Hoắc Tổng Truy Thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (FULL)

Hai người quyết định xong thì bắt tay vào chuẩn bị.

Buổi tối, Chương Bách Ngôn đưa Tiểu Tân Phấn đến trường và làm thủ tục.

Lúc trở lại thì đã đến giờ ăn tối.

Đến cửa thì gặp thím giúp việc.

Tiểu Tân Phấn không biết những chuyện này của người lớn, còn rất lễ phép chào một tiếng. Chương Bách Ngôn không nói gì, nhưng trên mặt thím giúp việc lại có biểu cảm kỳ lạ, giống như đang bị táo bón vậy.

Khi mở cửa bước vào, Tần Dụ đang thu dọn đồ đạc.

Chương Bách Ngôn nói nhỏ: "Để anh làm cho!"

Anh đỡ cô nghỉ ngơi trên ghế sô pha, tự mình thu dọn đồ đạc. Từ nhỏ anh đã lớn lên trong gian khổ, chuyện gì cũng làm nhanh và tốt hơn Tần Dụ.

Tân Dụ hỏi: “Tiền thuê nhà ở đây có được hoàn lại không?”

Chương Bách Ngôn cười: "Cũng không phải là không trở lại, hoàn tiền thuê gì chứ? Nửa năm, năm sau khi xuân về hoa nở thì chúng ta sẽ trở lại! Cùng lắm thì chúng ta ở đây nhiều nhất nửa năm là có thể mua được nhà của chính mình... Tân Dụ, em muốn ở nhà kiểu gì?”

Anh bảo cô nói, cô thật sự nói. Cô nói: “Vẫn muốn ở biệt thự một phòng, hoặc là nhà phố nhỏ diện tích hai trăm mét vuông cũng được. Tốt nhất là có một khoảng sân nhỏ. Em muốn mua một con chó nhỏ cho Tiểu Tần Phấn, con chúng ta ra đời cũng sẽ có chỗ chơi."

Chương Bách Ngôn đồng ý, nhưng anh nói rất thực tế: "Tài chính hai năm qua có thể hơi eo hẹp, có thể cần em ứng trước một phần. Chờ anh thu hồi được tài chính thì sẽ trả lại cho em gấp đôi!"

Tân Dụ không nói gì.

Chương Bách Ngôn nhìn cô mỉm cười: "Sao? Em không chịu à! Nếu em không muốn thì chúng ta phải đợi một chút, hoặc là mua một căn hộ ở trước, rồi đổi saul"

Tân Dụ cũng cười: "Chịu chứ!"

Làm sao có thể không chịu được!

Anh có trực tiếp nói chuyện với cô thế này chứng tỏ bọn họ tuy hai mà một... Không thể nào tốt hơn được!

Tiểu Tần Phấn cũng rất vui vẻ.

Cậu tự mình thu dọn cặp sách nhỏ và va li nhỏ, quần áo, tất, đồ lót được gấp gọn gàng bên trong, chỉ để lại một chiếc gối nhỏ của mình.

Bởi cậu coi nơi đây như nhà của mình. Để lại chiếc gối yêu thích, đợi cậu về nhà...

Ban ngày bận quá nên bữa tối chỉ ăn một bữa cho xong, song Tiểu Tân Phấn vẫn ăn rất ngon lành.

Món canh Tần Dụ uống là do Chương Bách Ngôn nấu riêng cho cô.

Rau và nấm, rất kích thích ăn uống.

Lúc cô đang uống canh, Chương Bách Ngôn ngồi trên ghế sô pha, dùng laptop xử lý chuyện công trình. Tiểu Tân Phấn quỳ gối một bên, mở to mắt nhìn...

Chương Bách Ngôn ấn cái đầu nhỏ của cậu: "Mới bao lớn đâu mà lại xem cái này!"

Tiểu Tần Phấn nói muốn học. Chương Bách Ngôn định nói gì đó thì có tiếng gõ cửa. Chương Bách Ngôn đi tới mở cửa.

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement