Sắp xếp lại hạ nhân 1
Số lượng hạ nhân trong nhà Trình Loan Loan có hạn, rất nhiều việc đều làm không xuể.
Người hầu hạ chủ yếu bên cạnh nàng là Tề bà tử và Ngưng Lam. Tề bà tử phụ trách sắp xếp tất cả mọi việc trong viện còn Ngưng Lam chịu trách nhiệm hầu hạ bên người. Vì quen được người hầu hạ nên nàng đã quẳng tư duy từng kiên trì tuân theo ở hiện đại ra sau đầu từ lâu.
Bản thân nàng được hầu hạ rất thoải mái sung sướng, vì vậy những người khác trong nhà cũng nên được hưởng thụ đãi ngộ này.
Bây giờ Đại Sơn là quan thất phẩm, dù thế nào cũng phải bố trí một gã sai vặt chuyên môn chạy việc bên người. Đây là tiêu chuẩn mà một vị quan nên có.
Nhị Cẩu bận rộn làm ăn kinh doanh, bây giờ có Đại Vượng đi theo vất vả ngược xuôi, sau này khi Đại Vượng có thể tự đảm đương một phía, bên cạnh Nhị Cẩu cũng cần có người làm mấy việc vặt.
Bên cạnh Tứ Đản có thư đồng Tiểu Hải nên không cần bố trí thêm nữa.
Hai tức phụ đều có sự nghiệp của riêng mình nên cũng phải có người ở bên cạnh giúp đỡ thì cuộc sống mới có thể thoải mái hơn.
Trình Loan Loan cười mở miệng nói: “Trước tiên chọn người cho Tiểu Trăn Trăn nhỏ nhất của nhà chúng ta, chọn ba người đi, một người chăm sóc ban ngày, một người chăm sóc ban đêm, thêm một nữ hài nhỏ tuổi để chơi cùng.”
Con ngươi của Ngô đại nương thoáng chốc trợn tròn, mua riêng một nha đầu để chơi cùng, đây… đây… đây…. Nàng ta thật sự khó mà hiểu được.
Tiểu nha đầu năm sáu tuổi trong thôn bọn họ đã phải bắt đầu làm việc, giặt y phục, nấu cơm, quét rác đều phải làm hết, nếu làm không tốt thì sẽ bị đánh…. Số mệnh giữa người và người thật sự không giống nhau.
Nếu trước đây nàng ta còn sợ mẹ chồng khinh thường khuê nữ thứ hai do Tuệ Nương sinh ra thì bây giờ đã bắt đầu hâm mộ khuê nữ tốt số….
Triệu lão thái thái biết đại nhi tức đang muốn giữ thể diện cho tiểu tôn nữ của mình nên bắt đầu nghiêm túc chọn người. Hai nha đầu phụ trách hầu hạ lớn tuổi hơn một chút, tiểu nha đầu chơi cùng vừa tròn bốn tuổi. Ba người này xem như đã chọn xong.
Đương nhiên cũng phải chọn bạn chơi nhỏ tuổi cho Tiểu Châu Châu và Thần Thần, đều là người một nhà, không thể nặng bên này nhẹ bên kia được.
Ngay sau đó, Trình Loan Loan chọn hai tiểu tử khoảng mười lăm tuổi, một người đi theo Triệu Đại Sơn, một người đi theo Triệu Nhị Cẩu.
Hơn nữa còn chọn cho Ngô Tuệ Nương và Tào Oánh Oánh mỗi người một phụ nhân tùy thân để hầu hạ phục vụ.
Còn chọn thêm bốn nha hoàn làm việc vặt nữa.
Lần này Trình Loan Loan mua tổng cộng hơn mười hạ nhân hầu hạ.
Mùa màng hai năm nay khá tốt, những người có cuộc sống khốn khổ cũng ít đi bởi vậy giá cả hạ nhân tương đối cao, vả lại nàng cần hạ nhân có gia thế bối cảnh trong sạch nên giá cả còn cao hơn nữa, chia đều một người bốn lượng bạc.
Bà tử môi giới người ôm hơn năm mươi lượng bạc rời đi, cười tít mắt.
Đi đến cổng viện, những thôn dân đi ngang qua lập tức vây quanh lại: “Ồ, không phải Ngô bà tử của huyện Hà Khẩu đây sao, sao lại đến thôn Đại Hà chúng ta làm gì thế?”
Ngô bà tử mặt mày hớn hở nói: “Không phải trong nhà Tuệ Cung nhân có thêm tôn nữ sao, lão bà tử ta cũng theo đó mà thơm lây, dẫn hơn hai mươi người đến đây, Tuệ Cung nhân mua hơn mười người, ta lời được một khoản. Lần đầu tiên ta mới biết được Tuệ Cung nhân lại hiền lành như vậy, nói chuyện dịu dàng nhẹ nhàng, làm việc cũng nhanh nhẹn. Ta thật ngưỡng mộ tiểu tôn nữ của Tuệ Cung nhân đấy, sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng, có cả ba người hầu hạ, sau này chỉ có hưởng phúc mà thôi.”
Tất cả mọi người đi ngang qua đều kinh ngạc và sợ hãi.
“Trước kia ai nói nương Đại Sơn không thèm quan tâm đến nhị tôn nữ đâu, thật sự là nói lung tung mà.”
“Lúc Tiểu Châu Châu và Thần Thần sinh ra cũng không nhận được đãi ngộ tốt như vậy, nhị nha đầu này thật may mắn, sinh ra đúng lúc nương Đại Sơn được thăng làm quan tứ phẩm, vừa sinh ra đã là nhị tiểu thư cành vàng lá ngọc của Triệu gia.”
“Nếu nhà người khác mà sinh liên tiếp hai khuê nữ thì chắc chắn sẽ bị mẹ chồng xem thường, cũng chỉ có nương Đại Sơn mới không thèm để ý mấy chuyện này. Chỉ có thể nói, tức phụ Đại Sơn thật sự may mắn.”
“Không phải hôm qua ngươi nói tức phụ Đại Sơn không sinh được nhi tử, số mệnh không may mắn sao?”
“Không phải là vì ta không biết tình hình nên mới nói lung tung sao.”
“….”