Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

- Lão thái quân, lão còn đang chờ cái gì…   

             Bên ngoài bí cảnh, người tu hành của các đại tiên môn đều thấy cảnh tượng Phương Nguyên đẩy ngã kim trụ thứ hai. Có thể từ biểu hiện của hắn nhìn ra một luồng hơi thở tuyệt nhiên. Nỗi kinh hãi trong lòng kia thật khó có thể hình dung, toàn bộ bao trùm chung quanh tiên đài người Kim gia đang đứng. Trưởng lão của Thôi gia sốt ruột hơn, đi thẳng đến trước mặt Kim lão thái quân, lời nói cũng đã không còn khách khí như trước.   

             Vậy mà vẻ mặt một đám lão tổ Kim gia đều trở nên ảm đạm, không ai dám đứng ra bác bỏ vị trưởng lão Thôi gia kia.   

             Đã đến lúc này rồi, bọn họ làm sao còn không rõ, Kim gia đã bị bức đến góc chết?   

             Trúc Cơ Tiểu Nhi đến từ Ô Trì Quốc kia tuy nói có vẻ bình thản nhưng dụng ý thật sự ác độc…   

             Nói rằng phải ép Kim gia giảng đạo lý gì đó?   

             Giảng đạo lý em gái ngươi, hắn rõ ràng đang ép buộc các đại tiên môn đối địch với Kim gia!   

             Hiện giờ không nói đến những tiểu bối Kim gia, các đại tiên môn cũng không ít người bị hắn trấn áp dưới kim trụ. Cũng có rất nhiều đệ tử tiên môn lúc này ở trong bí cảnh, căn bản không kịp chạy trốn. Tiểu Nhi kia uy hiếp Kim gia, nói muốn đẩy ngã kim trụ, kỳ thật chính là đang dùng tính mạng của những đệ tử tiên môn để uy hiếp. Hắn chính là muốn khiến cho các tiên môn bối rối, trở nên khẩn trương… Mà khi những tiên môn này căng thẳng, như vậy áp lực đều đặt lên người Kim gia!   

             Trúc Cơ Tiểu Nhi chính là muốn thông qua việc các tiên môn tạo áp lực với Kim gia, bức ép Kim gia giao ra quyển lôi pháp kia…   

             - Chờ cái gì?   

             Tại thời điểm này, Kim lão thái quân trái lại trông có vẻ là người bình tĩnh nhất, nghe xong lời nói của trưởng lão Thôi gia, lão bật cười thành tiếng, mới chậm rãi xoay đầu, nhìn trưởng lão Thôi gia kia, nói:   

             - Ngươi nói chuyện với lão thân đều không biết lễ độ như vậy sao?   

             - Lão…   

             Trưởng lão Thôi gia kia nhất thời tức giận, hận không thể trực tiếp liều mạng với lão bà này.   

             Hắn vừa mới thấy đạo tử Thôi gia bị Phương Nguyên bạo đánh, trái tim như muốn rơi ra. Nhưng mà hiện giờ biết được đạo tử Thôi gia vậy vẫn chưa chết, chỉ là bị đánh bại, lập tức lại sinh ra tâm tư dù trả giá lớn thế nào cũng phải nhanh chóng đón đạo tử ra ngoài, cũng hơi bất mãn với Kim lão thái quân này. Dù sao đạo tử nhà mình bị bạo đánh trước mặt nhiều người như vậy, mà hết thảy chuyện này đều do Kim lão thái quân gây ra. Nhưng khi thấy ánh mắt của Kim lão thái quân, hắn cũng chỉ có thể tạm thời áp chế lửa giận.   

             Hắn hít sâu một hơi, trầm giọng nói:   

             - Lão thái quân, đạo tử Thôi gia ta vì giúp đỡ cho lão nhân gia người, thay Kim gia trừ hại, lúc này mới đi vào bí cảnh, trúng phải ám toán của tặc tử, hiện giờ đang rơi vào thế nguy hiểm nhất, chẳng lẽ Kim gia không mau nghĩ biện pháp cứu người sao?   

             Kim lão thái quân nghe xong lời nói của hắn, trên mặt không để lộ hỉ nộ ái ố, lạnh nhạt nói:   

             - Làm sao cứu đây?   

             Trưởng lão Thôi gia hít sâu một hơi, cũng không định tiếp tục quanh co với lão bà vênh váo thừa nước đục thả câu này nữa, quát khẽ nói:   

             - Nếu Tiểu Nhi kia muốn lôi pháp của Kim gia, vậy cứ trước giao lôi pháp cho hắn là được rồi, dù gì đi nữa việc cứu đạo tử nhà ta ra ngoài gấp rút lắm rồi…   

             - Đạo tử nhà ngươi?   

             Trên mặt Kim lão thái quân hiện lên nét mỉa mai:   

             - Tính mạng của người Thôi gia các ngươi, dựa vào cái gì dùng lôi pháp của Kim gia ta đi cứu?   

             - Lão…   

             Trưởng lão Thôi gia nghe thấy lời này, dường như giận sôi máu.   

             - Chẳng lẽ lão bà này thật sự ghen tị đến nổi điên rồi. Kim gia không còn đạo tử, cho nên lôi cả đạo tử Thôi gia cùng chết chung?   

             Ở trong lòng hắn nhịn không được nảy sinh ý niệm này. Lúc trước Kim lão thái quân từng nói “Nếu tính mạng của đạo tử Kim gia không còn, vậy đạo tử Thôi gia các ngươi dựa vào cái gì còn sống” linh tinh gì đó. Nhưng khi đó, lão bà vừa mới chính mắt nhìn thấy cảnh tượng quái thai Kim gia bị con Cáp Mô một ngụm nuốt vào bụng, còn có thể lý giải đây là lời nói trong lúc lão bà tức giận, lời nói lúc không còn tỉnh táo, nhưng hiện giờ thì sao?   

             Lão chẳng lẽ thật muốn trơ mắt nhìn đạo tử Thôi gia chết đi?   

             Đó dù sao chính là mệnh mạch lớn của cả Thôi gia, trưởng lão Thôi gia làm sao nhẫn nhịn được nữa?   

             Trong mắt xẹt qua tia tức giận, hắn bỗng nhiên lạnh lùng nói:   

             - Lời vừa rồi của Tiểu Nhi, tất cả mọi người đều đã biết rồi. Kỳ thật trước đó, lão phu từng nghe nói giá lớn Kim gia phải trả khi mời vị Thiên Đạo Trúc Cơ kia tọa trấn, chính là truyền lại lôi pháp cho hắn. Mà hiện giờ, sự tình đã phát triển đến bước khó có thể giải quyết, chẳng lẽ không phải do Kim gia nuốt lời trước sao? Hiện giờ không nói đến việc bí cảnh Kim gia các ngươi có giữ được hay không, đệ tử thế gia các đại tiên môn chúng ta dù sao vẫn phải cứu ra ngoài, lão bà ngươi còn không trả lôi pháp cho người ta?   

             Một tiếng “xoạt”, chung quanh đột nhiên nổi dậy thanh âm tức giận.   

             - Không sai, tất cả đều do người Kim gia nuốt lời trước, hiện giờ còn muốn ngoan cố chống đối hay sao?   

             - Kim gia thế nào cũng không thể trơ mắt nhìn đệ tử các đại tiên môn chúng ta mất mạng trong bí cảnh phải không?   

             - Hết thảy đều do Kim gia lừa gạt người khác trước, vẫn mời Tiên Minh định đoạt…

Advertisement
';
Advertisement