Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không đọc được truyện nhé

Kể ra thì đám Chung Hi phải ngồi ghép xe taxi đến khách sạn, nhưng vì đã thống nhất trong việc chọn khách sạn nên ngoại trừ việc chọn phòng ở các tầng khác nhau, bọn họ đều ở cùng nhau tại khách sạn nghỉ mát Harveys — nơi gần hội trường nhất.

 

Phía đằng sau khách sạn là một bãi biển tư nhân màu vàng, chỉ có khách của khách sạn mới có thể sử dụng.

 

Sau khi hoàn tất thủ tục nhận phòng, Chung Hi cầm lấy thẻ ra vào rồi đi về phòng.

 

Theo lịch trình công việc thì từ giờ đến tối, cô có thể tự do sắp xếp, thế nên giờ cô chỉ muốn ngủ một giấc!

 

Lúc này, ở sảnh khách sạn.

 

Từ Á nhìn chăm chăm Ôn Nguyễn Nhi đang chơi điện thoại ở cách đó không xa, thấy Bạc Lương Thần không ở cạnh nên cô ta lập tức tiếp cận, "Ôn tiểu thư, tôi có thể nói vài câu với cô không?"

 

Nhà họ Từ cao quý hơn rất nhiều so với nhà họ Ôn cái loại nhà giàu mới nổi kia.

 

Từ Á từ nhỏ đã theo học trường quốc tế, thoạt nhìn bề ngoài trông cũng rất đoan trang hào phóng, dù là nằm mơ đi chăng nữa thì Ôn Nguyễn Nhi cũng không có cửa chen vào nhóm bạn thiên kim tiểu thư gia thế hiển hách của bọn họ,

 

“Từ tiểu thư, mời ngồi.” Ôn Nguyễn Nhi cố ngồi thẳng người, “Chuyện gì?”

 

“Tôi là người ngoài, nên cũng không hiểu rõ lắm chuyện của các người, nhưng tôi cho rằng, bây giờ cô đang bụng mang dạ chửa thì không nên để bị lừa.”

 

Ôn Nguyễn Nhi nhíu chặt lông mày, nghe cô ta nói tiếp.

 

“Khi nãy, chị Chung Hi cố ý ngã trên máy bay, hơn nữa còn ngã vào lòng Bạc tổng, tôi thấy cô ta hình như vẫn còn ý đồ với Bạc tổng.” Từ Á thở dài, "Tôi là bạn của chị Chung Hi, nhưng tôi thật sự không hi vọng chị ấy sẽ trở thành kẻ thứ ba chen chân vào hạnh phúc của người khác.”

 

Cô ta vừa dứt lời thì vội vàng kéo vali đi vào thang máy.

 

Còn lại một mình Ôn Nguyễn Nhi ngồi trên sô pha, cô ta căm phẫn cắt chặt răng.

 

Cô ta thừa biết chắn chắn là có lý do nào đó nên khi nãy Bạc Lương Thần mới không chịu chuyển lên ngồi ở khoang thương gia.

 

Chung Hi, cô khá lắm!

 

Đôi mắt xinh đẹp Ôn Nguyễn Nhi lóe lên một tia sát khí.

 

Trang Uyển Như nói rất đúng, phải trừ khử toàn bộ những ai có khả năng cản trở hôn lễ của cô ta!

 

Bạc Lương Thần đi xong toilet thì quay lại, trợ lý Mẫn cũng đã hoàn tất thủ tục nhận phòng cho họ, “Bạc tổng, phòng của anh và Ôn tiểu thư ở lầu 15, còn tôi ở lầu 8.”

 

Bạc Lương Thần nhận lấy thẻ phòng, “Cậu vất vả rồi.”

 

Ôn Nguyễn Nhi sáp đến gần, “Chung Hi đâu? Cô ta ở phòng nào!”

 

Trợ lý Mẫn thoáng nhìn Bạc Lương Thần một cách vô thức, lắc đầu nói, “Tôi không rõ lắm.”

 

Ôn Nguyễn Nhi lẩm bẩm, “Vừa rồi lúc cô ta làm thủ tục nhận phòng chẳng phải anh ở bên cạnh sao? Sao anh lại không biết?”

 

“Đi trước nhé.” Bạc Lương Thần chẳng muốn đếm xỉa đến việc cô ta cố tình gây sự, anh sải bước dài, đi vào thang máy.

 

Anh không thích kiểu phụ nữ nhiều chuyện.

 

Thế nhưng Ôn Nguyễn Nhi lại là kiểu người hay nói chuyện phiếm, thích làm nũng.

 

Cô tựa vào vai Bạc Lương Thần, chẳng chút bận tâm về việc trợ lý Mẫn cũng đang ở đó, "Lương Thần, lát nữa anh đến phòng em thử đồ cưới với em nhé!”

 

Trợ lý Mẫn hướng mặt về phía cửa thang máy, anh ta cúi đầu tỏ vẻ mắt điếc tai ngơ.

 

Bạc Lương Thần thờ ơ bảo, “Tôi còn công việc phải giải quyết, cô thử một mình đi.”

 

Anh sắp hết kiên nhẫn rồi.

 

Nhưng Ôn Nguyễn Nhi vẫn không biết điều, cứ lôi anh về phòng mình.

 

Vừa vào phòng, cô ta liền quấn lấy Bạc Lương Thần.

 

Trước khi đi, Trang Uyển Như đã dạy cô ta, “Đàn ông thì chỉ cần sự nghiệp và gái gú, bây giờ Bạc Lương Thần đều đã có hết, nên mặt kia rất cần được thỏa mãn, cho dù bây giờ con mang thai, thì vẫn có thể cố hết sức thân mật với anh ta, tuyệt đối không thể kẻ khác lợi dụng sơ hở.”

Advertisement
';
Advertisement