Siêu Thần Yêu Nghiệt (full) - Vân Phi Dương (tác giả: Hoa Tiên Tửu)

Bên trong vũ trụ bao la, thời điểm Lăng Sa La nắm giữ Thần Cách kế thừa y bát Vu Thần, một ngôi sao ảm đạm dần tản mát ra hào quang óng ánh.  

             Từ đó.  

             Thần hồn giác tỉnh giả Vạn Thế Đại Lục đã tăng lên đến người thứ bảy, chỉ còn năm người nữa sẽ đủ số lượng mười hai người.  

             Làm thần hồn giác tỉnh giả của Vu Thần.  

             Lăng Sa La hoàn toàn không ý thức được thân thể mình có thay đổi gì, nàng lúc này phảng phất như tiểu nữ hài bị thương, rúc vào trong ngực Vân Phi Dương, không ngừng nức nở.  

             Bên ngoài sơn động.  

             Đêm tối tiến đến lộ vẻ tĩnh mịch.  

             - Đừng khóc nữa.  

             Vân Phi Dương an ủi nàng:  

             - Ta không phải trở về sao?  

             Lăng Sa La nhẹ nhàng run rẩy một chút, nước mắt lấp lóe nói:  

             - Vu tộc xong rồi, thủ hạ của huynh cũng xong, đều tại ta, ta không nên nói láo, lừa huynh đến Nam Cương!  

             - Muội không sai.  

             Vân Phi Dương sờ tóc đen của nàng, nói:  

             - Là Khống Thi Giáo sai.  

             - Huynh... Huynh biết?  

             Lăng Sa La ngạc nhiên.  

             - Nghỉ ngơi thật tốt đi.  

             Vân Phi Dương vỗ nhè nhẹ vào lưng nàng, nói:  

             - Chuyện còn lại giao cho ta.  

             Tìm được Lăng Sa La.  

             Như vậy, đã đến lúc giải quyết Khống Thi Giáo.  

             Vân Đại Tiện Thần hiện tại rất tức giận, cũng là lần đầu tiên có xúc động mãnh liệt diệt một tông môn như thế!  

             Họa không động đến người vô tội.  

             Một thế lực mà ngay cả bình dân Vu tộc phổ thông cũng không buông tha, quả thực không bằng súc sinh, coi như không phải vì Vu tộc và thủ hạ của mình, hắn cũng muốn bắt gọn bọn chúng.  

             Huống chi.  

             Chế luyện thi thể thành thây khô hoàn toàn là cách làm của tà giáo. Cho nên, Vân Phi Dương không có lý do gì mà không đi diệt Khống Thi Giáo.  

             - Vân Phi Dương...  

             Lăng Sa La trong ngực hắn, yếu ớt nói:  

             - Khống Thi Giáo rất đáng sợ!  

             Vân Phi Dương nói:  

             - Nam nhân của muội càng đáng sợ hơn.  

             "Ông —— "  

             Đột nhiên, cánh tay phải của hắn hiện ra Kim Quang soi sáng cả sơn động.  

             Sau khi hấp thu Thần lực của Vu Thần giác tỉnh đầu Thần Cách thứ hai, tay phải hắn tràn ngập Thần lực, có át chủ bài cường đại này thì sợ gì một cái Khống Thi Giáo!  

             Lăng Sa La trầm mặc.  

             Đúng vậy.  

             Tên này rất đáng sợ, bình thường đắc tội hắn đều bị hắn chỉnh chết lên chết xuống, ngay cả mình cũng không may mắn thoát khỏi, hơn nữa còn thích hắn đến nổi khó có thể tự kềm chế.  

             "Uy."  

             Vân Phi Dương nói:  

             - Ta đã là nam nhân của muội, muội cứ như vậy mà gọi tên ta à?  

             - Không gọi tên huynh, thì gọi cái gì?  

             Khuôn mặt nhỏ của Lăng Sa La ửng đỏ.  

             Vân Phi Dương theo sát tới, cười nói:  

             - Năm đó chúng ta gặp nhau lần đầu, muội không phải gọi ta là đại ca ca à.  

             Lăng Sa La chôn đầu trong ngực hắn, e thẹn nói:  

             - Khi đó, chúng ta không quen không biết, gọi thế chỉ là một cách xưng hô mà thôi.  

             - Đến đây.  

             Vân Phi Dương cười nói:  

             - Gọi một tiếng cho ta nghe xem nào.  

             Lăng Sa La không đáp.  

             Tên này thật ấu trĩ.  

             Nhưng vẫn đè thấp giọng hô một tiếng đại ca ca, Vân Phi Dương nói tiếp:  

             - Lớn tiếng chút, ta không nghe thấy?  

             Lăng Sa La sẵng giọng:  

             - Huynh nói chỉ hô một tiếng thôi mà.  

             Khống Thi Giáo tọa lạc tại một đại sơn âm trầm, hoàn cảnh này rất phù hợp với phong cách âm tà của chúng.  

             Bên trong Tổng đà.  

             Thác Nhĩ Đồ ngồi dưới vị, xoa xoa huyệt Thái Dương, lên tiếng:  

             - Ca ca, hai ngày nay tâm cảnh ta có chút loạn, luôn cảm giác có chuyện không tốt phát sinh.  

             Lệnh Đạt Nhi ngồi trên chủ vị đang xếp bằng vận công, hắn chầm chậm mở mắt, lạnh nhạt nói:  

             - Ngươi sợ Vân Phi Dương kia giết tới?  

             Thác Nhĩ Đồ trầm mặc.  

             Không sai.  

             Hắn xác thực có chút bận tâm Vân Phi Dương giết tới. Dù sao, kẻ này là nhất phương bá chủ tại Vạn Thế Đại Lục, thành tựu này thực không thể khinh thường.  

             - Yên tâm đi.  

             Lệnh Đạt Nhi âm u cười nói:  

             - Nhân số Khống Thi Giáo ta mặc dù không thể đánh đồng cùng đỉnh tiêm thế lực, nhưng bàn về thực lực chân chính không thua Tổ Long Thành.  

             Rất tự tin.  

             Nghiên cứu nguyên nhân vẫn là, hắn thân là Giáo chủ có được một thây khô Bán Thánh.  

             Cái gọi Bán Thánh chính là Vũ Hoàng đỉnh phong gần đến Vũ Thánh.  

             Trong hệ thống cảnh giới của Vạn Thế Đại Lục, chỉ có khi đạt tới Vũ Hoàng trở lên mới có loại chia nhỏ cấp bậc này. Tỉ như thời điểm thi đấu thiên tài, Tư Không Minh cứu Vô Danh kia chính là nửa bước Vũ Thần.  

             Không nghĩ tới, giáo chủ Khống Thi Giáo này vậy mà nắm giữ một thây khô cấp Bán Thánh!  

             Phải biết.  

             Mạnh như thập nhị tinh Tổ Long Thành, cường giả nửa bước Thánh cấp cũng mới có một người. Hơn nữa, còn là chính Long Hoàng đoạn thời gian gần đây mới có cảm ngộ, thành công đột phá.  

             Về phần các đỉnh phong tông môn còn lại.  

             Cao thủ mạnh nhất chỉ đến đỉnh phong Vũ Hoàng.  

             Đương nhiên.  

             Một thây khô Bán Thánh không đủ để Lệnh Đạt Nhi lớn lối, hắn chân chính ỷ vào vẫn là vô số thây khô Vương cấp, Hoàng Cấp.  

             Tính cả mình cùng đám Trưởng lão khống chế, số lượng Hoàng Cấp thây khô đạt tới hai chữ số, còn về thủ hạ khống chế Vương cấp thây khô, chí ít cũng có 500.  

             Cỗ lực lượng này rất đáng sợ, đặt trong Vạn Thế Đại Lục, tuyệt không kém gì một vài quận quốc đỉnh tiêm liên hợp.  

             Mà khu vực Khống Thi Giáo gọi là Âm Sơn.  

             Nơi đây Âm Sát khí nồng đậm để thây khô phát huy ra thực lực mạnh hơn, coi như cường giả Vũ Thánh tới đây, hắn cũng không kiêng kị.  

             Khí hậu Nam Cương đặc thù sinh ra dạng tông môn như Khống Thi Giáo này. Đương nhiên, bọn họ một khi tiến vào đại lục, hoàn cảnh biến hóa sẽ khiến thực lực thây khô giảm đi nhiều.  

             Đây cũng là lý do vì sao họ có tư cách tranh giành thiên hạ, nhưng Khống Thi Giáo thành lập mấy ngàn năm nay thủy chung không khỏi rời khỏi Nam Cương.  

             - Giáo chủ.  

             Vào lúc này, một Trưởng lão hưng phấn đi tới, hắn kích động nói:  

             - Đã luyện chế thành công Thây khô Âm Sát tán!  

             Lệnh Đạt Nhi đại hỉ.  

             Thây khô trong một vài hoàn cảnh khác nhau, có rất nhiều nguyên nhân khiến thực lực giảm đi nhiều nếu không có Âm Sát khí chống đỡ.  

             Cho nên.  

             Cao thủ Khống Thi Giáo trong mấy trăm năm nay thủy chung nghiên cứu cách làm thế nào cung cấp Âm Sát khí cho thây khô, sau cùng chế tạo ra thây khô Âm Sát tán.  

             Chỉ cần phun thứ này lên thây khô, có thể cung cấp Âm Sát khí trong thời gian nhất định.  

             "Haha!"  

             Lệnh Đạt Nhi cười to:  

             - Khống Thi Giáo ta trải qua mấy đời nỗ lực, rốt cục nghiên cứu chế tạo thành công loại thuốc phấn này, từ nay về sau, còn e ngại ai nữa!  

             Chỉ cần sản xuất Thây khô Âm Sát tán hàng loạt, phân phối lại cho môn hạ, đừng nói ra khỏi Nam Cương đi vào Vạn Thế Đại Lục, coi như đi Cực Bắc Chi Địa, đi Tây Vực hoang vu cũng không có vấn đề gì!  

             Tâm tình Lệnh Đạt Nhi hiện tại rát thoải mái.  

             Bất quá.  

             Gương mặt kia dần dần âm trầm lại.  

             Từ khi Khống Thi Giáo xây dựng đến nay, thủy chung vẫn bị các thế lực tự xưng chính phái nhằm vào, chỉ có thể ủy thân tại Âm Sơn, điều này khiến hắn và môn nhân trong giáo luôn đè ép một ngụm ác khí.  

             Bây giờ.  

             Nghiên cứu chế tạo Thây khô Âm Sát tán thành công, cục diện bị người đuổi giết, bất lực đánh trả kia đã triệt để kết thúc!  

             Lệnh Đạt Nhi nắm quyền, phẫn nộ nói:  

             - Đám thế lực tự cho mình là chính phái kia chờ Khống Thi Giáo ta điên cuồng trả thù đi!  

             "Ầm ầm!"  

             Đột nhiên bên ngoài truyền đến một tiếng vang thật lớn, đại điện nhất thời run rẩy, có khả năng đổ sụp.  

             - Chuyện gì xảy ra?  

             Thần sắc Lệnh Đạt Nhi biến đổi, lúc này phóng thích Linh Niệm liền thấy giữa không trung nơi xa, một nam tử trẻ tuổi tướng mạo bất phàm lãnh ngạo đứng đó.  

             - Khống Thi Giáo.  

             Thanh âm của Vân Phi Dương dập dờn cả tòa Âm Sơn, ẩn chứa phách lối không ai bì nổi, quát:  

             - Từ hôm nay trở đi xoá tên khỏi Vạn Thế Đại Lục.             
 

Advertisement
';
Advertisement