Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

“Có ạ!"

Nói đến chính sự, sắc mặt Thiết Chùy cũng trở nên nghiêm túc: “Ta đến hiện trường và thấy vụ nổ chắc chắn là do kíp nổ gây ra, dấu vết của vụ nổ lựu đạn và gói thuốc nổ hoàn toàn khác nhau!”

Kim Phi và Cửu công chúa nghe thế thì đồng thời nheo mắt lại.

Trước đây họ nghỉ ngờ rằng nguyên nhân là do kíp nổ gây ra, nhưng bây giờ lời nói của Thiết Chùy đã xác nhận sự nghi ngờ của họ.

Đồng thời cũng xác nhận khả năng cao sẽ có kẻ phản bội xuất hiện trong xưởng thuốc nổi

Bởi vì tác dụng của kíp nổ rất đặc biệt, con đường lưu thông cũng rất hạn chế, cơ hội để người ngoài tiếp xúc với nó cũng rất ít, về cơ bản không bao giờ bị mất.

Như vậy thì những kíp nổ xuất hiện ở Đông Hải rất đáng nghi.


“Để Tiểu Ngọc đi kiểm tra xưởng thuốc nổ thì cuộc điều tra tiến triển đến đâu rồi?” Kim Phi hỏi.

“Cô ấy còn chưa báo cáo cho ta.” Cửu công chúa lắc đầu. “Ta đi hỏi một chút đi!” Kim Phi hỏi. Không ai biết uy lực của thuốc nổ rõ hơn y.

Thuốc nổ không những có thể được sử dụng để chế tạo lựu đạn, kíp nổ mà còn có thể làm thành viên đạn.

Con át chủ bài lớn nhất của Kim Phi không phải là phi thuyền, cung nỏ hạng nặng hay khinh khí cầu mà là thuốc nổ.

Nếu công thức của thuốc nổ bị rò rỉ, thì nó sẽ đáng sợ hơn việc của Ngụy Lão Tam cả trăm lần.

Cửu công chúa cũng biết tầm quan trọng của thuốc nổ nên gật đầu nói: “Phu quân đi hỏi một chút cũng tốt, nếu cần thì ta có thể để Châu Nhi điều động một ít Cục tình báo đến hỗ trợi”

“Được.” Kim Phi gật đầu, sải bước ra khỏi ngự thư phòng.

Thiết Chùy hành lễ với Cửu công chúa rồi vội vã đi theo.

Anh ta quyết định rồi, sau này nếu như không có nguy hiểm đến tính mạng thì sẽ không bao giờ rời xa Kim Phi nữa.

Kỳ thật Thiết Chùy cũng biết vừa rồi Kim Phi nói có lý, đội ám sát đã chuẩn bị lâu như vậy, phái quân tinh nhuệ đến ẩn nấp ở gần làng Tây Hà, cho dù lúc đó anh †a có đi theo Kim Phi thì cũng chưa chắc có thể phát hiện ra.

Nhưng Thiết Chùy vẫn muốn bảo vệ Kim Phi, cho dù anh ta có chết thì cũng sẽ chết trước mặt Kim Phi.

Kim Phi phát hiện Thiết Chùy đang đi theo y thì nghiêng người liếc anh ta một cái: “Sao ngươi không về nghỉ ngơi và đoàn tụ với Vạn cô nương một chút?”

“Nam tử hán đại trượng phu, sao có thể lúc nào cũng xoay quanh theo váy của nữ nhân được?”

Thiết Chùy lại khôi phục lại bộ dáng cà lơ phất phơ, nhìn quanh không thấy ai nữa, anh ta cười hề hề bước đến gần y rồi hỏi: “Tiên sinh, nghe nói ngài sắp cưới

một cô nương có mùi của cơ thể tự nhiên?”

“Ngay cả ngươi cũng biết chuyện này sao?” Kim Phi dừng lại, kinh ngạc nhìn Thiết Chùy: “Tin tức này đã truyền đến Đông Hải rồi sao?”

Người này không phải mới từ Đông Hải trở về hay sao, sao đã biết chuyện này?

“Không” Thiết Chùy xua tay nói: “Trên đường về chán quá nên nói chuyện với huynh đệ nhân viên hộ tống trên thuyền, bọn họ kể cho ta nghe chuyện này.”

“Nhân viên hộ tống nào mà lắm miệng thế?” Kim Phi nói không nên lời. Vốn dĩ chỉ là tin đồn nhưng kết quả giờ đây lại bị lan rộng khắp nơi.
Advertisement
';
Advertisement