Trương Sùng Quang cười nhẹ: “Cũng không thân thiết lắm, cần gì phải để ý ngoại hình! Đúng rồi, hôm nay Cục cảnh sát có tìm cậu không? Tôi nghe nói bà Chu nộp tiền bảo lãnh xong đã được tại ngoại.”
Hoắc Tây ừ một tiếng.
Cô hạ giọng: “Việc này chỉ tính là tranh chấp dân sự, cũng không có nghiêm trọng!”
Trương Sùng Quang hỏi cô: “Hối hận không? Phí luật sư đã cho bà ây, kết quả lại gặp con sói vô ơn.”
Hoắc Tây cười ha hả: “Tôi gặp kẻ vô ơn còn ít quá sao? Hơn nữa bà ta cũng không phải là con lớn nhất.”
Không khí im lặng…
Một lát sau Trương Sùng Quang nghiến răng: “Luật sư Hoắc, chúng ta có thể không nhắc lại quá khứ kia không?”
Hoắc Tây cười nhạt.
Cô tiếp tục ăn lòng, ăn uống ngon lành, ăn hết cả một hộp thức ăn.
“vẫn là hương vị như trước đây.”
Trương Sùng Quang thấy cô ăn xong, thu dọn đồ đạc, sau đó tựa vào thành bàn ăn chậm rãi nói: “Người đã không còn hương vị lúc còn bé, luật sư Hoắc đêm nay có muốn nếm thử một chút không?”
Hoắc Tây thực sự bội phục độ dày da mặt của cậu.
Bình thường da mặt cô cũng khá dày, nhưng so với Trương Sùng Quang thì không đáng là bao.
Cô lau miệng: “Thông cảm! Sau khi ăn xong không nên hoạt động mạnh, không tốt cho tiêu hóa.”
Trương Sùng Quang nhìn đồng hồ: “Vậy một tiếng sau thì sao?”
Hoắc Tây xoa xoa thắt lưng còn đau nhức, cười giả tạo: “Tối nay tôi ăn no rồi, ăn giám đổc Trương không nổi nữa! Nếu giám đốc Trương muốn, có thể tự mình nghĩ biện pháp!”
Nói xong, cô ném một chồng khăn giấy dày cho cậu!
Hoắc Tây đi tới phòng làm việc, Trương Sùng Quang nhìn thấy chồng khăn giấy kia, cười nhẹ.
Có lẽ bởi vì số tiền của Lục Thước quá long trời lở đất nên Hoắc Minh nhanh chóng phát hiện ra.
Mặc dù ông sớm biết hai đứa nhỏ này đã ngủ với nhau.
Nhưng vận dụng tới 20 tỷ là thật.
Hoắc Minh ở nhà đau đầu, đi đi lại lại khiến Ôn Noãn chóng mặt dùm ông.
Hoắc Minh cuối cùng cũng dừng lại.
Ông nói: “Không được! Chúng ta phải gọi cả hai tới hỏi chuyện!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!