Ông cụ Lâm lắc đầu nói: "Ông cụ nhà họ Chu ... không đơn giản, tốt nhất nên cẩn thận”.
Quả nhiên...
Trương Minh Vũ cảm thấy trong lòng nặng trĩu.
Nhà họ Chu… rốt cuộc như thế nào?
Trong mắt Lâm Kiều Hân cũng tràn đầy vẻ nghi ngờ.
Điều làm cô ngạc nhiên là... sao ông cụ Lâm biết?
Cả hai chìm trong suy nghĩ của riêng mình.
Thấy vậy, ông cụ Lâm hiền lành cười nói: "Nếu nhà họ Chu không có hành động gì, cháu cũng không cần lo lắng, chỉ cần cháu quản lý tốt, sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn”.
"Không cần suy nghĩ nhiều”.
Trương Minh Vũ yên lặng gật đầu.
Dẫu sao bây giờ tập đoàn Chu Thị đã hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát.
Nghĩ nhiều cũng vô ích.
Lâm Kiều Hân chậm rãi nói: "Ông nội, vậy... ông có thể giúp cháu gọi người nhà họ Lâm được không?"
Dù sao đã đến lúc phải đi.
Ông cụ Lâm khẽ gật đầu.
Nhanh chóng cho người giúp việc đi sắp xếp.
Ba người trò chuyện trong phòng khách.
Không lâu sau, bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Trương Minh Vũ cau mày.
Cửa mở ra.
Một đám người nhà họ Lâm bước vào dưới sự hướng dẫn của người giúp việc.
Người dẫn đầu…
Là Lâm Quốc Phong!
Đằng sau, là Lâm Quốc Long cùng đám người nhà họ Lâm.
Sau khi đám người đi vào, phòng khách rộng rãi lập tức trở nên chật chội.
Trương Minh Vũ im lặng ngồi.
Lâm Kiều Hân cũng không có ý định đứng dậy.
Mấy người Lâm Quốc Phong nhìn nhau, trong mắt thoáng qua vẻ nghi ngờ.
Hồi lâu, Lâm Quốc Long chậm rãi hỏi: "Bố, bố gọi bọn con đến... là có chuyện gì sao?"
Ông cụ Lâm Lâm cười nói: “Ngồi đi, đừng đứng”.
Đám người Lâm Quốc Long trầm ngâm trong chốc lát, rồi mới ngồi xuống ghế sô pha.
Người trẻ tuổi đứng sang một bên.
Đám người bà cả cũng rối rít ngồi cạnh chồng.
Chỉ có Lý Phượng Cầm ngồi bên cạnh Lâm Kiều Hân.
Thoáng chốc, mọi người quay sang nhìn ông cụ Lâm đầy khó hiểu.
Im lặng chờ đợi.
Ông cụ Lâm chậm rãi nói: "Hay là để Trương Minh Vũ nói cho mọi người biết đi”.
Sao cơ?
Mọi người cau mày.
Mặc dù bây giờ Trương Minh Vũ rất lợi hại.
Nhưng…
Ở trong lòng người nhà họ Lâm, anh vẫn chỉ là thằng ở rể vô dụng, chẳng qua vận may của anh tốt hơn người khác mà thôi!
Bọn họ không phục.
Không lâu sau đó, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Trương Minh Vũ.
Ai cũng cau mày.