Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)

Tuy đã chạy đi rất xa, nhưng lời của Lâm Bắc Phàm và lão giả vẫn bị Bạch Quan Âm nghe được.   

             Sắc mặt nàng đỏ đến mức có thể nhỏ máu, nghiến răng nghiến lợi: “Hai tên già mất nết!"   

             Sau đó nàng chạy càng xa hơn, càng mất dạng hơn.   

             Sau khi tạm biệt lão giả, Lâm Bắc Phàm nhanh chóng trở về kinh thành.   

             Nhưng ảnh hưởng mà một trận chiến này tạo thành lại vẫn chưa tan biến, ngược lại càng lúc càng lớn.   

             “Chuyện tối hôm qua xảy ra, các ngươi có có biết không?"   

             “Sao không biết? Một tiếng đó vang lớn lắm, cứ như động đất ấy, làm người ta sợ hết hồn! Lúc đó ta còn tưởng là động đất nên bế con, kéo vợ chạy ra ngoài chứ!"   

             “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế nhỉ?"   

             “Ta mới đi qua từ bên đó đây, vốn bên đó có mấy ngọn núi hoang nhưng bây giờ đều bị san phẳng cả rồi! Nghe thôn dân bản địa nói hôm qua mấy ngọn núi hoang này vẫn còn nguyên vẹn, chỉ trong một đêm đã biến thành thế này!"   

             "Rốt cuộc là sao thế, lẽ nào có hai cường giả quyết đấu sao?"   

             “Cường giả quyết đấu cũng không thể san phẳng núi được chứ? Nghe thôn dân gần đó nói thì đêm ấy thời tiết vô cùng khác thường, vừa có gió thổi vừa có mưa rơi! Thấp thoáng còn nhìn thấy một con ngũ trảo kim long trên trời nữa nhé! Hình như còn nhìn thấy một tiên nữ đang đánh nhau với ngũ trảo kim long!"   

             “Chém đấy, làm sao có thể có rồng được?"   

             “Sao không có, ngay cả xương rồng cũng có, không có rồng có thể có xương rồng được sao?"   

             Chuyện này truyền đi ồn ào huyên náo.   

             Trên triều đường còn có người báo cáo chuyện này.   

             “Khởi bẩm bệ hạ, tối hôm qua phía Tây Nam kinh thành truyền tới tiếng động đinh tai nhức óc, sau đó vị thần phái người đi điều tra, phát hiện tại núi Phổ La cách kinh thành khoảng hai trăm dặm, mấy ngọn núi và rừng rậm đều bị phá hủy trông như có người làm ra lại như không phải người làm.   

             “Căn cứ theo lời thôn dân nói thì tối ấy thời tiết thay đổi khác thường, gió thổi mưa rơi, sấm chớp không ngừng! Thấp thoáng còn nhìn thấy một con kim long và một tiên nữ tới từ chín tầng trời đánh nhau trên núi!"   

             “Vi thần không dám sơ suất, cho nên đặc biệt báo cáo chuyện này với bệ hạ"   

             Nữ đế gật nhẹ đầu: “Chuyện mà ái khanh nói, tối qua trẫm cũng cảm giác được!"   

             Ánh mắt nàng hơi liếc về phía Lâm Bắc Phàm, không nhịn được mà đảo trắng mắt.   

             Lại là trò quỷ mà tên này bày ra! Nghe bạch tỷ tỷ nói thì tối qua tên này đột phá, trở thành Đại Tông Sư tối cao hiếm có trong thiên hạ, sau đó đánh một trận với hai vị Đại Tông Sư tối cao khác.   

             Đánh đến cuối cùng còn có thể hóa thành kim long, thật sự quá dọa người!   

             Thằng khốn này cũng thật là, thường xuyên gây ra một chút động tĩnh khiến người không được bình yên!   

             “Chuyện này xảy ra gần kinh thành, không thể đắc ý! Vậy... chuyện này giao cho Lâm ái khanh phụ trách đi!” Nữ để nói.   

             Họa mà mình gây ra thì tự mình đi mà dọn.   

             “Rõ, thưa bệ hạ!” Lâm Bắc Phàm nhận chỉ.   

             Làm bộ lên kế hoạch rồi phái người đi kiểm tra là xong.   

             Sau đó cùng với thời gian trôi dần, mọi người cũng đã quên mất chuyện này.   

             Lúc này, tại kinh thành Đại Viêm xa xôi lại xảy ra một chuyện kinh thiên động địa. Không Hư đạo trưởng có được sự hỗ trợ từ hoàng đế Đại Viêm, đang định luyện chế thuốc trường sinh bất lão lần thứ ba. Chuyện này cũng quá tuyệt vời rồi, Không Hư đạo trưởng thân là người duy nhất trên thế gian hiện nay có thể luyện chế ra thuốc trường sinh bất lão, mỗi một hành động của hắn ta đều thu hút sự chú ý của bên ngoài.   

             Lần đầu tiên đã luyện chế ra thuốc trường sinh bất lão, đáng tiếc lại bị ông trời phá hủy. Lần thứ hai luyện chế ra thuốc trường sinh bất lão ở Đại Hạ lại hại hoàng đế Đại Hạ chết. Chẳng qua nghe nói khi ấy hắn ta thân ở cung Tào mà tim vẫn ở nhà Hán, cũng không muốn luyện chế thần đan cho hoàng đế Đại Hạ cho nên mới luyện chế ra một viên thuốc giả qua loa có lệ, sau đó độc chết hoàng đế Đại Hạ.   

             Hiện giờ là lần thứ ba luyện chế thần đan, xác suất thành công cực lớn.   

             Đối với thần đan, không ai có thể cưỡng lại được.   

             Sóng gió trong thiên hạ cũng theo đó mà nổi lên.   

             Các quốc gia, các thế lực nhao nhao phái các cao thủ tới kinh thành Đại Viêm.   

             “Không Hư đạo trưởng lại định luyện chế thuốc trường sinh bất lão!"   

             “Xác suất thành công của lần này rất lớn, chúng ta nhất định phải cướp được thần đan trong tay!"   

             “Mời con át chủ bài của phái ta đi giành thần đan!"   

             Hoàng triều Đại Hạ, trong hoàng cung.   

             Thái tử Đại Hạ nhận được tin tức này...   

             Không, là hoàng đế tân nhiệm của Đại Hạ bùng lửa giận ngút trời, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tên yêu đạo đó không chỉ trốn thoát mà còn dự định tiếp tục luyện chế thuốc trường sinh bất lão! Trẫm tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Người đâu!"   

             Một lão thái giám tiến vào, cung kính nói: “Bệ hạ!"   

             Sắc mặt của thái tử Đại Hạ nặng nề: “Yêu đạo hại chết phụ hoàng đã chạy đến kinh thành Đại Viêm, còn định luyện chế thuốc trường sinh bất lão, đây là hận nước thù nhà, không thể không báo! Lập tức phái cao thủ tới kinh thành Đại Viêm cho trẫm, mang đầu yêu đạo đó về!"   

             “Rõ, thưa bệ hạ!” Lão thái giám lùi ra.   

             “Đợi đã!” Hoàng đế Đại Hạ lại gọi một tiếng.   

             “Bệ hạ còn có gì căn dặn?” Lão thái giám trở lại.   

             “Nếu yêu đạo đó luyện chế ra thuốc trường sinh bất lão, cướp luôn về cho trẫm!” Hai mắt hoàng đế Đại Hạ lóe lên một tia nóng bỏng.   

             “Rõ, thưa bệ hạ!” Lão thái giám lại lùi ra.
 

Advertisement
';
Advertisement