Một Thai Ba Bảo: Ta Trọng Sinh Tái Giá Giúp Chồng Mới Làm Giàu

‘’Tôi một bát cơm, gọi một đĩa thịt xào ớt đi’’. Bên này Chương Thành thích ăn cay, ngay cả rau cũng phải rắc một nắm ớt bột.

Lục Yến Từ quay người đi gọi món, đến quầy lấy phiếu ra gọi bốn bát cơm, bốn cái bánh bao, nhìn vào thực đơn, trước tiên gọi một đĩa thịt xào ớt, tìm mãi mới thấy một đĩa thịt kho cải chua hấp không có chữ cay, lại gọi thêm một đĩa trứng xào ớt, trứng vịt muối giã ớt, cá kho chua cay, cuối cùng gọi một đĩa rau cải xào.

Thu ngân là một cô gái trẻ, đột nhiên nhìn thấy một anh quân nhân đẹp trai như vậy, tim đập thình thịch, khuôn mặt vốn không kiên nhẫn bỗng tràn đầy nhiệt tình, lại thấy anh gọi nhiều món như vậy, lúc trả tiền trực tiếp rút một cuộn tiền lớn từ trong túi ra, trong lòng càng thêm phấn khích.

"Đồng chí quân nhân, anh gọi nhiều món như vậy, tôi tặng anh một bát mì trứng nhé!"

Lục Yến Từ mặt không biểu cảm đáp lại hai chữ: "Không cần." sau đó quay người bỏ đi.

Nụ cười trên mặt cô thu ngân cùng đó, ánh mắt dõi theo bóng lưng Lục Yến Tử, cho đến khi nhìn thấy anh đi đến trước mặt một người phụ nữ vừa nhìn đã thấy vô cùng xinh đẹp, người phụ nữ đó còn đang bế một đứa trẻ hai ba tuổi đang đùa nghịch... Cô ta đột nhiên cảm thấy tim mình như vỡ vụn, một người đàn ông đẹp trai như vậy đã kết hôn rồi, con cũng đã hai ba tuổi! Đau lòng quá!

Lục Yến Tử đi tới, từ trong lòng Tổng Duệ Nguyệt bế Lục Kim An đang bám chặt lấy cô không chịu xuống, anh xách cậu bé lên, đặt ngồi đối diện cạnh Tiểu Thẩm, lúc này mới ngồi xuống bên cạnh Tống Duệ Nguyệt.

Lục Kim An: …Chú chắc chắn là muốn cướp vợ của cháu, hừ! Chỉ hận là cháu còn quá nhỏ!!

Tổng Duệ Nguyệt:… Chú của em đúng là lạnh lùng và vô tình!

Đến khi đã ăn được bưng lên, Lục Yến Tử và Tiểu Thẩm đều c.h.ế.t lặng

Tưởng rằng món thịt kho cái chua đó sẽ không cay nhưng bên trong lại có ớt bột đó, ngay cả rau cải xào cũng có ớt đỏ!

Tống Duệ Nguyệt cũng có chút sợ hãi, là bị cả bàn đã ăn này làm cho sợ.

"Nhiều đồ ăn thế này, ăn không hết đâu!

"Ha ha, nhiều ớt thế này, chủ thảm rồi.’’ Lục Kim An khoái chí vỗ tay.

Tống Duệ Nguyệt... Hay là, rửa những món ăn này bằng một ít nước trà, có thể giảm bớt vị cay.

Lục Yến Từ quay đầu nhìn cô một cái thật sâu, nghiêm lúc đáp lại

"Không cần, dù bây giờ. sau này cũng phải thích nghi, bắt đầu rèn luyên từ bây giờ

Tổng Duệ Nguyệt, Lục Kim An, Tiểu Thẩm: Cái gì? Ý là gì?

Vì vậy, Lục Yến Tử cầm đũa bắt đầu chiến đấu với các món ăn trên bàn.

Ăn xong một bữa cơm, miệng Lục Yến Từ đã cay đó ửng trông giống như thoa son vậy, cũng khá đẹp.

Tổng Duệ Nguyệt thấy anh và Tiểu Thấm ăn một bữa cơm, uống liên ba ấm nước cũng thấy kinh ngạc, những món ăn này có vẻ không cay lắm mà!

Lục Kim An đối diện ăn rất ngon lành, vừa nhai thịt kho vừa nói: "Món bà ngoại cháu xào còn cay hơn, có mấy ăn cháu đi vệ sinh đều đau.

Tổng Duệ Nguyệt... Cũng không cần phải nói chuyện này khi đang ăn

"Chờ lát nữa vẫn nên đến chợ nông sản mua ít gạo và rau, tối nay tôi sẽ nău com!"

Lục Yên Tử: "Vất vả cho cô rồi’’

Tổng Duệ Nguyệt "Không, không vất vả, chủ yếu là tôi sợ hai người cứ ăn như thế này, có thể cùng sẽ giống bạn nhỏ Lục Kim An, đi vệ sinh sẽ đau! Phụt ha ha ha."

Nói xong, chính cô cũng không nhịn được, ôm bụng cười phá lên

Lục Yến Từ: Lại muốn đánh cháu trai rồi

Kim An: Đừng có lại đây!

Tiêu Thẩm. Cậu ta không hoa mắt chủ? Đoàn trường không những không tức giận, còn nhìn đồng chí Tổng bằng ánh mắt bất lực và cưng chiều!!!

Bốn người ra khỏi nhà hàng quốc doanh đi đến cho nông sản, vùa đến chợ nông sản, Tổng Duệ Nguyệt lại nghĩ đến một vấn đề: "Tôi có tiền nhưng không có phiếu, các anh có không?"

Lục Yến Tử lấy một chiếc ví da từ trong túi ra đưa cho Tổng Duệ Nguyệt, lại lấy ra một nắm tiền lớn, ước chừng phải có bày tám tờ: "Chỉ mang theo những thứ này, còn một số để chung với hành lý. Đây là tiền mua thức ăn’’

Advertisement
';
Advertisement