Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Chương 406: Y dược Chúc Thị

Được sống trong một gia tộc lớn như này là phúc phận tu luyện từ kiếp trước, nhất là có thể trở thành cô chủ nhà giàu như này lại càng khiến nhiều người ngưỡng mộ.

Mọi người ai ai cũng tranh nhau muốn gả vào nhà giàu, chứ không có ai muốn rời đi cả.

Chúc Linh Linh cười nhạt: “Cháu sẽ không bao giờ hối hận”.

Đây không phải lần đầu tiên Chúc Linh Linh rời khỏi nhà họ Chúc, nhưng lần giam lỏng này thật sự đã khiến trái tim Chúc Linh Linh tan nát.

Cô ấy sẽ không bao giờ quay lại nhà họ Chúc nữa.

Tần Lâm đưa Chúc Linh Linh đến tập đoàn Chúc Thị, tòa nhà thương mại xa hoa bậc nhất Đông Hải.

Lúc bọn họ đến cửa, nhân viên bảo vệ nhìn thấy Chúc Linh Linh thì sắc mặt hơi thay đổi, vội vàng chào hỏi.

“Tổng giám đốc Chúc!”

Sau đó, khi Chúc Linh Linh lên thang máy, bảo vệ vội vàng lấy bộ đàm.

“Chủ tịch Chúc, tôi thấy Chúc Linh Linh đến rồi!”

Lúc này, Chúc Minh đang mở cuộc họp trong phòng, sau nhiều ngày tẩy não, cộng với ép buộc và dụ dỗ, các cổ đông này đều đã ủng hộ ông ta. Hiện giờ Chúc Minh chính là cổ đông lớn thực sự và đã thôn tính toàn bộ quyền sở hữu cổ phần của Chúc Linh Linh, bao gồm cả Đường Thần số 2 và tài sản của Y dược Văn Hòa.

Nghe thấy lời bảo vệ nói trong bộ đàm, Chúc Minh cười khinh bỉ.

Đến thì làm sao, đại cục đã định rồi!

Chúc Linh Linh đẩy cửa bước vào, sắc mặt của tất cả mọi người đều trở có chút kỳ lạ.

Chúc Minh cười khinh bỉ nói: “Chúc Linh Linh, cô đến đây làm gì, hiện giờ cô chỉ là một nhân viên bình thường của công ty chúng tôi, cô không có tư cách tham gia cuộc họp cổ đông này”.

Chúc Linh Linh liếc mắt, lạnh lùng nói: “Bác cả, ông có biết xấu hổ hay không hả, ông lấy lại cổ phần của mình thì cũng cho qua, nhưng cổ phần y dược Văn Hòa của tôi mà ông cũng dám động vào?”

Chúc Minh cười ha hả: “Y dược Văn Hòa gì chứ, ba công ty chúng ta đã sáp nhập từ lâu rồi, lấy đâu ra công ty của cô thế? Hiện giờ chỉ có một y dược Chúc Thị, mà cổ đông lớn nhất chính là Chúc Minh tôi! Còn cô chỉ là một nhân viên nhỏ bé, hiện giờ lấy tư cách chủ tịch hội đồng quản trị, tôi ra lệnh cho cô cút khỏi phòng họp!”

“Ông...”, Chúc Linh Linh tức tím mặt, không lại lại có người vô liêm sỉ đến mức độ này!

Lúc này Tần Lâm đẩy cửa bước vào với vẻ mặt hài hước, cười khinh bỉ nói.

“Quyền lực lớn quá”.

Thấy Tần Lâm xuất hiện, sắc mặt Chúc Minh Minh lập tức thay đổi, lảo đảo lui về phía sau vài bước.

Người khác không biết nội tình, nhưng Chúc Minh biết vô cùng rõ, Tần Lâm đã chết rồi mà!

Hai nhà họ Hoa và nhà họ Thư đã sử dụng biết bao nhiêu thế lực, hy sinh lợi nhuận mười năm tới, dùng hai mươi lính đánh thuê cao cấp, những vẫn không giết được Tần Lâm? Tên này là người bất tử hả!

Thấy sắc mặt tái nhợt của Chúc Minh, Tần Lâm cười khinh bỉ: “Sao vậy, có phải rất ngạc nhiên vì sao tôi chưa chết đúng không? Ông tưởng mật báo là tôi sẽ chết chắc, sau đó ông sẽ bình chân như vại à?”

Sắc mặt Chúc Minh cứng đờ, lo lắng nói.

“Cậu đừng có nói linh tinh, liên quan gì đến tôi?”

Chúc Minh giả vờ bình tĩnh: “Đây là đại hội cổ đông của chúng tôi, cậu là người ngoài đến đây làm gì?”

Tần Lâm mỉm cười: “Tôi đến xem náo nhiệt”.

“Há? Xem náo nhiệt cái gì?”, Chúc Minh nhíu mày.

Thế nhưng ông ta vừa dứt lời, liền có người mặc đồng phục ngân hàng đẩy cửa bước vào.

“Chủ tịch Tôn, sao ông lại đến đây vậy?”

Chủ tịch ngân hàng Tôn nói: “Chủ tịch Chúc, hiện giờ ngân hàng chúng tôi đang nghi ngờ năng lực của công ty các ông, nên quyết định từ chối cho vay đồng thời truy hồi khoản vay trước đó. Mong công ty các ông thanh toán trong vòng hai tư giờ, nếu không chúng tôi sẽ cưỡng chế mua lại công ty các ông”.

Sắc mặt Chúc Minh lập tức tái nhợt.

“Cái gì! Chủ tịch Tôn, ý của ông là gì? Sao chúng tôi lại không có năng lực chứ?”

Chủ tịch ngân hàng Tôn lạnh nhạt nói: “Chắc ông vẫn chưa nhận được thông tin nhỉ, bây giờ tập đoàn Hiên Viên sẽ thoái vốn khỏi công ty các ông, bởi vì công ty ông đã vi phạm hợp đồng, hiện giờ các ông đang nợ tập đoàn Hiên Viên năm tỷ nhân dân tệ và không có khả năng trả nợ, nó cũng thuộc về vi phạm hợp đồng”.

Chúc Minh trợn mắt nói: “Chuyện này không thể nào! Tập đoàn Hiên Viên đã phá sản rồi!”

Kế hoạch của Chúc Minh vốn dĩ đang tính toán vô cùng tốt, tập đoàn Hiên Viên bị phá sản rồi, ông ta không phải trả năm tỷ bọn họ đầu tư trước đây nữa, thế là Chúc Minh sẽ kiếm không năm tỷ, quá hời.

Chủ tịch ngân hàng Tôn cười khinh bỉ: “Tập đoàn Hiên Viên đã sống lại rồi, hơn nữa chuyện người ta có phá sản hay không, không phải do anh quyết định”.

Chúc Minh lắc đầu lia lịa, không thể nào, chuyện này chắc chắn không thể nào.

Ông ta lấy điện thoại ra, đang định hỏi thăm về tin tức của tập đoàn Hiên Viên, nhưng Vương Nhị của tập đoàn Hiên Viên đã đi vào cùng mấy người thư ký.

“Chúc Minh, đây là thư luật sư của chúng tôi”.

Vương Nhị lấy ra một tờ thư luật sư, ném thẳng vào trước mặt Chúc Minh, lạnh lùng nói.

“Trả năm tỷ trong vòng bảy ngày, nếu không, chúng ta sẽ gặp nhau ở tòa”.

Nói xong, Vương Nhị vung tay rời đi, ở công ty còn rất nhiều việc, cô ấy thậm chí còn không thể ý đến Tần Lâm đang ở góc phòng xem kịch.

Chủ tịch ngân hàng Tôn nói với vẻ măt hài hước.

“Chủ tịch Chúc, ông nghe thấy rồi chứ, các ông căn bản không thể hoàn trả khoản vay. Tôi cho các ông hai mươi tư giờ đồng hồ nghĩ cách, nếu không chúng tôi sẽ cưỡng chế thu mau lại công ty các ông, đồng thời tuyên bố phá sản”.

Chủ tịch ngân hàng Tôn lấy ra một tờ thông báo đặt xuống trước mặt Chúc Minh và quay người rời đi.

Nhìn thấy một tờ thông báo và một thư luật sư này, sắc mặt Chúc Minh vô cùng khó coi.

Mới trải qua vài ngày tốt đẹp, vốn tưởng rằng mọi chuyện đã ổn thỏa rồi, ông ta đã nắm mọi quyền hạn, từ nay toàn bộ y dược Chúc Thị sẽ là của ông ta, ông ta có thể hô mưa gọi gió, trở thành một doanh nhân lớn thực sự.

Nhưng không ngờ, tình hình bây giờ lại thay đổi lớn như vậy.

Tất cả cổ đông đều nhìn Chúc Minh với ánh mắt phức tạp, đây chính là lãnh đạo mới của chúng ta sao? Mới lên nhậm chức ngày đầu tiên thì công ty đã bị phá sản?



Chúc Minh nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm Chúc Linh Linh.

“Cô nhất định phải dồn tôi vào chỗ chết mới được à?”

Chúc Linh Linh cười mỉa mai: “Đây là do ông tự làm tự chịu”.

Chúc Minh nghiến răng nói: “Cô muốn như thế nào mới tha cho tôi?”

Chúc Linh Linh nói: “Ông hiểu lầm rồi, tôi không muốn gì cả, tôi đã không còn là người nhà họ Chúc nữa rồi, tôi cũng không cần cái công ty này nữa, ông thích thế nào thì tùy”.

Chúc Minh sững sờ giây lát, vốn tưởng rằng Chúc Linh Linh sẽ nhân cơ hội này tống cổ ông ta, lấy lại quyền cổ đông, nhưng không ngờ, Chúc Linh Linh lại không muốn gì cả.

“Ý của cô là, cô muốn nhìn công ty này phá sản sao?”

Tần Lâm cười nói: “Vừa nãy đã nói rồi mà, chúng tôi chỉ đến xem kịch mà thôi”.

Chúc Minh trợn to mắt, hơi không dám tin.

“Chúc Linh Linh, công ty này cũng là tâm huyết của cô! Nếu nó phá sản thì Đường Thần số 2 của cô cũng không còn nữa!”

Tần Lâm lạnh nhạt nói: “Một cái Đường Thần số 2 thôi mà, chỉ là đơn thuốc tôi tiện tay viết cho Linh Linh, nếu cô ấy muốn loại thuốc này, thì tôi có thể viết cho cô ấy mấy trăm cái”.

 

-----------------------

Advertisement
';
Advertisement