Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 

 Dù sao, chuyện nên xảy ra giữa họ cũng đã xảy ra, cho dù Bạc Lương Thần có biến thái đến đâu đi nữa thì Chung Hi cũng có thể cắn răng chịu đựng, không phải chỉ là một đêm thôi sao.  

 

Hai tay cô để ở sau lưng, siết chặt, nếu không sẽ run không chịu nổi.  

 

Vừa dứt lời, Bạc Lương Thần bước nhanh quay trở lại, và đến gần trước mặt cô trong vài bước.  

 

Hàm răng cô cắn chặt cánh môi, cố gắng tỏ ra rằng mình không hề sợ, “Bạc tổng, đêm nay được không?”  

 

“Được, ngay đêm nay.”  

 

Người đàn ông chỉ bỏ lại câu này rồi xoay người rời đi.  

 

Cửa vừa đóng lại, tất cả sức lực trên đôi chân của Chung Hi đều biến mất, cô mờ mịt hít sâu một hơi, “Anh ta sẽ không, cho dù thế nào đi nữa, anh ta sẽ không…”  

 

Trong sâu thẳm trái tim cô là một nỗi hoang mang không thể nào che giấu, cô không biết Bạc Lương Thần sẽ đối xử với mình như thế nào.  

 

Chỉ có thể cầu nguyện theo cách này.  

 

Ngoại trừ anh ra, không ai có thể thay đổi được kết quả hiện tại và trả lại sự trong sạch cho Lục Bắc.  

 

Chung Hi cụp mắt xuống, thứ cô có thể làm chỉ có bấy nhiêu mà thôi.  

 

Vài phút sau, trợ lý Mẫn gõ cửa, “Chung tiểu thư, xe của Bạc tổng đang đợi cô ở dưới lầu.”  

 

“Được.”  

 

Cô cố gắng lấy lại tinh thần, bước từng bước vào thang máy.  

 

Trên xe, không có bóng dáng của Bạc Lương Thần.  

 

Chung Hi cũng không hỏi nhiều, chỉ ngồi vào xe, cô đã chỉnh di động về chế độ im lặng từ trước, đầu ngón tay siết chặt qua lại.  

 

Trợ lý Mẫn kéo cửa xe ra, nói với tài xê, “Đi khách sạn Crown.”  

 

Nhưng anh ta không lên xe, nói xong thì đóng cửa lại.  

 

Chung Hi nhíu chặt mày, chiếc xe chậm rãi lái ra khỏi bãi đậu xe,  

 

Bạc Lương Thần, anh thật là dục cầu bất mãn.  

 

Khách sạn Crown là một khách sạn hàng đầu phát triển rất nhanh trong mấy năm gần đây, những người có thể làm thẻ VIP của khách sạn này đều là những nhân vật nổi tiếng hàng đầu của Vân Thành.  

 

Chung Hi được tài xế thả ở cửa, có quản lý đi đến, “Chung tiểu thư phải không? Mời đi theo tôi.”  

 

Chung Hi bước từng bước vào nơi được trang trí xa hoa này, mỗi một bước đi giống như đang đi về phía một Tu la trường đang chờ đợi cô.  

 

Quản lý dẫn cô lên lầu, đến trước cửa một căn phòng.  

 

“Mời vào.”  

 

Chung Hi không thể đoán ra được ý nghĩa của nụ cười trong ánh mắt đối phương, chậm rãi đưa tay kéo cánh cửa kia ra.  

 

Nơi này không chỉ là một căn phòng, mà còn có nơi để uống rượu ca hát, bên trong cũng không chỉ là Bạc Lương Thần mà còn có rất nhiều bạn bè và đối tác làm ăn của anh.  

 

Anh đang xã giao?  

 

Sự xuất hiện đột ngột của Chung Hi khiến cho tất cả mọi người bên trong đều nhìn vào cô.  

 

Vũ Tiểu Thiếu thậm chí còn giễu cợt nói: “Đây không phải là Chung tiểu thư sao? Chậc chậc, vậy mà đuổi theo Bạc thiếu chúng tôi đến tận đây ư?”  

 

Ở trong mắt họ, Chung Hi chính là loại phụ nữ chủ động dâng đến tận cửa, quấn lấy Bạc Lương Thần không buông.  

 

Chung Hi men theo ánh đèn bên trong nhìn sang, Bạc Lương Thần một mình ngồi trên chiếc sô pha trong cùng, trên tay cầm ly rượu, giống như một vị vua cai trị mọi thứ.  

 

Ở trước mặt anh, Chung Hi không có quyền mặc cả.  

 

Cô hít sâu một hơi, dũng cảm bước qua.  

 

Cô phớt lờ sự chế giễu của Vũ Tiểu Thiếu, trực tiếp đứng ở trước mặt Bạc Lương Thần.  

 

Xoảng.  

 

Vũ Tiểu Thiếu ném cái ly trong tay, “Ô, trượt tay, Chung tiểu thư, làm phiền cô nhé.”  

 

Vẻ mặt Chung Hi nhẫn nhịn, ngước mắt nhìn Bạc Lương Thần, chỉ một ánh mắt của anh, Chung Hi liền hiểu.  

 

Cô ngoan ngoãn giống như một người hầu đã được đào tạo bài bản, không có dụng cụ, chỉ có thể nhặt từng mảnh lên bằng tay và khăn giấy.  

 

Trên chiếc sô pha bên kia, là tiếng chế nhạo và chê cười.  

 

“Chậc chậc, thiên kim tiểu thư từng ngồi tù có khác, làm việc thật nhanh nhẹn.”  

 

“Vẫn là Bạc tổng lợi hại, đã ly hôn lâu như vậy rồi còn có người mặt dày đơn phương.”  

 

Đơn phương?  

 

Chung Hi cụp mặt xuống, vẫn không phản bác.  

 

Cô thu dọn xong những mảnh vỡ của ly rượu rồi đứng đến bên cạnh Bạc Lương Thần.  

 

Anh liếc mắt nhìn thái độ đúng mực của Chung Hi, chỉ cảm thấy buồn chán, đưa tay uống cạn rượu trong ly.  

 

Chung Hi cũng rất có “ánh mắt”, bước qua, muốn lấy rượu rót đầy cho anh, cô cần Bạc Lương Thần có tâm trạng tốt, tâm trạng anh tốt thì mới có hy vọng đánh giá lại cuộc thi đấu.  

 

Nào ngờ, tay cô còn chưa chạm vào ly đã bị Vũ Tiểu Thiếu cản lại.  


“Chuyện này, không đến lượt cô.” Anh ta huýt sáo về phía cửa. 

Advertisement
';
Advertisement