Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 Sau khi chữ này xuất hiện trong đầu Chung Hi đã bị cô xé nát.  

 

 

Cô sẽ nhớ kỹ tất cả những gì đã xảy ra vào đêm hôn nay, cô biết mình trốn không thoát, lợi dụng điểm yếu để uy hiếp người khác luôn là thủ đoạn tốt nhất của Bạc Lương Thần.  

 

Nhưng sớm muộn cũng có một ngày, cô sẽ để cho tôn nghiêm của anh ta bị người khác giẫm đạp xuống đất.  

 

Vốn cho rằng Bạc Lương Thần sẽ không bỏ qua cho cô, nhưng sau khi phát tiết xong, anh đã dừng lại.  

 

Trong đôi mắt của anh vẫn có cơn thịnh nộ dâng trào, nhìn vào dấu vết trên cổ Chung Hi, anh nhíu chặt mày.  

 

Không thể nhìn ra được suy nghĩ của anh, Chung Hi chỉ cảm thấy mình sắp bị đè đến mức không thở được, cô ho khan vài tiếng, khiêu khích nói, “Đêm nay Bạc tổng không được?”  

 

“Cút!”  

 

Người đàn ông vung tay, đẩy Chung Hi sang một bên.  

 

Cô gắng gượng đứng vững, quần áo trên người đều bị kéo rách.  

 

Chung Hi chải tóc, chậm rãi sửa sang lại quần áo, “Xem ra, là không được thật, chuyện anh muốn tôi làm, tôi cũng đã làm, nếu anh không thực hiện lời hứa, tôi nhất định sẽ phơi bày tất cả mọi chuyện, sẽ làm cho anh mất mặt.”  

 

Vì Lục Bắc, cô không ngần ngại đánh đổi danh dự của bản thân và…  

 

Tiếng bước chân phía sau xa dần, Bạc Lương Thần đấm tay vào tường.  

 

So với sự tức giận trong lòng, điều khiến anh càng nổi nóng hơn là bản thân lại để ý đến Chung Hi như vậy,  

 

Bên ngoài cửa sổ là là một màn trình diễn pháo hoa đang diễn ra tại khách sạn Crown, những ngọn lửa bốc lên rực rỡ đầy màu sắc trên bầu trời, Chung Hi đi thang máy ngắm cảnh, vừa vặn có thể nhìn thấy toàn cảnh.  

 

Khoảnh khắc pháo hoa nổ trên đỉnh đầu ấy, tất cả ngụy trang của cô đều tan vỡ.  

 

Cô chậm rãi ngồi xổm xuống, che mặt khóc uất ức.  

 

Nhưng khóc mãi khóc mãi, trong lòng chị còn lại oán hận, Bạc Lương Thần thật sự lợi hại, hại cô nhà tan cửa nát không đủ còn muốn hủy diệt cô hoàn toàn.  

 

Anh biết rõ thứ cô quan tâm nhất là gì.  

 

Chung Hi cúi đầu, đầy mệt mỏi.  

 

Cửa thang máy vừa mở ra, cô chỉ muốn nhanh chóng thoát ra, nhưng còn chưa kịp bước ra ngoài đã bị người ta đưa tay đánh cho một gậy.  

 

“Cậu làm cái gì vậy!” Bạch Bân kịp thời chạy đến, kéo Vũ Tiểu Thiếu lại.  

 

Anh ta nhìn Chung Hi đang bất tỉnh trên mặt đất, nhíu mày, “Bạc thiếu biết được sẽ tức giận đấy.”  

 

“Làm sao có thể? Tôi đây là đang giúp anh ấy xoa dịu mối quan hệ với Ôn Nguyễn Nhi, nếu Ôn Nguyễn Nhi biết anh ấy xảy ra chuyện với Chung Hi ở khách sạn, chắc chắc sẽ làm ầm lên.”  

 

Vũ Tiểu Thiếu cho một ánh mắt, lập tức có thuộc hạ bước tới khiêng Chung Hi lên.  

 

“Bạc thiếu đã đuổi cô ta ra ngoài thì nói rõ, anh ấy không quan tâm đến sự trong sạch và sống chết của người phụ nữ này.” Vũ Tiểu Thiếu tự cho mình là đúng phỏng đoán, “Đưa lên phòng trên lầu.”  

 

Thấy Chung Hi bị đưa đi, Bạch Bân kéo Vũ Tiểu Thiếu lại, “Đừng nhiều chuyện, lần trước Bạc thiếu đã vì vụ tai nạn xe của chú cậu mà đã tốn không ít tâm…”  

 

“Được rồi, đừng lề mề nữa, ông đây là anh em của anh ấy, không phải là con chó bên cạnh anh ấy!” Vũ Tiểu Thiếu hét lên một câu rồi đi ra ngoài, anh ta muốn tìm vài người, phục vụ thật tốt vị Chung tiểu thư không biết trời cao đất dày này.  

 

Cho dù Bạc Lương Thần biết thì thế nào? Lẽ nào sẽ cắt đứt quan hệ bạn bè với anh ta bởi vì một Chung Hi?  

 

Bạch Bân càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, nên lấy di động ra gọi cho Bạc Lương Thần.  

 

Nếu không, đêm nay chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.  

 

…  

 

Hai tiếng sau.  

 

Phòng khách sạn Crown, Chung Hi cảm thấy trên người mình rất nóng, cố gắng mở mắt ra thì thấy mình đang nằm trong một căn phòng xa lạ.  

 

Mà xem ra, hẳn là cô vẫn chưa rời khỏi khách sạn.  

 

Cô cố gắng nhớ lại, mình đi ra khỏi thang máy thì bị người ta đánh ngất.  

 

Chung Hi chợt mở mắt ra, quần áo trên người mình vẫn là bộ đồ đó?  

 

Trái tim đang treo lơ lửng của cô rơi xuống.  

 

Nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, Chung Hi không biết trốn ở đâu nên đành phải nằm xuống giả vờ ngủ.  

 

Là ai?  

 

“Ai cho mày động vào cô ấy?” Giọng nói của Bạc Lương Thần truyền đến.  

Advertisement
';
Advertisement