Lâm Phàm cũng không ở trong tông môn lâu, nhớ tới hai tiểu đệ Thu Trảm Ngư cùng Nấm Kim Châm không biết chúng lăn lộn ở đâu rồi.
Bách Hoa Tông ở cạnh Thiên Địa Tông, vấn đề an toàn tự nhiên không cần lo nữa, nếu mấy tên gia hỏa quái dị kia còn xuất hiện, thì chém giết là xong, không cần để chúng trong lòng.
Mười ngày sau.
Lúc này Lâm Phàm đang đứng trước bí cảnh dẫn tới Vô Tận đại lục mà khi trước hắn đi qua.
Mãi đến tận khi cánh cửa thông đến Vô Tận đại lục mở ra Lâm Phàm mới biết, trước đây mình một mực sống bên trong một bí cảnh thôi, hắn đã tới Vô Tận đại lục mấy năm rồi, lấy thực lực trước mắt không biết có thể cứu bọn họ ra ngoài hay không.
Xèo!
Sau khi hắn tiến nhập vào trong bí cảnh, những yêu thú ngẩng đầu nhìn tới sau đó lại an ổn nằm lại chỗ cũ, bọn chúng cảm nhận được khí tức quen thuộc từ trên người Lâm Phàm nên không có ý muốn tấn công.
Một cánh cửa đá to lớn chắn trước mặt Lâm Phàm.
Sau cánh cửa đá này chính là Cổ Thánh Giới nhưng hắn không biết Cổ Thánh Giới hiện giờ như thế nào rồi.
Hắn vỗ ra một chưởng vào cửa đá.
Ầm ầm!
Cửa đá vẫn không nhúc nhích, một chưởng ẩn chứa toàn bộ pháp lực của hắn nhưng cửa đá vẫn không mảy may, chuyện này để Lâm Phàm cau mày, cảm giác có chút khó tin.
- Chẳng lẽ thực lực tự thân còn chưa đủ?
Trong lòng Lâm Phàm nghi ngờ, đồng thời hắn cũng có cảm giác thất bại.
Hỏa diễm Nhất Niệm Thành Đan được hắn gọi ra.
Đây là hỏa diễm của hệ thống, nó có thể đốt cháy vạn vật, Lâm Phàm vỗ đoàn hoả diễm trên tay vào của đá.
Tu tu!
Thiêu đốt hồi lâu nhưng cửa đá vẫn như cũ, một chút dấu vết cũng không có.
- Sao lại thế...
Lâm Phàm thở dài, hắn không ngờ hoả diễm của nhất niệm thành đan cũng vô dụng.
Sản phẩm của hệ thống vẫn không có tác dụng, chuyện này quả thực khó tin.
- Nghe thấy không.
Lâm Phàm lại đánh vào cửa đá, hi vọng người bên trong có thể nghe thấy, nhưng đánh hồi lâu mà một chút đáp lại cũng không có.
- Ai...
Lâm Phàm lắc đầu thở dài, có lẽ thực lực bản thân hắn không đủ nên chưa thể mở cửa đá ra.
Tu vi mình bây giờ đã đạt đến Tiên Tôn khoảng cách tới Tiên Vương cũng chỉ còn một bước.
Lâm Phàm đứng trước cửa đá thật lâu cũng không có phục hồi tâm trạng, hắn lo lắng, không biết tình huống bên trong Cổ Thánh Giới như thế nào.
Nhưng hắn vẫn tin tưởng Cổ Thánh Giới sẽ không xuất hiện náo loạn nữa bởi vì Ma Thần cùng mấy tên chí cường giả kia đều biết mình sinh hoạt ở bên trong một bí cảnh, chúng cũng còn tâm tình tranh cướp.
Ly khai bí cảnh, Lâm Phàm có chút thất vọng, hắn không nghĩ tới lấy thực lực bây giờ của mình vẫn không thể mở được cánh cửa.
Hiện tại, chuyện khiến Lâm Phàm nhức đầu chính là tu vi hắn phải dựa vào việc giết người mới có thể tăng lên, nhưng hắn phát hiện không có ai chọc hắn để hắn giết cả.
Chẳng lẽ mình chủ động đi khiêu khích các tông môn khác hay sao?
Vấn đề này rất nghiêm trọng, cần phải cân nhắc thật tốt.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, hư không lại có động tĩnh.
Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn tới, nhất thời hứng thú, âm thanh kia do một phi hành Tiên khí gây ra.
Khi Lâm Phàm chuẩn bị đi lên thì chợt nhớ, hiện tại có rất nhiều người nhận biết mình, nếu cứ lấy cái khuôn mặt này đi qua, người ta sẽ sợ đến mức quỳ xuống xin tha như vậy sao có thể hạ thủ được.
Nhưng những thứ này cũng không thành vấn đề, Lâm Phàm đã có thần khí thay đổi diện mạo, hắn nhanh chóng thay đổi diện mạo của mình rồi trốn vào hư không. Trên trung phẩm Tiên khí phi hành, một đám người đang ngồi, vẻ mặt đám người trầm thấp thậm chí có người còn khóc ồ lên.