Dương Bách Xuyên cũng hít sâu một hơn khi nhìn thấy cảnh tượng này, đúng là hững ma hồn này nhìn thì có vẻ thực lực không cao gì mấy nhưng thực chất lại vô cùng khó chơi.
Lẽ ra bất kỳ sinh linh nào sau khi trở thành trạng thái thần hồn thì đều rất yếu ớt, nhưng nhìn có vẻ những ma hồn này đánh không tan được, sau đó chúng vẫn có thể ngưng tụ lại.
Ngay lập tức, Dương Bách Xuyên hỏi chim Thần Ma: "Thấy rõ chưa, có cách nào đối phó không?"
"Đương nhiên là có rồi, lão tử đây là chim Thần Ma đệ nhất Tam giới, không phải chỉ là một vài tiểu ma hồn thôi sao, không có gì to tát, nhưng đây là đối với lão tử, chứ còn đối với đám gà yếu như các ngươi thì… ha ha, thế này coi như đã khó đối phó lắm rồi."
"Mặc dù những thứ này là tiểu ma hồn nhưng lại là ma hồn thời đại thượng cổ, bọn chúng không những không tiêu tan trong dòng sông dài lịch sử, mà ngược lại ma hồn thượng cổ đã trải qua rất nhiều biến dị, cộng với môi trường nghịch chuyển âm dương ở đây và phong ấn thì hoàn toàn không thể có oán khí toát ra, vì vậy năng lực mà những ma hồn này có được sau khi biến dị thật sự không giống người thường rồi."
"Tùy tình huống ở đây thì thật sự cũng có thể coi là chuyện lớn nha, có thể không đơn giản như một toà Ma Thành mai táng người như các ngươi nói đâu, bây giờ tiểu tử ngươi mau rời khỏi đây còn kịp đấy, mẹ nó, nơi này thật sự quá tà tính rồi!"
Chim Thần Ma nói xong, lời cuối cùng giống như đã nhìn ra một số điểm khác thường, cũng có chút kiêng dè nên bèn khuyên Dương Bách Xuyên rời khỏi.
"Con chim lắm lông nhà ngươi nói cho rõ ràng được không, ngươi nhìn ra cái gì thì nói thẳng ra đi." Dương Bách Xuyên nghe chim Thần Ma nói xong, trong lòng cũng có chút sợ hãi.
Chim Thần Ma tỏ vẻ nghiêm trọng nói: "Theo như các ngươi nói thì nơi này là toà thành trì trực tiếp chôn vùi các tiên nhân thượng cổ để trấn áp Ma tộc đúng không?"
Dương Bách Xuyên cũng không rõ lắm, nhưng hắn nghe Đinh Hoà Bình nói thì đúng là như vậy, trong sổ sách ghi chép cũng là như thế.
"Đúng vậy, có vấn đề gì sao?" Dương Bách Xuyên nghi ngờ nói.
Chim Thần Ma lên tiếng: "Mẹ nó, có một vấn đề rất lớn đấy, nếu lão tử cảm giác không sai, hoặc là ta đoán không sai, có thể toà thành trì không giống như vậy?"
"Ách~ Con chim lắm lông này, không phải là tiên nhân thượng cổ thì chẳng lẽ là Ma tộc à.... Không đúng, ý ngươi nói là…?"
Lúc nói đến đây, toàn thân Dương Bách Xuyên khẽ run rẩy.
Hoàn toàn chính xác nha, nếu thành Ma tộc này không phải nơi mai táng những tiên nhân thượng cổ, mẹ nó, vậy chính là Ma tộc???
Ý nghĩ này vừa xuất hiện đã khiến hắn giật mình.
Trong đầu Dương Bách Xuyên lóe lên một tia chớp, sau đó hắn nhìn chim Thần Ma.
Chỉ nghe chim Thần Ma nói: "Gà yếu, ngươi hãy nghe cho kỹ, cái gọi là sổ sách ghi chép cũng chỉ do người khác biên soạn lại, chưa chắc đã ghi chép đúng sự thật. Có lẽ Ma Thành này thật sự là nơi chôn Cổ Tiên nhân, nhưng chưa chắc là Cổ Tiên nhân không có thân phận khác, ví dụ như thân phận Ma tộc......"
"Lão tử thử cẩn thận cảm nhận không gian thiên địa ở đây, lúc đầu cũng có hơi nghi hoặc, cảm thấy có gì đó không đúng, bây giờ nhìn thấy những ma hồn thượng cổ kia thì cũng có chút không thể tưởng tượng nổi. Nói chính xác thì đây là một toà thành hiến tế nha… một toà Ma Thành hiến tế của thế giới, thật sự là một vấn đề lớn, đây thậm chí còn là một sự hiến tế vượt qua sự chấp nhận của địa giới rồi…"
"Một toà Ma Thành thế giới thì ít nhất cũng có nghìn vạn Ma chúng, nói hiến tế là hiến tế vậy thì phải phục cái gì làm Ma Thần chứ? Hay là muốn triệu hồi Ma Thần gì đó? Dù sao, dù sao cũng chắc chắn không phải là cấp độ mà Tiên giới có thể có, vấn đề ở đây thực sự hơi phức tạp. Ta đã nói rồi đấy, tiểu tử, nếu không có chuyện gì nghiêm trọng thì lão tử khuyên ngươi mau rời khỏi đây, đừng đi sâu vào chỗ này, nếu lão tử nói không sai thì nơi đây có thể sẽ tồn tại Ma Thần nhất tôn, có thể sẽ có rất nhiều chuyện bất ngờ đấy."
Lời nói của chim Thần Ma nghe có vẻ thoải mái, nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm nhận được sự bất an vô cùng trong giọng nói của nó.
Nhưng...... Theo hắn nghĩ thì sẽ không nghiêm trọng như thế!
Hiện tại chỉ có vài tiểu ma hồn xuất hiện ở đây thôi, dù sao mục đích của hắn cũng là đi tìm Lạc Dương, đến cũng đến rồi, không thể nào cứ như vậy rời khỏi đây được.
Chỉ cần tìm được Lạc Dương rồi rời khỏi, đây mới là mấu chốt, nếu thật sự có tồn tại nào đó như chim Thần Ma nói thì hắn sẽ chạy trốn.
Huống hồ... Hắn không hề yếu đuối như vậy, hơn nữa, nếu thực sự có Thần Ma gì đó thì bọn họ đã xuất hiện từ lâu rồi~
"Ngươi đừng nói nhảm nữa, đợi tìm thấy Lạc Dương rồi rời khỏi, bây giờ ngươi mau nói cách đối phó với những ma hồn thượng cổ kia đi." Dương Bách Xuyên sốt ruột.
"Tiểu tử nhà ngươi không nghe lời khuyên của lão tử thì sớm muộn gì cũng chịu tổn thất lớn ~" Chim Thần Ma mắng một câu rồi lập tức nói: "Ma hồn này lợi hại thì lợi hại thật, nhưng có một điểm yếu, môi trường ở đây là không gian nghịch chuyển âm dương, tức là thuộc tính của ma hồn thượng cổ về bản chất là thuần âm."
"Dương khắc m, hiểu không? Những người các ngươi phần lớn đều là luyện đan sư, giỏi nhất là cách dùng hoả diễm, dùng sức mạnh hoả diễm đối phó là có thể khắc chế bọn chúng. Nhưng tất nhiên, chỉ dựa vào hoả diễm thiêu đốt để đối phó với ma hồn thượng cổ là chưa đủ, bởi vì ma hồn thượng cổ là thần hồn hư thể, cho nên trong hoả diễm cần thêm sức mạnh thần hồn. Cũng chính là lực Tiên Hồn, dùng hoả diễm điều khiển Tiên Hồn làm cho sức mạnh Tiên Hồn thiêu đốt, như vậy là có thể tiêu diệt ma hồn thượng cổ, đương nhiên làm thế sẽ tiêu hao rất nhiều lực lượng Tiên Hồn, phải trả giá rất đắt, nhưng đây là cách duy nhất, các ngươi cân nhắc mà làm đi."
Chim Thần Ma nói xong thì không nhiều lời nữa.
Phương pháp đã giao cho Dương Bách Xuyên, có làm hay không vẫn cần hắn suy nghĩ.
Làm như vậy đích thực tiêu hao rất nhiều lực Tiên Hồn.
Nhưng hết cách rồi ~
Cùng lúc đó, trong nháy mắt, tên thị vệ của Phương Tĩnh Thiên hóa thành một cái xác khô trong tầm mắt của mọi người, hoàn toàn bị ma hồn thượng cổ hút khô tinh huyết thần hồn.
Phương Tĩnh Thiên thờ ơ với chuyện này, cũng không cứu hắn ta.