Cực Phẩm Binh Vương - Diệp Tuân (FULL)

 

 “Chủ nhiệm Vương, bệnh nhân toàn thân bị thương nhiều chỗ, nghiêm trọng nhất là vết thương đâm xuyên ở vị trí ngực trái, rất có khả năng đã bị can thiệp vào tim, tình trạng vô cùng nguy kịch, phải lập tức tiến hành kiểm tra, nhanh chóng phẫu thuật”.  

 

Bác sĩ trẻ nhìn thấy chủ nhiệm Vương đã đến, giống như tìm thấy người đáng tin cậy, trong lòng lập tức có chỗ dựa, vội vàng báo cáo bệnh tình.  

 

Chủ nhiệm Vương nghiêm túc gật đầu, lập tức ra chỉ thị với các bác sĩ ở xung quanh.  

 

“Tiểu Lý, cậu lập tức liên hệ với khoa cấp cứu ưu tiên chụp CT, xác định rõ ràng vị trí phẫu thuật”.  

 

Bác sĩ trẻ gật đầu nói: “Vâng, chủ nhiệm”.  

 

“Ông Trương, ông đi liên lạc kho máu”.  

 

“Ông Lý, ông đi chuẩn bị phòng phẫu thuật!”  

 

Chủ nhiệm Vương chỉ đạo đâu vào đấy.  

 

“Được, thưa chủ nhiệm!”, hai bác sĩ lớn tuổi khác đáp lại.  

 

Ba bác sĩ đang chuẩn bị bắt đầu hành động. Lúc này, chàng thanh niên ở bên cạnh nữ cảnh sát đột nhiên tiến lên và nói: “Bác sĩ! Bệnh nhân đã rơi vào tình huống xấu rồi, không có thời gian đi chụp CT đâu, phải lập tức vào phòng phẫu thuật ngay, nếu không rất có khả năng anh ta sẽ chết trên đường đi kiểm tra”.  

 

Nghe thấy lời này, tất cả nhân viên y tế đều sững sờ.  

 

Người này là ai vậy?  

 

“Cậu là người nhà bệnh nhân?”, chủ nhiệm Vương nghi ngờ hỏi.  

 

Diệp Tuân không trả lời, sắc mặt lạnh lùng nói: “Dao găm đâm xuyên phổi của anh ta, gây nên tràn khí màng phổi, gãy năm chiếc xương sườn, vết dao không ảnh hưởng đến tim anh ta, vết thương phần mặt tạm thời có thể không quan tâm. Thời gian chính là sinh mạng, phải lập tức đưa anh ta đến phòng phẫu thuật!”  

 

Lời của Diệp Tuân khiến tất cả bác sĩ và Lý Tâm Khiết ngẩn ra.

Tràn khí màng phổi?  

 

Gãy năm chiếc xương sườn?  

 

Không ảnh hưởng đến tim?  

 

Làm sao anh biết được chính xác như vậy?  

 

“Anh là bác sĩ sao?”, chủ nhiệm Vương không hiểu.  

 

Diệp Tuân nhíu mày nói: “Phải”.  

 

“Dù anh là bác sĩ, trong tình huống không dùng máy kiểm tra, làm sao anh biết được vết dao không ảnh hưởng đến tim?”  

 

“Không kịp giải thích đâu, mau vào phòng phẫu thuật đi!”, Diệp Tuân nhíu mày.  

 

Trong thời gian ngắn, anh không thể nào giải thích được rõ ràng.  

 

Diệp Tuân và các anh em trước kia thường xuyên vào sinh ra tử, bị thương chảy máu là chuyện bình thường như cơm bữa.  

 

Mỗi thành viên trong tiểu đội tám người của anh đều biết một chút phương pháp cấp cứu và kiến thức y học. Mà Diệp Tuân chính là bác sĩ ngoại khoa giỏi nhất trong số bọn họ.  

 

Vết dao đâm, vết đạn bắn của các anh em đều do Diệp Tuân xử lý, hễ phải động đến phẫu thuật cũng đều do Diệp Tuân hoàn thành.  

 

Diệp Tuân không chỉ là lão đại của tiểu đội tám người, đồng thời cũng là quân y ưu tú nhất Hoa Hạ.  


Dựa vào kinh nghiệm phong phú và y thuật cao siêu, Diệp Tuân ở trên xe đã nhìn thấy tất cả các vết thương của Dương Đào. 

Advertisement
';
Advertisement