Owen nghiến răng nghiến lợi nói: “Hừ, các người có chữa cũng không chữa khỏi!”
Mã Hán Hưng nói: “Vậy anh mời bác sĩ cao siêu khác đi”.
Bọn họ chẳng muốn bận tâm đến loại người này, chết quách đi, ai thèm chữa bệnh cho anh chứ?
Bác sĩ không thể tự chữa trị cho mình được, thể hiện kiến thức uyên thâm trên lĩnh vực Tây y nhưng Owen không thể nào kiểm tra cho bản thân, cũng không thể chữa trị, anh ta bắt đầu cảm thấy choáng váng đầu óc.
“Bác sĩ Owen, mau xin lỗi đi, anh sắp không chịu nổi đâu!”
Owen ngẩng đầu, ngậm chặt miệng không chịu xin lỗi, hằn học nhìn đám người Tần Lâm, giống như đang giận sôi máu vậy.
Mấy người phóng viên vội nói: “Các vị bác sĩ, nếu anh Owen xảy ra chuyện ở chỗ các người e rằng sẽ gây ảnh hưởng ra quốc tế, mong các vị mau chóng chữa trị!”
Mã Hán Hưng cau mày lại: “Các người có thái độ gì đấy, cầu xin thì cũng phải ra dáng cầu xin chứ, anh ta cũng không cần chúng tôi chữa trị, chúng tôi mặc kệ sống chết của anh ta”.
Một người phóng viên nước ngoài hừ lạnh lùng: “Bác sĩ Owen là chuyên gia nổi tiếng quốc tế, nếu anh ấy chết ở phố Đông y của các người, con phố này sau này đừng hòng được mở nữa, dư luận quốc tế chắc chắn sẽ áp đảo các người, không tin các người cứ thử xem!”
“Anh uy hiếp tôi?”, đám người Mã Hán Hùng vô cùng khó chịu, chữa bệnh cứu người là điều nên làm, nhưng đám người ngoại quốc này đúng là hống hách, tưởng rằng mình là người nước ngoài thì sẽ có địa vị cao hơn người Hoa Hạ sao?
Tần Lâm nói: “Không sao, chữa thì chữa, bọn họ nói cũng có lý”.
“Tần đại sư!”
Tần đại sư muốn ra tay, bọn họ thấy không vui, tên Owen này chế giễu bọn họ như thế, bây giờ còn cứu anh ta, hơn nữa cứu rồi bọn họ cũng sẽ không thấy cảm kích, đúng là tức chết đi được.
Tần Lâm cười nói với Mã Hán Hưng.
“Ông chủ Mã, sân sau quán của ông có cối xay không?”
Mã Hán Hưng sững sờ: “Có”.
Tầm Lâm gật đầu: “Được, mời mọi người di chuyển ra sân sau”.
Nói xong mọi người đi theo Tần Lâm ra sân sau y quán của ông ấy, ở đó có một cái cối xay, bên trên còn có lừa đang kéo cối, xay một ít bột thuốc.
Mã Hán Hưng dắt lừa sang một bên, để lại cái cối xay.
Tần Lâm nói: “Lấy ít xạ hương, thược dược khô......”
Tần Lâm nói một đống dược liệu, hầu hết là đồ khô, sau đó bảo Mã Hán Hưng đi chuẩn bị.
Những dược liệu này đều là đồ dự trữ thường thấy, ông ấy nhanh chóng đem đến, sau đó Tần Lâm đổ vào cối xay rồi nói với Owen.
“Anh Owen, muốn chữa bệnh thì hãy cởi áo ra”.
Lúc này Owen đã mất hết sức phản kháng, dị ứng khiến anh ta thấy khó chịu vô cùng, vội cởi áo ra, để lộ cơ thể toàn sẹo lồi.
“Anh đến đây, cầm lấy cái cọc gậy gỗ này rồi dùng lực đẩy!”
Owen cau mày lại, hơi nghi ngờ nhưng vẫn thử cầm lấy cọc gỗ, bắt đầu đẩy.
Bột thuốc được nghiền nát, bay tung tóe lên không trung, sau đó từng hạt li ti rơi trên người Owen, cảm giác dễ chịu sảng khoái lập tức ùa đến.
Hơn nữa cái cọc gỗ này giải ngứa rất tốt, Owen vừa đẩy vừa dùng cơ thể cọ sát về phía trước.
Tần Lâm cười nói: “Anh Owen, nếu muốn khỏi nhanh hơn thì tôi còn một vài cách khác, bịt mắt lại, kết hợp với cà rốt sẽ nhanh hơn”.
Owen hừ lạnh lùng: “Có thứ giúp điều trị nhanh hơn còn không mau mang đến đây!”
Mã Hán Hưng lén cười, vội lấy vải bịt mắt và cà rốt đến.
Tất cả người Hoa Hạ đều hiểu rõ là chuyện gì còn đám người nước ngoài đó thì không biết gì hết.
Owen bịt mắt lại, cởi trần, miệng nhai cà rốt, thong thả kéo cối xay giống như lừa vậy.
Mọi người xung quanh đều che miệng cười, còn dùng điện thoại quay lại đăng lên mạng, nhưng đám người nước ngoài thì không hiểu.
Họ cảm thấy cách chữa bệnh này rất thần kỳ.
Điều quan trọng là Owen cảm thấy rất hiệu quả, trong quá trình xay cối, bột thuốc rắc lên người anh ta, cộng thêm cọc gỗ của cối xay cũng có tác dụng nhất định.
Hơn nữa Owen cởi trần kéo cối xay, cơ thể toát mồ hôi, lỗ chân lông mở to, máu lưu thông nhanh thúc đẩy hiệu quả của bột thuốc, vì thế chứng dị ứng trên cơ thể dần biến mất.
Lúc này mọi người mới thực sự khâm phục Tần Lâm, đúng là thần y, thực sự lợi hại.
Không chỉ y thuật cao siêu mà cũng rất thông minh, nhanh trí.
Owen được coi là nhân vật tầm cỡ quốc tế, dù sao cũng là bác sĩ nổi tiếng chuyên gia hàng đầu, nếu anh ta thực sự xảy ra chuyện ở đây, họ chắc chắn sẽ phải chịu trách nhiệm.
Cho dù có Tần Lâm ở đây không ai dám làm gì bọn họ, nhưng sẽ gây dư luận ở nước ngoài.
Chết ở nơi toàn bác sĩ Đông y, chắc chắn sẽ ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của họ.
Nhưng nếu chữa trị cho anh ta.
Tên Owen này ăn nói lỗ mãng, không tôn trọng bọn họ, cho dù bị bệnh nhưng vẫn ương ngạnh, không chịu thua, cứu anh ta khiến mọi người thấy bực bội, khó chịu.
Chiêu này của Tần Lâm vẹn cả đôi đường.
Vừa cứu tên Owen này vừa khiến anh ta bị xấu mặt.
Ở nước ngoài anh là bác sĩ tài giỏi cỡ nào đi nữa thì cũng phải kéo cối xay cho tôi đấy thôi.
Tầm hơn mười phút sau, mụn trên người Owen đã biến mất hoàn toàn, anh ta cởi bịt mắt, ăn hết phần cà rốt còn lại, anh ta chỉ cảm thấy thấy sung sướng thoải mái.
Phóng viên lập tức phỏng vấn: “Anh Owen, xin hỏi bây giờ anh cảm thấy thế nào, bác sĩ Đông y của Hoa Hạ thực sự có thể chữa khỏi bệnh cho anh sao?”
Own hừ lạnh lùng: “Đông y chẳng qua chỉ là thuật phù thủy thôi, không đáng nhắc đến, bệnh của tôi chỉ là dị ứng bình thường, dùng thuốc đơn giản là chữa được, đây không phải là sự thần kỳ của Đông y, mà là do người phương Tây chúng tôi khỏe mạnh cường tráng."
Tên Owen này đúng là vô liêm sỉ, rõ ràng là Tần Lâm chữa khỏi bệnh cho anh ta, nhưng anh ta lại nói là do bản thân khỏe mạnh cường tráng.
Mặc dù anh ta chém gió vớ vẩn trước máy quay nhưng không ai thấy tức giận, mà còn ra vẻ chế giễu, giống như đang xem trò hề vậy.
Owen thấy khó hiểu ánh mắt của mọi người, anh ta cau mày mông lung, mơ hồ.
Chuyện dị ứng phấn hoa lúc nãy vẫn khiến anh ta khiếp sợ, sự việc hôm nay đành phải tạm dừng ở đây, anh ta nhanh chóng lên xe đi về.
Ngày hôm sau báo chí đưa tin lập tức gây ra làn sóng dữ dội.
Trên Facebook, Tiktok cùng các nền tảng giao lưu bằng video ngắn khác toàn là tin trang đầu, top 1 hotsearch.
Nhìn thấy dáng vẻ kéo cối xay của Owen mọi người đều cười vỗ đùi.
“Con lừa ngoại quốc này đúng là biết kéo cối xay!”
“Không sai, còn bảo người phương Tây bọn chúng là khỏe mạnh cường tráng, khỏe mạnh cường tráng đúng là phù hợp để kéo cối xay rồi, ha ha ha!”
“Buồn cười nhất là anh ta còn đeo bịt mắt, miệng ngậm cà rốt, đúng là giống y đúc lừa kéo cối xay ha ha ha!”
“Giống 100%, các vị thần y ở phố Đông y lại tài thế ư?”
“Phố Đông y là báu vật của Đông Hải, đám người ngoại quốc đó dám lên mặt với đại sư của chúng ta, đúng là muốn chết!”
“......”
Ngoài cái này còn có mấy đoạn video đấu y thuật nữa cũng đều được truyền ra ngoài, trong đó video có lượng người xem nhiều nhất đương nhiên là cảnh tượng Owen quỳ tại chỗ.
Một cây kim bạc là khiến người khác quỳ xuống, bác sĩ Đông y đúng là lợi hại thật.
Có phải anh không tin Đông y, cảm thấy Đông y là ảo thuật đúng không, vậy thì phải để anh mở mang tầm hiểu biết mới được!
Sau khi Owen nhìn thấy những tin này lập tức phẫn nộ!
Sau đó anh ta search trên mạng mới biết lừa kéo cối xay nghĩa là gì, mặt anh ta tái mét lại.
“Khốn nạn! Khốn nạn! Điều tra cho tôi tên đó là ai, mối thù này tôi nhất định phải trả!”