Đỉnh Phong Võ Thuật (Võ Luyện Đỉnh Phong) - Dương Khai (FULL)

Mặc cho nam nhân trung niên cọ xát phá mồm mép cùng hai tên thủ vệ Yêu tộc kia, cũng không thể làm cho bọn chúng đồng ý thông báo.

Bị ép bất đắc dĩ, nam nhân trung niên chỉ có thể lấy ra một chút lễ mọn dâng lên. Hoang sơn dã lĩnh cũng không có thứ gì tốt, đơn giản chỉ lấy ra một vài nội đan yêu thú bị hắn giết chết.

Nội đan đối với các tộc sinh linh trong Man Hoang Cổ Địa chính là đồng tiền mạnh, bởi vì bất luận là ai cũng có thể mượn nội đan tăng lên thực lực, lúc này mới làm cho hai tên kia mặt mày hớn hở, thương nghị với nhau một hồi, rồi một yêu trong đó xoay người đi vào bên trong, hiển nhiên là đi bẩm báo.

Nam nhân từ Ô Mãng biến thành kia quả thực cảm nhận được một phen cái gì gọi là Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó dây dưa.

Cùng tên thủ vệ Yêu tộc còn lại kia hư tình giả ý, nói chuyện phiếm giết thời gian, gã nam nhân thầm nảy sinh lòng ác độc: "Đợi lần này lập công lớn được phong thưởng, sẽ cho bọn ngươi biết bổn tọa lợi hại, dám ở chỗ này lên mặt với bổn tọa, ăn của ta cũng phải phun ra cho ta!"

Không lâu sau, tên Yêu tộc đi thông báo kia đã đi trở về, chắp tay nói với nam nhân trung niên:

- Đại nhân hôm nay tâm tình không tệ, cho phép ngươi yết kiến, tự đi là được!

Nam nhân trung niên miệng nói cảm tạ, vội vàng từng bước một đi lên núi.

Để lại hai tên Yêu tộc thủ vệ sơn môn kia thưởng thức mấy viên nội đan, tâm tình sung sướng.

Tuy rằng không có người dẫn đi, nhưng hiển nhiên gã nam nhân trung niên không phải là lần đầu tới đây, ngược lại cũng coi là quen thuộc đường xá, một đường đi tới qua mấy cửa ải, rất nhanh liền tới chỗ đỉnh núi. Trên đỉnh núi lại có một kiến trúc hình dáng giống như cung điện, chỉ có điều khác biệt so với kiến trúc của các tông môn lớn nhỏ trên Tinh Giới, cung điện nơi này đều lộ ra một loại phong cách thô cuồng phóng khoáng, dùng tảng đá lớn chồng lên, không hề có mỹ cảm gì để nói; mà bên ngoài cung điện, cũng có một pho tượng Tê Ngưu to lớn, bốn vó chen chúc lao xuống, dường như đang xung phong, uy mãnh không thể đỡ.

Chân thân của Tê Lôi Yêu Vương là một con Tê Ngưu, cũng không biết thu được cơ duyên gì, lại giúp hắn tu luyện đến bậc mười hai đỉnh phong, từ đó trấn giữ một phương ở trong Man Hoang Cổ Địa, dưới trướng có mấy trăm ngàn Yêu tộc nghe lệnh.

Cả Man Hoang Cổ Địa, tồn tại giống như Tê Lôi tổng cộng có 32 vị cát cứ địa bàn riêng, đều thuộc bốn vị thánh linh cai quản, không xâm phạm lẫn nhau.

Mỗi một nhà thánh linh đều có tám vị Yêu Vương, đều có tu vi cường đại bậc mười hai đỉnh phong. Dưới Yêu Vương, cũng có Yêu Soái Yêu Tướng, yêu thú bậc mười hai phía dưới còn là đếm không hết... có thể tưởng tượng Man Hoang Cổ Địa này rốt cuộc có hung hiểm bao nhiêu.

Dĩ nhiên, những điều này người bên ngoài hoàn toàn không có khả năng biết, đều nói bên trong Man Hoang Cổ Địa nguy cơ trùng trùng, hỗn loạn không chịu nổi, thật ra ở chỗ sâu trong Cổ Địa chân chính dĩ nhiên có phương thức sinh tồn của mình.

Nam nhân trung niên đi tới trước cung điện, thủ vệ Yêu tộc chứng nghiệm thân phận, liền cho hắn đi vào.

Thật ra cũng không phải qua loa khinh thường, chủ yếu là chút tu vi này của nam nhân trung niên, ở trước mặt Tê Lôi Yêu Vương thật đúng là không nổi lên bọt sóng gì, Yêu tộc hành sự cũng là từ trước đến nay không bám vào một khuôn mẫu, không có nghiên cứu nhiều như vậy.

Nếu không đổi lại là tông môn Nhân tộc, một Đạo Nguyên Cảnh muốn gặp một vị cường giả Đế Tôn tam tầng cảnh, sao có thể thoải mái dễ dàng như thế.

Vào bên trong cung điện, bên tai lập tức truyền đến một tràng âm thanh tà dị, mỹ nữ múa hát nhịp nhàng, tơ trúc vây quanh, cũng làm cho nam nhân trung niên hơi sửng sốt, theo bản năng nghĩ là mình đi nhầm địa phương.

Bất quá giương mắt nhìn lên, lại phát hiện bên trên điện phủ, có một đại hán khôi ngô ngồi xếp bằng ở đó, trên bàn trước mặt hắn đặt một thi thể yêu thú không biết tên, thoạt nhìn chết đi không bao lâu, máu tươi còn nhỏ giọt... đại hán khôi ngô hai tay cầm thi thể yêu thú kia, ăn uống khoái trá, bên khóe miệng máu loãng không ngừng chảy xuống, thoạt nhìn cực kỳ kinh người, cố tình hắn còn ăn hứng thú say sưa, hai tròng mắt chớp lóe sáng đỏ.

Nam nhân trung niên bắp chân co rút một cái, suýt nữa quay mình bỏ chạy.

Đã sớm nghe nói những Yêu Vương này thích dùng bữa bằng máu thịt của thủ hạ, còn tưởng rằng chỉ là tung tin vịt, hôm nay vừa thấy mới biết không có lửa làm sao có khói.

Đại hán khôi ngô kia không thể nghi ngờ chính là Tê Lôi Yêu Vương, nam nhân trung niên cũng từng thấy qua một lần ở xa xa, cho nên liếc mắt một cái liền nhận ra.

Tê Lôi gặm máu thịt mấy cái, tâm tình sung sướng, cười ha hả không dứt.

Hai bên hắn có hai nữ nhân hầu hạ, quần áo để lộ mảng lớn mảng lớn thân thể lỏa lồ trắng như tuyết, cực hạn lấy lòng, thân thể mềm mại uyển chuyển, áo sa mỏng nhẹ bay, phong cảnh tuyệt vời như ẩn như hiện, khiến người nhìn thấy máu huyết sôi sục, hít thở khó khăn.

Một nữ nhân trong đó thừa dịp thơi điêm Tê Lôi cười to, đưa tay kẹp lên từ trên bàn một linh quả giống như trái nho, lột vỏ, nhét vào trong miệng Tê Lôi.

Tê Lôi hô to đã ghiền, ôm nữ nhân kia xâm phạm không chút kiêng kỵ.

Một lát sau, nữ nhân kia cũng một miệng đầy máu tươi, nàng cũng không giận, ngược lại vui vẻ chịu đựng, đưa ra cái lưỡi đỏ thắm liếm sạch sẽ máu tươi bên miệng... bộ dáng phóng đãng quả thực làm người ta sôi sục.

Nam nhân trung niên đứng phía dưới xem thấy sợ hết hồn hết vía, lại không ngừng hướng tới, không biết mình năm nào tháng nào mới có thể có tu vi như Tê Lôi như thế, đến lúc đó mình cũng có thể để mỹ nhân yêu thương nhung nhớ... hưởng hết diễm phúc thế gian này.

Mà ở phía dưới bệ bàn trong phòng lớn kia, còn có mấy mỹ nữ hồ ly vừa múa vừa hát, eo nhỏ mông to, ăn mặc chỉ có thể dùng đồi phong bại tục để hình dung.

Trong lúc nhất thời nam nhân trung niên kia lại nhìn xem ngây ngốc, con ngươi quay mồng mồng, căn bản không biết nhìn vào trên người thân hình mỹ nhân nào mới tốt.

Mỹ nhân bị Tê Lôi xâm phạm trước đó dường như chú ý tới hiện diện của nam nhân trung niên, khóe miệng khẽ hé lộ ra nụ cười tủm tỉm, đôi mắt nhu tình như nước kia liếc nhìn hắn một cái, suýt nữa câu hồn của nam nhân trung niên đi mất.

Nàng ghé sát bên tai Tê Lôi, thấp giọng nói một câu.

Lúc này Tê Lôi mới nhướn mắt nhìn lại hướng nam nhân trung niên, phất tay một cái, mấy mỹ nữ hồ ly múa hát phía dưới lập tức lui sang một bên.

Thời khắc này nam nhân trung niên cũng không dám càn rỡ, vội vàng mắt nhìn thẳng đi tới trước, quỳ xuống nói: - Tiểu nhân Ô Truy, ra mắt đại nhân!

Tê Lôi trầm giọng nói: - Lúc trước là ngươi nói có chuyện quan trọng bẩm báo?

- Dạ đúng!

- Nói đi, chuyện gì không gặp mặt bổn vương không được? Nếu là chuyện nhỏ, cẩn thận cái đầu của ngươi!

Ô Truy sắc mặt tối sầm, cũng không dám che giấu, vội vàng nói:

- Bẩm đại nhân, là chuyện có liên quan tới Huyết Môn!

- Huyết Môn! Tê Lôi Yêu Vương đứng bật dậy, nữ yêu các tộc bên trong điện phủ kia cũng đồng loạt bụm đôi môi đỏ mọng, trợn to đôi mắt đẹp nhìn Ô Truy.

Quả thực hai chữ Huyết Môn có ý nghĩa rất trọng đại với sinh linh Cổ Địa! Nghe đồn bên trong Huyết Môn chính là ẩn giấu huyền bí có thể làm cho sinh linh Cổ Địa mở ra huyết mạch lực, tiến hóa thành thánh linh!

Tê Lôi mặc dù là Yêu tộc bậc mười hai đỉnh phong, cũng không thể ức chế khát vọng đi vào Huyết Môn của mình. Nếu thật có thể tiến hóa thành thánh linh, vậy thì có thể sửa đổi bố cục của Cổ Địa mấy vạn năm nay, để bốn vị Thánh Tôn Cổ Địa biến thành năm vị Thánh Tôn

- Tất cả lui ra! Tê Lôi vung tay lên, quát lớn. Ý thức được tầm quan trọng của tin tức này, hắn cũng có chút không bình tĩnh.

- Đại nhân! Một trong hai nữ yêu hầu hạ hắn trước đó dựa thân thể mềm mại sát vào hắn, dáng vẻ nũng nịu yêu kiều chọc người trìu mến, hiển nhiên là muốn ở lại nghe một chút tin tức.

Tê Lôi quay đầu, trừng hai con mắt đỏ thẫm nhìn nàng.

Thân thể mềm mại nữ yêu kia cứng đờ, đâu còn dám càn rỡ, vội vàng thành thực thối lui ra sau, cùng những người khác rất nhanh không thấy bóng dáng.

- Nói đi, Huyết Môn có chuyện gì? Đợi cho cả đám người toàn bộ biến mất không thấy, Tê Lôi mới trầm giọng hỏi.

Ô Truy vội vàng nói: - Huyết Môn có dị động!

- Cái gì dị động? Tê Lôi cả kinh hỏi tới.

Ô Truy vội vàng nói ra một màn mình nhìn thấy trước đây, Tê Lôi nghe xong, chau mày, sắc mặt kinh ngạc nghi hoặc không chừng.

Chủ yếu là dị động này quá rõ ràng, tên thủ hạ này không có khả năng bịa đặt, nhưng nhìn thấy không có khả năng chỉ có một mình hắn, đến lúc đó tùy tiện tìm Yêu tộc ở gần Huyết Môn đối chất một chút là biết rõ chân tướng... Thế nhưng dị động này lại có ý nghĩa gì?

Từ khi Huyết Môn xuất hiện đến nay, cũng không biết đã bao nhiêu năm, chưa từng có biến hóa, nó chỉ lẳng lặng đứng sừng sững trên đỉnh núi kia, giờ này chợt phát ra ánh sáng đỏ, xông thẳng lên trời cao, rõ ràng có điều khác thường.

Không quản ra sao, tin tức này đối với bất kỳ một sinh linh Cổ Địa nào đều vô cùng trọng yếu.

Tê Lôi thong thả đi tới đi lui mấy bước trong đại điện, sắc mặt dường như do dự không quyết, thật lâu, mới dừng lại thân mình nói:

- Ngươi theo ta đi gặp mặt Thánh Tôn, trình báo đầy đủ những gì ngươi thấy!

- Thánh... Thánh Tôn! Ô Truy thiếu chút nữa cắn trúng đầu lưỡi của mình.

Cả Cổ Địa có bốn vị Thánh Tôn, Tê Lôi hiện đang làm thủ hạ trung thành với một vị trong đó, chỉ là bốn vị Thánh Tôn như "rồng thần thấy đầu không thấy đuôi", Yêu tộc bình thường căn bản không gặp được. Dù là 32 cường giả cấp bậc Yêu Vương kia, cũng không phải nói gặp là gặp.

Ô Truy thế nào cũng không nghĩ tới, không ngờ có một ngày mình có thể gặp được Thánh Tôn.

Bất quá rất nhanh, hắn liền hưng phấn, bởi vì nếu đã đi gặp mặt Thánh Tôn, vậy nói rõ tin tức mình mang đến này vô cùng trọng yếu... nói không chừng thật có thể lập được công lớn, từ nay về sau thăng quan tiến chức như diều gặp gió.

Hắn cũng không có trông mong nhiều lắm, dù sao thực lực của mình bày ở đó, hắn chỉ hy vọng có thể nhận được một chút ban thưởng, nếu như có thể thăng chức làm Yêu Tướng, thì không còn gì tốt hơn... Đến lúc đó cũng có thể thống lĩnh một số thủ hạ, trấn giữ một đỉnh núi, dù sao cũng tốt hơn giờ này mình đơn độc một mình bôn ba khắp nơi, cố giữ an toàn mạng sống.

Sau khi ổn định tâm thần, Ô Truy ôm quyền nói: - Cẩn tuân lệnh của đại nhân!

- Đi! Tê Lôi cũng là tính tình nóng như lửa, nếu quyết định đi gặp mặt Thánh Tôn, thì một chút cũng không chậm trễ, hắn nổi lên một trận gió yêu cuốn lấy Ô Truy, vọt thẳng ra ngoài đại điện.

- Tin tức này... trừ ngươi ra, còn có ai biết không?

Tê Lôi bỗng nhiên lên tiếng hỏi.

Ô Truy đáp: - Thấy được Huyết Môn dị động nhất định không chỉ một mình tiểu nhân, bất quá tiểu nhân ngay tức thì ngựa không ngừng vó chạy đến bẩm báo với đại nhân, rốt cuộc có người nào khác phát hiện, ta thật cũng không rõ lắm!

Tê Lôi khẽ gật gật đầu, biết hắn nói không sai, dị động kia rõ ràng như vậy, khẳng định không chỉ một mình hắn phát hiện, nói không chừng hiện tại 32 lộ Yêu Vương tất cả đều biết được, khẳng định đều đang chạy tới báo với Thánh Tôn bên kia, đều muốn nắm trên tay công lao là kẻ đầu tiên bẩm báo.

Ô Truy chợt xoay chuyển con ngươi, cũng không biết nghĩ tới điều gì, thở dài nói: - Bất quá tiểu nhân thân phận thấp kém, lúc tới đây cầu kiến bị hai vị giữ sơn môn cản trở rất lâu, không cho phép đi vào, cuối cùng tiểu nhân còn phải lấy ra toàn bộ tài vật tặng cho họ, mới được cho vào! Nói xong, hắn còn thấp thỏm lo âu nhìn Tê Lôi nói: - Không có làm chậm trễ chuyện của đại nhân chứ?

Tê Lôi gương mặt đen xuống, quát lớn: - Thật là càng ngày càng không thể tưởng tượng nổi!

Dứt lời, bỗng nhiên hắn tung một quyền xuống phía dưới.

"Rẹt rẹt..."

Một luồng sấm sét nổ vang, chấn cho màng tai Ô Truy sinh đau, một tia chớp lớn như cái thùng nước từ trên trời đánh xuống, như rồng thần phóng xuống phía dưới.

Một lát sau, truyền đến một tràng tiếng nổ vang, xen lẫn hai tiếng hét thảm rồi ngừng bặt.

Ô Truy cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy chỗ sơn môn kia đã trở thành một mảnh hỗn loạn, trên đất xuất hiện một cái hố to lớn, hai tên Yêu tộc giữ sơn môn sớm đã không thấy bóng dáng...
Advertisement
';
Advertisement