Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Chương 534: Phẫu thuật nhanh

Mọi người đều nhìn ra độ khó của châm cứu, những cây kim chỉ mỏng như sợi lông bò.

Loại kim châm này muốn chọc vào da phải có kỹ thuật nhất định.

Người bình thường cầm kim châm chọc vào cơ thể mình, cây kim nhất định sẽ bị uốn cong, da không có vấn đề gì.

Muốn chọc đúng vào huyệt vị cần phải có sự khống chế lực vô cùng chuẩn xác.

Ba ngón tay cầm kim châm chọc vào da.

Nhưng động tác của Tần Lâm thực sự khiến mọi người ngỡ ngàng.

Đầu tiên Tần Lâm dùng hai ngón tay kẹp kim châm, điều này rất lợi hại, trừ phi là bậc thầy Đông y về việc dùng kim châm mới có thể làm chủ lực một cách chính xác như vậy.

Vừa có thể đâm vào trong vừa có thể chọc đúng vào huyệt vị, hơn nữa còn phải làm chủ lực chính xác mới đạt được hiệu quả như mong muốn.

Thứ hai, Tần Lâm châm cứu ngược.

Cách dùng kim châm thông thường đó là châm từ trên xuống dưới, nhưng bởi vì bệnh nhân đang mắc trên hàng rào sắt, không thể lật người được vì thế Tần Lâm đành phải châm kim bạc từ dưới lên trên.

Làm như thế trông có vẻ tùy ý châm kim, nhưng thực chất có thể thấy được sự lợi hại.

Mặc dù viện trưởng Mạnh cũng có thế mạnh về châm cứu nhưng e rằng cũng không thể nào làm nhẹ nhàng dễ dàng như Tần Lâm được.

Sau đó, Tần Lâm tiếp tục châm cây kim thứ hai.

Cây thứ ba, cây thứ tư!

Tốc độ châm kim nhanh hơn, ổn định hơn.

Chưa nói đến những thứ khác, chỉ dựa vào thủ thuật châm kim ngược đã khiến viện trưởng Mạnh vô cùng thán phục.

Châm chín cây kim, cậu sinh viên đó lập tức lấy lại tinh thần.

“Viện trưởng, bụng em không có cảm giác gì nữa, hay là em……”

Tần Lâm nói: “Đừng động đậy. Hộ Tâm Cửu Châm đương nhiên là không có cảm giác gì rồi, có điều bây giờ vẫn rất nguy hiểm, mọi người phải nghe theo chỉ dẫn của tôi, nhấc cậu ấy lên!”

“Chuẩn bị nào, 1, 2, 3!”

Tần Lâm hoàn toàn không cho họ thời gian phản ứng, trực tiếp ra lệnh, tất cả sinh viên đều nghe theo sự chỉ đạo của anh, nhấc bệnh nhân đó lên.

Hành động này thực sự rất nguy hiểm, bọn họ còn chẳng kịp nhận ra là chuyện gì, trực tiếp nhấc người bệnh ra.

Ngay sau đó, phần bụng bắt đầu chảy máu ồ ạt.

Tất cả mọi người đều hoảng sợ.

“Phải làm sao đây!”

Tần Lâm nhanh chóng đặt người bệnh nằm xuống, dùng ngón cái ấn chính xác vào động mạch chủ, sau đó giơ bàn tay còn lại ra.

“Dao phẫu thuật!”

Tất cả mọi người đều sững sờ, phản ứng của Tần Lâm thực sự quá nhanh, ấn động mạch bằng một ngón tay, lượng máu chảy này thực sự rất nguy hiểm.

Có bác sĩ mang theo dao phẫu thuật bên người, vội đưa cho Tần Lâm, anh lập tức rạch vết thương, cắt chỗ bị nhiễm bẩn.

“Khả Nhi, đến khâu đi!”

Trần Khả Nhi hơi căng thẳng, một nữ chuyên gia đứng ra nói: “Để tôi làm cho, tôi là y tá trưởng!”

“Không cần, để Khả Nhi làm!”

Trần Khả Nhi hít sâu một hơi, vội ngồi xổm xuống bên cạnh Tần Lâm, bắt đầu khâu theo sự chỉ đạo của anh.

Trải qua tầm năm phút cứu chữa đã hoàn thành xong việc khâu và khử trùng.

Sau đó, chín cây kim châm cũng tự động rơi xuống, Hộ Tâm Cửu Châm có vài phút thôi, tranh thủ vài phút đó, nếu thuận lợi khâu vết thương thì sẽ không sao.

Nếu như cứu chữa không thành công, cho dù là có Hộ Tâm Cửu Châm cũng đành chịu chết.

Sau khi kim châm rơi xuống, người bệnh hít sâu một hơi, hơi thở ổn định, mở mắt nhìn Tần Lâm.

“Cảm ơn Tần đại sư”.

Cách chữa trị của Tần Lâm thực sự rất lợi hại, tất cả mọi người đều vỗ tay.

Đây đúng là màn cứu người gây chấn động.

Mặc dù cậu sinh viên này không chết tại chỗ, nhưng nếu lúc nãy cách cứu chữa của Tần Lâm xảy ra một chút sai sót, có khả năng sẽ khiến cậu ta thiệt mạng vì vỡ lá lách.

Hộ Tâm Cửu Châm cộng với việc nhanh chóng cắt bỏ phần bị nhiễm bẩn và đường khâu cuối cùng có thể nói là một chuỗi liền mạch.

Trong suốt quá trình, Tần Lâm đóng vai trò là bác sĩ hay là y tá?

Nếu như nói là bác sĩ, Hộ Tâm Cửu Châm vừa nãy rõ ràng là công việc của y tá, hơn nữa lúc cuối Tần Lâm giúp cầm máu cũng là công việc của y tá.

Bao gồm cả việc khâu quan trọng của Trần Khả Nhi cũng là việc y tá làm.

Trong màn phẫu thuật chấn động lòng người này, công việc của y tá chiếm nửa già, kỹ thuật thực sự của bác sĩ chỉ có nhát dao cắt đó, mặc dù cũng quan trọng nhưng không có tính quyết định.

Viện trưởng Mạnh kinh ngạc, sững sờ nhìn bệnh nhân trước mắt.

Lợi hại thật.

Đây chính là trình độ của Tần đại sư sao……

Từ bắt mạch đến chuẩn đoán, châm kim, dứt khoát để các sinh viên nhấc cậu ấy dậy, một chuỗi các thao tác này cho dù là viện trưởng Mạnh đích thân chỉ đạo e rằng cũng không thể nào bình thản, điềm tĩnh như Tần Lâm được.

Hành động của Tần Lâm thực sự khiến người ta cảm phục, hơn nữa đã giúp viện trưởng Mạnh mở mang tầm hiểu biết.

Thì ra điều dưỡng thực sự quan trọng như điều trị.

Trước đó lý do Tần Lâm đến chỉ trích bọn họ là bởi vì bọn họ có sự sai lầm trong lý luận.

Trước đây luôn cho rằng điều dưỡng không quan trọng, giống như diễn viên phụ trong tấu nói, thực tế không thể nào thiếu được.

“Được rồi, mau đưa bệnh nhân vào bệnh viện đi, tôi chỉ cấp cứu đơn giản thôi, phải tiến hành khử độc, kiểm tra kỹ lưỡng, tiêm mũi ngừa uốn ván”.

Tần Lâm dặn dò vài câu đơn giản thì đúng lúc xe cấp cứu đến, mọi người đều là sinh viên của học viện y, trực tiếp dìu bệnh nhân lên xe cấp cứu.

Sau khi xe cấp cứu đi, đám người lập tức xúm lấy, kích động nói với Tần Lâm.



“Tần đại sư, thì ra cậu là Tần đại sư, trước đây chúng tôi có mắt như mù, thực sự xin lỗi cậu!”

“Tần đại sư, xin hỏi cậu trẻ tuổi như này mà đã có y thuật cao minh rồi, lẽ nào cậu học từ nhỏ, Đông y gia truyền?”

“Tần đại sư, cho hỏi sao cậu có thể châm kim một cách đơn giản dễ dàng như thế chứ, cậu có tâm đắc gì về việc làm chủ lực không?”

“……”

Ai ai cũng tranh nhau hỏi, khác hoàn toàn với bộ dạng kênh kiệu vênh váo trước đó, tất cả mọi người đều khiêm tốn, cung kính, mong được thỉnh giáo.

Khuôn mặt viện trưởng Mạnh cũng lộ vẻ ăn năn, áy náy.

“Tần đại sư, là tôi không đủ trình, Tần đại sư dạy phải, tôi không xứng làm thầy! Tôi sẽ từ chức viện trưởng!”

Mặt những người khác biến sắc: “Viện trưởng Mạnh! Ông đừng nói như thế, ông không làm viện trưởng thì ai có thể chỉ đạo chúng tôi chứ!”

“Còn biết bao sinh viên đang đợi được ông truyền dạy kiến thức mà!”

“Viện trưởng Mạnh, ông không thể đi!”

Tần Lâm nói: “Viện trưởng Mạnh, ông quá lời rồi, chỉ là tranh luận về lĩnh vực học thuật mà thôi, nếu các người muốn học Hộ Tâm Cửu Châm thì tôi sẽ dạy”.

Mạnh Triệu Lâm sững sờ, sau đó khuôn mặt lộ vẻ vui mừng.

“Cậu Tần, cậu chắc chứ?”

“Bình thường thì phương thức châm cứu đỉnh cao này sẽ không truyền ra bên ngoài, cậu……”

 

-----------------------

Advertisement
';
Advertisement