Hà Thị lại tặng quà quý giá như vậy cho nhà họ Chúc chúng ta?”  

             Vương Vân vội vàng nói: “Mẹ, mẹ đừng có nhầm, đây đều là quà tặng cho Linh Linh, không phải cho nhà họ Chúc chúng ta”.  

             Mấy người vừa nãy đến đã chỉ đích danh là quà tặng cho Chúc Linh Linh, bọn họ đều nghe thấy rõ ràng.  

             Tặng cho nhà họ Chúc và tặng cho Chúc Linh Linh, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Vừa nãy Vương Vân đã chịu thiệt rồi, lần này phải nói cho rõ ràng.  

             Bà cụ lườm bà ấy, mặc dù không hài lòng nhưng lời Vương Vân nói là sự thật.  

             Mấy hòm trang sức châu báu lớn này, cộng thêm mấy bộ váy dạ hội và giày cao gót quý giá, nếu là nhà bình thường thì có lẽ đã đủ để mua một căn biệt thự rồi.  

             “Nhà họ Hà có ý gì, Linh Linh cháu có biết không?”  

             Chúc Linh Linh lắc đầu, cô ấy cũng không hiểu.  

             Vương Vân đột nhiên nói: “Đúng rồi, mọi người có biết chủ tịch Hà, Hà Niệm Anh có mấy người con trai không?”  

             Vương Vân nói vậy khiến mọi người đều bừng tỉnh.  

             Con trai của Hà Niệm Anh chính là Tiết Đại Lâm mà?  

             Tiết Đại Lâm là cậu ấm nhà giàu nổi tiếng, ai mà không biết chứ, ý của Vương Vân là...  

             Bà cụ lập tức nhíu mày: “Ý của con, đây là quà hồi môn của nhà họ Hà?”  

             Ngay sau khi nói ra suy đoán này, người nhà họ Chúc đều cảm thấy kinh ngạc.  

             Và đánh mắt nhìn sang Tần Lâm.  

             Bởi vì Tần Lâm và Chúc Linh Linh luôn đi rất gần nhau, giống như người yêu, mặc dù nhà họ Chúc luôn không đồng ý, nhưng Chúc Linh Linh sẵn lòng thì bọn họ cũng mặc kệ.  

             Nhưng bây giờ thì khác rồi, con trai nhà giàu có nhất Đông Hải thích Chúc Linh Linh, đây là cuộc liên hôn giữa hai nhà!  

             Một khi liên hôn với gia tộc đẳng cấp như nhà họ Hà, thì sau này nhà họ Chúc bọn họ cũng không còn là gia tốc hạng hai nữa, mà là gia tộc hạng một, thậm chí có thể trở thành gia tộc hàng đầu Đông Hải!  

             Nghĩ đến đây, trong lòng bà cụ liên vui sướng phát điên!  

             Lẽ nào nhà họ Chúc sắp trỗi dậy rồi sao!  

             Mười năm trước, nhà họ Chúc dựa thế vào nhà họ Tần, thậm chí còn đính ước với nhà bọn họ, để Chúc Linh Linh gả cho Tần Lâm, đợi sau khi hai nhà liên hôn thì nhà họ Chúc chắc chắn sẽ phất lên.  

             Nhưng chuyện đời khó lường, không ngờ nhà họ Tần bất ngờ gặp dọa diệt vong, hy vọng phất lên của nhà họ Chúc cũng dập tắt theo đó.  

             Mười năm này, dựa vào năng lực của Chúc Linh Linh, mặc dù nhà họ Chúc luôn phát triển, nhưng tốc độ rất chậm.  

             Như câu nói, ngựa không ăn cỏ đêm ngựa khó béo, người không xông pha người không giàu, cho dù luôn phát triển, nhưng nếu muốn trở thành gia tộc hạng một thì rất khó.  

             Vì vậy, nếu chỉ dựa vào phát triển từ từ thì không biết phải qua bao nhiêu thế hệ nhà họ Chúc mới trở thành gia tộc hàng đầu, dù sao thì bà cụ đời này cũng không thể thấy.  

             Có vẻ như tâm nguyện của bà cụ sắp thành hiện thực rồi, một là tòa nhà thương mại ở trung tâm thành phố, một là trang viên Thanh Mai, hai thứ này đều đã là của nhà họ Chúc rồi.  

             Nay chỉ còn thiếu một cái duy nhất, đó chính là trở thành gia tộc hàng đầu, trở thành nhà giàu đích thực!  

             Cơ hội đang ở trước mặt, bà cụ sao có thể không kích động chứ.  

             Vương Vân càng kích động hơn, nếu có thể liên hôn với nhà họ Hà, thì bà ấy chẳng phải sẽ thành thông gia của Hà Niệm Anh sao?  

             Thông gia của nhà giàu có nhất Đông Hải! Mẹ vợ của Tiết Đại Lâm!  

             Nếu nói ra những điều này, thì không phải sẽ khiến người ta ghen tỵ muốn chết sao?  

             Thấy những vàng bạc châu báu này, đám người nhà họ Chúc bỗng trở nên yên tĩnh, bà cụ suy nghĩ một lát rồi nói.  

             “Chuyện mẹ nói để Chúc Minh làm người kế vị lúc nãy tạm thời gác lại đã”.  

             Bà cụ vừa dứt lời, sắc mặt Chúc Minh lập tức trở nên hơi khó coi.  

             Mặc dù sáng thay tối đổi không tốt lắm, nhưng mặt bà cụ rất dày, tất nhiên sẽ không để tâm đến điều này, dù sao nhà này cũng do bà cụ quyết định, quyến định thế nào đều là quyền của bà.  

             Trước đây bà cụ thiên vị, muốn giao lại quyền cho Chúc Minh, là vì Chúc Minh là con trai độc đinh và được bà cụ cưng yêu.  

             Nhưng giờ đã khác, nhà họ Hà thích Chúc Linh Linh, Chúc Linh Linh sắp trở thành con dâu nhà họ Hà, nhà họ Hà bọn họ chắc chắn sẽ không thèm để mắt đến chút gia sản nhà họ Chúc, vì vậy chuyện người kế vị cứ tạm thời hoãn lại.  

             Mặc dù Chúc Minh rất không đồng ý, nhưng cũng hiểu rõ bà cụ làm vậy là vì suy nghĩ cho gia tộc, ông ta không thể so với nhà họ Hà được.  

             Vương Vân lộ ra vẻ vui mừng, vốn tưởng rằng nhà bọn họ sắp thất thế rồi, nhưng không ngờ lại xuất hiện nhà họ Hà khiến tình thế xoay chuyển, thật tốt quá, sau này Chúc Linh Linh lại là trụ cột nhà của họ Chúc rồi.  

             Người nhà họ Chúc ai nấy đều rất vui mừng, nhưng bọn họ cho rằng có một người chắc chắn không thể vui nổi, đó chính là Tần Lâm.  

             Mặc dù sắc mặt Tần Lâm lúc này vẫn bình thường như không có chuyện gì xảy ra, nhưng mọi người đều hiểu rõ, trong lòng anh chắc chắn rất khó chịu.  

             Vương Vân lạnh lùng hừ một tiếng: “Họ Tần kia, đã nhìn thấy chưa, chỉ có những người đẳng cấp như Tiết Đại Lâm mới xứng với con gái tôi thôi, cậu sớm bỏ cuộc đi”.  

             Bà cụ gật đầu: “Cậu ở nhà chúng tôi đã lâu rồi, đã đến lúc cắt đứt qua lại với Linh Linh, sau này Linh Linh có thể sẽ là con dâu nhà họ Hà, tôi không mong muốn lan truyền tin tức tình cảm của Linh Linh với người khác, Tần Lâm, cậu hiểu không?”  

             Bà cụ và Vương Vân đều nói vậy khiến Chúc Linh Linh không vui.  

             “Mẹ, bà nội! Hai người nói gì vậy! Liên hôn với nhà họ Hà cái gì chứ! Con đồng ý lúc nào!”  

             Bà cụ hừ lạnh: “Đồng ý hai không con không có quyền quyết định! Linh Linh, đối phương không phải là gia tộc nhỏ bé gì, không phải đối tượng con muốn từ chối là được, con phải tự biết thân biết phận”.

Advertisement
';
Advertisement