Lần này Lâm Phàm không chuẩn bị đuổi tận giết tuyệt, hắn thả tên kị sỹ này trở về, có thể là chuyện tốt nha, nói không chừng hắn đưa đến một đám kinh nghiệm đến đây ấy chứ.
- Đừng quát nữa! Ta cũng cảm thấy mất mặt thay ngươi đấy, vậy mà cũng dám gọi mình là Long kỵ sĩ, ngay cả rồng cũng không cần ngươi nữa, ngươi nên đổi tên đi.
Lâm Phàm thở dài, vì cái tên mà cảm thấy tiếc hận, hắn cố gắng nhưng con rồng vẫn từ bỏ hắn, nếu người khác sẽ không chịu được chuyện này.
- Oliya, ngươi không xứng làm chiến hữu của ta nữa, từ nay về sau hai ta đoạn tuyệt quan hệ.
Long kỵ sĩ giống như bị đả kích, cảm thấy đau khổ che ngực quát.
Sau đó hắn nhìn phía Lâm Phàm.
- Long kỵ sĩ bọn ta tuyệt đối không sợ loại thổ dân như ngươi, chết đi!
- Long Kỵ chiến kỹ — lốc xoáy.
Hắn giơ cao trường thương trong tay, nhảy lên tung ra một chiêu, một đạo long quyển phong bao phủ hắn lại rồi đánh về phía Lâm Phàm.
- Long kỵ sĩ chúng ta thuộc bộ tộc cường đại nhất, tôn quý nhất, dũng cảm nhất Nguyệt Ảnh đại lục, ngươi tuy rất mạnh nhưng ta không sợ ngươi đâu.
Tên Long kỵ sĩ rống giận, hắn đẩy hình tượng bản thân lên cao quý giống như thế gian này không có người nào có thể so sánh cùng hắn.
Lâm Phàm cũng trừng mắt nhìn hắn, não tên này có phải bị úng nước rồi không?
Chiêu thức tên kia triển khai nhìn ghê đó nhưng Lâm Phàm cũng lười đối phó.
Thực lực hắn quá yếu, đập chết cũng chẳng có tác dụng gì, nhưng sau đó hắn nảy ra một ý tưởng, độ hóa tên kia rồi dò xét xem Nguyệt Ảnh đại lục kia rốt cuộc như thế nào, người bên đó qua đây xâm lược có số lượng bao nhiêu.
- Đến đây cho ta.
Lâm Phàm bắt tới cơn lốc.
Nhưng lúc đó Lâm Phàm cảm giác được hư không có gợn sóng.
- Long kỵ sĩ chúng ta sẽ mãi mãi không úy kỵ bất cứ ai nhưng ngươi cứ chờ đấy, chờ ta trở nên cường đại, ta sẽ tìm ngươi báo thù.
Đùng!
Lốc xoáy tiêu tán.
Một quyển trục rơi xuống.
Lâm Phàm bắt lấy nó.
“Keng, phát hiện không gian truyền tống trận”
Lâm Phàm ném quyển trục xuống đất, khinh bỉ liếc mắt nhìn phương xa.
- Đcm ngươi còn vô liêm sỉ hơn lão tử nữa.
Thiện Ác Phật Tông.
Lúc này, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đang ngồi trên cao nhìn xuống dưới, ở phía xa có mười vị Vương Phật đang ngồi khoanh chân, nhưng trên người bọn họ bị một sợi xích quấn lại, sợi xích kia dẫn từng cỗ phật lực huyền diệu trên người mười vị Vương phật vào cơ thể Vị Lai Vô Lượng
Vương Phật.
- Thiên Quân chi đạo mênh mông vô biên, bác đại tinh thâm, dựa vào bàng môn tà đạo thì sao có thể chứng được.
Sư tổ, ngươi mê muội quá rồi.
Một vị Vương Phật ngồi xếp bằng trong bàn tay Vị Lai Vô Lượng Vương Phật mở miệng nói.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật hừ lạnh một tiếng, sau đó trực tiếp đi vào hư không chạy về phía Tử Vong Chi Hải.
Kim quang lấp loé.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật xuất hiện tại rìa Tử Vong Chi
Hải, sau đó hắn đi vào không gian truyền tống trận khởi động nó đi đến Nguyệt Ảnh đại lục.
Một mảnh đại lục mới xuất hiện trước mắt hắn, đại lục này không giống như Vô Tận đại lục.
- A Di Đà Phật.